Ông rất coi trọng Hàn Quế Binh, cảm thấy cậu thanh niên này tính tình lương thiện, dù không tài giỏi bằng Triệu Tinh Vũ nhưng cũng có thể chấp nhận cho hắn làm con rể mình được.
Bây giờ thì mọi chuyện đã rõ rồi, tất cả sự lương thiện, trung thực đó chỉ là lớp ngụy trang thôi!
“Tư Tư, có phải có người nào đó đã nói gì với em đúng không?”
Hàn Quế Binh vô cùng hoảng sợ, nhưng hắn ta vẫn tỏ ra bình tĩnh, suy nghĩ mọi cách để ứng phó.
Hắn ta không ngờ rằng mọi kế hoạch mình dày công chuẩn bị lại bị Tề Tư Tư biết hết.
Hắn ta thắc mắc không biết Tề Tư Tư biết chuyện này từ lúc nào?
Có phải cô ấy đã biết từ lâu rồi yên lặng quan sát mình không?
“Tôi nói trúng rồi đúng không?”
Tề Tư Tư nhìn hắn ta với ánh mắt giễu cợt.
Nhìn sự hoảng loạn lúc này của hắn ta, chắc hẳn đã không nghĩ ra cách gì ứng phó nữa rồi.
Kiếp trước cô bị hắn ta lừa gạt, làm hỏng cuộc đời tốt đẹp của mình.
Kiếp này cô sẽ không để yên vậy đâu.
Hàn Quế Binh nắm chặt lấy cổ tay Tề Tư Tư gấp gáp hỏi: “Tư Tư, là Triệu Tinh Vũ đúng không? Hắn ta đã nói gì với em?”
Sau đó, hắn ta quay qua hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Tinh Vũ đang đứng bên cạnh, lớn tiếng quát: “Triệu Tinh Vũ, ta biết là ngươi hiện giờ chỉ là một kẻ tàn tật, rất khó để lấy vợ nhưng cũng không thể làm ra chuyện ác phá hủy hôn lễ, cướp cô dâu của ta được!”
Triệu Tinh Vũ tiến về phía trước, không nói lời nào.
“Ngươi định làm gì?”
Hàn Quế Binh cảnh giác nhìn anh ta.
Triệu Tinh Vũ tuy bị khập khiễng một chân nhưng anh rất tài giỏi.
Với cả, vừa nãy Hàn Quế Binh vừa có một trận hoan ái với với Mâu Thúy Thúy nên giờ làm gì còn sức đấu với anh.
“Mau buông tay ra, đừng làm cô ấy bị thương!”
Triệu Tinh Vũ dừng sức nắm chặt lấy tay của Hàn Quế Binh khiến hắn ta đau đớn buộc phải buông cổ tay Tề Tư Tư ra.
“Có đau không?”
Triệu Tinh Vũ nắm lấy tay Tề Tư Tư thổi nhẹ vào.
Cổ tay vốn trắng phát sáng nhưng giờ đã chuyển sang màu đỏ, trông khá đau.
Cảm nhận được được sự dịu dàng của anh, Tề Tư Tư có chút kinh ngạc.
Đây chính là Triệu Tinh Vũ mà cô từng quen không? Kiếp trước, Triệu Tinh Vũ đã bảo vệ cô hết lần này tới lần khác.
Trái tim cô rung động rồi.
Tề Tư Tư nắm lấy cánh tay anh, dưới ánh mắt bối rối của Triệu Tinh Vũ, cô nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay anh.
“Cảm ơn anh, Tinh Vũ, vì đã luôn ở bên bảo vệ em.
”
Triệu Tinh Vũ rất ngạc nhiên vì hành động này của cô, ánh mắt anh ấy mở to ra.
Hai người tự nhiên ân ái như này khiến Hàn Quế Binh vô cùng tức giận.
“Hai người các ngươi mới chính là đang ngoại tình đó!”
Hàn Quế Binh điên cuồng vò đầu bứt tai, trong lòng hắn ta rất bất an, khi thấy như vậy hắn ta gần như phát điên, mắng: “Tề Tư Tư, có phải cô cùng hắn ta có chuyện mờ ám đúng không?”
“Tôi đã nói rồi mà, tôi bị gài bẫy, cô đổi chú rể nhanh như vậy, rõ ràng là đã có chuẩn bị từ trước!”
Vốn dĩ hắn ta muốn lừa cô kết hôn.
Nhưng thật không ngờ hôm nay Tề Tư Tư lại khó nói như vậy.
Hàn Quế Binh không có lời giải thích nào, đành quay qua trách cứ cô.
Bằng cách này, cho dù hắn ta không cưới được Tề Tư Tư, không nhận được sự giúp đỡ từ cha Tề nhưng ít ra hắn ta cũng sẽ nhận được sự cảm thông từ phía mọi người, điều này rất có lợi cho sau này hắn ta làm quản lý quân khu…
“Anh nói nghe thật buồn cười, nếu trước đây tôi từng có gì đó với Triệu Tinh Vũ thì anh làm gì có cửa đến gần tôi chứ?”