Quân Hôn 80 Xuyên Thành Chị Dâu Xấu Xa Của Nam Chính


"Vậy thì ít nhất cũng đừng ăn như quỷ đói đầu thai vậy chứ! " Bùi Thiến vẫn độc miệng như mọi khi.

Nhưng sau khi cô ta độc miệng xong thì rất nhanh đã bị ánh mắt của Bùi Canh Lễ làm cho cứng đờ.

Biểu cảm đó cô ta đương nhiên rất quen thuộc, mỗi lần cô ta phạm sai lầm bị phạt, trước đó anh đều sẽ có biểu cảm như vậy.

Thế là trong suốt quá trình ăn uống sau đó, Bùi Thiến như người câm, một câu cũng không dám nói.

Yến Ương đương nhiên nghe được lời mỉa mai của Bùi Thiến, nhưng cô là người rộng lượng, coi lời nói của Bùi Thiến như gió thoảng bên tai.

Kiếp trước cô đúng là một con quỷ đói, kiếp này cô tuyệt đối không muốn sống như vậy nữa, bị người ta gièm pha cũng được chế giễu cũng được, nguyện vọng duy nhất trong đời này của cô chính là sống lâu trăm tuổi.

"Em cứ ăn thoải mái đi, không đủ thì gọi thêm.

" Lúc này Bùi Canh Lễ chủ động lên tiếng giải vây.

Yến Ương gật đầu ừm một tiếng, tiếp tục tìm kiếm thức ăn.


Một tiếng đồng hồ sau, tất cả mọi người đều đã ăn no bụng mới từ quán ăn ngon đi ra.

Bây giờ thời gian còn sớm, ngày mai mới chính thức leo núi, vì vậy Bùi Thiến đề nghị cùng nhau đi dạo phố xem đồ thủ công mỹ nghệ, đương nhiên đây cũng là một cách để cô ta trốn tránh người nào đó mà thôi.

Thế nhưng cô ta vừa dứt lời, Bùi Canh Lễ đã cực kỳ nghiêm túc nói: "Mọi người tự do hoạt động đi chơi, Bùi Thiến đi theo anh, có chuyện muốn nói với em.

"
Nghe được lời này, sắc mặt Bùi Thiến trắng bệch, xong rồi xong rồi.

Bùi Thiến một đường đi theo Bùi Canh Lễ, cho đến khi Bùi Canh Lễ dừng lại ở một góc đường vắng người, cô ta vội vàng nói: "Anh cả, em sai rồi!"
Bùi Canh Lễ xoay người nhìn cô ta, hỏi: "Sai chỗ nào?"
Lúc này Bùi Thiến mới nhìn rõ biểu cảm của Bùi Canh Lễ, lập tức toàn thân cứng đờ, trái tim như ngừng đập, cảm giác này giống hệt hồi cô ta thi chuyển cấp năm lớp 9.

Năm lớp 9 là thời điểm quan trọng để thi chuyển cấp, nhưng cô ta lại mải mê chơi bời với những bạn học có thành tích kém, đến mức mỗi tuần đều trốn học, kết quả là thành tích giảm sút nghiêm trọng.

Lúc đó bố mẹ đều bận rộn, trong nhà chỉ có Bùi Canh Lễ có thời gian quản bọn họ, vì vậy anh gánh vác trách nhiệm giáo dục em gái.


Lần đầu tiên Bùi Canh Lễ biết chuyện Bùi Thiến trốn học đi chơi, vẻ mặt anh cực kỳ lạnh lùng nghiêm nghị.

Bùi Thiến lúc đó trực tiếp bị dọa đến mức run rẩy, ngay cả giáo viên đứng xem xung quanh cũng im lặng, Bùi Canh Lễ thực sự quá uy nghiêm.

Cách xử lý của Bùi Canh Lễ rất khéo léo, không làm Bùi Thiến mất mặt ngay tại chỗ mà là đưa cô về nhà "trò chuyện" một hồi.

Mà thứ Bùi Thiến sợ nhất chính là cái gọi là "trò chuyện", cảm giác đó còn khó chịu hơn cả việc bị nhốt ở nhà.

Bởi vì Bùi Canh Lễ rất thích phân tích tâm lý, không ai có thể nói dối trước mặt anh, mà cuộc nói chuyện như vậy Bùi Thiến đã phải chịu đựng suốt một tháng.

Tháng đó Bùi Thiến không đến trường, phải ở nhà hoàn thành nhiệm vụ học tập mà Bùi Canh Lễ giao cho mỗi ngày, ban ngày học tập, buổi tối tổng kết và nói chuyện, sau khi bị tra tấn tinh thần lặp đi lặp lại như vậy, Bùi Thiến hoàn toàn sợ rồi, không dám có bất kỳ ý nghĩ lười học nào nữa.

Bùi Thiến cúi đầu đáp: "Em không nên nói chị dâu như vậy.

"
"Ngẩng đầu nhìn anh.

" Bùi Canh Lễ ra lệnh xong thuận miệng hỏi: "Em ghét Yến Ương?"
"Không có!" Bùi Thiến nhanh chóng phủ nhận, cho dù cô có thật sự ghét Yến Ương cũng không thể nói ra, "Anh cũng biết em nói năng không kiêng nể! "
Chưa kịp để Bùi Thiến giải thích xong, Bùi Canh Lễ ngắt lời cô: "Tại sao em ghét cô ấy?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận