Cửa hàng quần áo mới khai trương này có rất nhiều người đến thử quần áo, đương nhiên thu hút rất nhiều người qua đường vây xem.
Con người ai cũng thích hóng hớt, khách hàng khi nhìn thấy những bộ quần áo kiểu dáng mới lạ này đều đưa ra lời nhận xét.
"Vải này mặc thoải mái thật, nhưng mà giá hơi chát, đắt gấp đôi vải thường.
"
"Đắt xắt ra miếng, cô chủ mặc bộ kia đẹp thật đấy, tôn dáng, hơn nữa vải này là vải bông cao cấp, tiền nào của nấy.
"
"Biết đâu là người đẹp nên mặc quần áo mới đẹp, cô chủ này rõ ràng là đại mỹ nhân.
"
"Nhưng tôi thấy những người khác mặc cũng đẹp mà còn tôn dáng nữa! Tôi phải thử mới được!"
Khách hàng mặc thử lên người đều rất đẹp, giá cả tuy có hơi đắt nhưng nghiến răng nghiến lợi cũng phải mua cho bằng được.
Chỉ trong một buổi sáng, Yến Ương đã bán hết một số mặt hàng, điều này khiến cô phải mở lại chế độ đặt hàng trước.
Yến Ương bận rộn đến buổi trưa cũng không được nghỉ ngơi, nhưng vì sức khỏe, cô vẫn nghỉ bán hàng nửa tiếng để bản thân và nhân viên ăn trưa cho lại sức.
Nửa tiếng sau, bọn họ lại như được tiêm máu gà, hăng hái lao vào làm việc.
Buổi chiều, Hạ Văn Phi và Bùi Thiến đến ủng hộ, Yến Ương đích thân ra giới thiệu sản phẩm cho hai người.
Hạ Văn Phi vừa vào cửa hàng đã bị lượng khách đông đảo làm cho kinh ngạc, cô ta không ngờ quần áo nơi này lại hot đến vậy.
Ban đầu cô ta nghĩ mức giá này của Yến Ương ở cái đất Kinh Thị này thì không cạnh tranh nổi, nhưng sau khi nhìn thấy sản phẩm thì cô ta nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó.
Những bộ quần áo này mặc lên người đẹp thật!
Hạ Văn Phi và Bùi Thiến ban đầu dự định đến đây dạo một vòng rồi về, không ngờ ở lại cả tiếng đồng hồ.
Lúc rời khỏi cửa hàng của Yến Ương, hai người xách túi lớn túi nhỏ không xuể, hôm nay bọn họ đi mua sắm đã đời.
Cả ngày bận rộn, Yến Ương mệt mỏi nằm vật ra tấm ván gỗ giữa cửa hàng để tổng kết thành quả.
Hôm nay trừ dòng cao cấp còn lại mười bộ thì tất cả đều bán hết, tổng thu nhập hôm nay là năm mươi tám đồng, trừ đi chi phí thì lợi nhuận khoảng hai mươi đồng, vượt xa dự kiến của cô!
Nghĩ đến việc một ngày có thể kiếm được bằng thu nhập cả tháng của người ta, Yến Ương liền phấn khởi, dù có mệt mỏi cũng xứng đáng.
Tiếc là nguồn hàng không theo kịp, quần áo thành phẩm không thể nào ra nhanh như vậy được.
Thế là ngày đầu tiên khai trương, cô lại bất đắc dĩ phải đóng cửa sớm.
Một tuần sau đó, ngoài việc chạy qua chạy lại chỗ Từ Đông Vân, Yến Ương còn phải phụ trách tuyển thợ dệt.
Tuy nhiên, cửa hàng nhỏ của Từ Đông Vân không thể chứa nổi nhiều nhân viên và thiết bị như vậy, sau một hồi bàn bạc, hai người dự định thuê thêm một căn nhà ở xa trung tâm thành phố để làm nơi sản xuất.
Nhưng lại có nhiều vấn đề nảy sinh, nhà thì thuê được rồi nhưng lại thiếu máy móc, nói cách khác, tất cả những thứ này lại phải đầu tư một khoản tiền lớn.
Yến Ương thì không có tiền, tiền tiết kiệm của Từ Đông Vân cũng đã dùng hết để mở cửa hàng mới, kế hoạch này chỉ có thể gác lại.
Tuy nhiên Yến Ương đã nghĩ ra một cách, đó là đảo ngược ngày đêm, thời gian làm việc của công nhân mỗi ngày là tám tiếng đồng hồ, bọn họ có thể bỏ thêm tiền để tuyển người làm việc vào ban đêm.
Thời buổi này không sợ có tiền không tuyển được người, nhân viên cũ trong cửa hàng nghe nói lương ban đêm cao gấp đôi liền chủ động xin làm ca đêm, cứ như vậy bận rộn suốt một tuần, cửa hàng của Yến Ương cuối cùng cũng bổ sung được lượng hàng, cửa hàng mở cửa trở lại.