Quân Hôn 80 Xuyên Thành Chị Dâu Xấu Xa Của Nam Chính


Hội trường này do Hà Tuyết Tuệ, con gái thứ ba nhà họ Hà tổ chức, khách sạn này vốn là tài sản của nhà họ Hà, vì vậy việc bao trọn toàn bộ sảnh tiệc là chuyện rất bình thường.

Việc Hà Tuyết Tuệ chi mạnh tay tổ chức một bữa tiệc lớn như vậy, bề ngoài là ăn chơi xa xỉ nhưng thực chất là để quảng bá danh tiếng cho khách sạn, đồng thời cũng là để kết giao thêm nhiều mối quan hệ.

Con cháu nhà họ Hà cạnh tranh rất khốc liệt, tiếng nói của Hà Tuyết Tuệ trong gia tộc chỉ được coi là tầm trung, bữa tiệc này chính là đang giúp cô ta thu hút khách hàng cho khách sạn, tạo thêm nhiều lợi thế cho bản thân.

Tất nhiên, những người đến tham gia bữa tiệc sẽ không suy nghĩ nhiều như vậy, Yến Ương cũng là biết được nguyên nhân cụ thể từ trong tiểu thuyết.

Trang phục mọi người mặc trong bữa tiệc đa số đều là phong cách Hồng Kông, chất liệu da và denim là phổ biến nhất, vì vậy khi Yến Ương mặc một chiếc váy trắng cổ vuông kiểu Tây với đường cắt may tinh tế bước vào sẽ rất nổi bật, nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người.

“Yến Ương, cuối cùng cậu cũng đến rồi.

" Trình Oánh chạy tới khoác tay cô.

Trình Oánh rất buồn phiền, cô ta đến đây mười mấy phút rồi mà vẫn chưa tìm được ai để bắt chuyện, cũng không biết là vì nguyên nhân gì, tóm lại cô ta một mình đứng như trời trồng rất ngượng ngùng.

Khi nhìn thấy Yến Ương bước vào thì cô ta như gặp được ân nhân, vội vàng chạy đến.


Vừa rồi Trình Oánh đương nhiên là đã nhìn thấy động tĩnh lúc Yến Ương bước vào, thực ra cô ta cũng thấy kinh diễm, nhất là so với chiếc áo khoác màu đỏ rực trên người mình thì trang phục của Yến Ương quá là vượt trội.

Trình Oánh bỗng nhiên ý thức được vấn đề nằm ở đâu, cách ăn mặc của Yến Ương đã thay đổi?
"Yến Ương, cậu mua cái váy này ở đâu thế, đẹp quá đi!" Trình Oánh rất hâm mộ hỏi.

"Tôi tự làm đấy.

" Yến Ương thản nhiên rút cánh tay ra khỏi tay cô ta, "Cậu đến lâu chưa, sao thế, chưa tìm được ai nói chuyện à?"
Trình Oánh bị một câu nói chọc trúng tim đen, rất không muốn thừa nhận: "Ừ thì, mọi người đều có bạn, tôi đợi cậu mà.

"
"Tôi đến đây là để kết bạn mới, tụi mình hay gặp nhau rồi, không cần phải đi cùng nhau đâu, cố lên, bước ra khỏi vùng an toàn đi, đừng ngại ngùng.

" Yến Ương giả vờ khích lệ nói, "Vậy tôi đi tìm bạn mới trước nhé?"
Trình Oánh vội vàng níu kéo cô, "Ấy, đừng vội, chúng ta có thể đi cùng nhau mà!"
"Đi cùng nhau thì không tiện, vẫn nên nói chuyện riêng với từng người thì hơn.


" Yến Ương không để ý đến cô ta nữa, xoay người sải bước rời đi.

Yến Ương thật sự không muốn mang theo một cái đuôi, làm sao cô có thể không nhìn ra Trình Oánh không ổn.

Chủ yếu vẫn là do cách phối đồ của cô ta hôm nay, áo khoác màu đỏ rực và quần đen khiến người cô ta trông vừa béo vừa quê mùa.

Nếu là trước đây nguyên thân nhất định sẽ ở bên cạnh cô ta, nhưng Yến Ương thì không, cô còn có việc quan trọng hơn phải làm, không thể để những yếu tố này ảnh hưởng đến mình.

Sau khi đảo mắt nhìn quanh hội trường, Yến Ương nhanh chóng nhắm đến một cô gái cao ráo mặc áo khoác denim, cô gái tên là Lư Phương, là bạn thân của Hà Tuyết Tuệ.

Sở dĩ Yến Ương chọn cô ta để bắt chuyện chủ yếu là vì cô gái này rất được lòng người, lại dễ nói chuyện.

Đối với lời chào hỏi bất ngờ của Yến Ương, Lư Phương rất ngạc nhiên, cô ta đương nhiên là đã từng gặp Yến Ương, chỉ là không ngờ Yến Ương lại thay đổi lớn như vậy.

"Yến Ương phải không? Tôi nhớ tên cô, hôm nay cô xinh quá.

"
Yến Ương thản nhiên nói: "Ừ, hôm nay tôi đặc biệt ăn diện một chút, mà cô cũng xinh lắm, người cao ráo mặc áo khoác jean trông thật cá tính, đúng là tuyệt thế giai nhân.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận