Tất cả hành động của Yến Ương đều rơi vào mắt một người, cô hoàn toàn không nhận ra sắc mặt Bùi Canh Lễ không tốt lắm.
“Đừng có nhìn lung tung, lát nữa lại ngã.
” Bùi Canh Lễ cau mày nhắc nhở, “Ở đây tối lắm, em khoác tay anh đi.
”
“À, được.
” Yến Ương rất nghe lời làm theo.
Bùi Canh Lễ cảm nhận được hơi ấm trên cánh tay, sắc mặt cuối cùng cũng dịu đi một chút.
Bởi vì còn nửa tiếng nữa buổi tiệc mới chính thức bắt đầu, vì vậy Yến Ương chủ động đề nghị để Bùi Canh Lễ dẫn cô đi tham quan một vòng trong quân khu.
Bình thường nơi này bị phong tỏa nghiêm ngặt, hôm nay chính là cơ hội tốt để mở mang tầm mắt.
Bên cạnh nhà hát chỗ nào cũng là sân tập, nơi này quả nhiên là trụ sở quân khu, người người trong quân đội đều là những người chăm chỉ, hôm nay là tết Trung thu mà vẫn có rất nhiều binh lính đang tăng cường thể lực, chạy bộ, hít xà đơn, nâng tạ!
Những bài tập này đều rất nặng, vì vậy tám mươi phần trăm mọi người đều cởi áo ra để tập luyện.
Trong lúc hai người đi dạo có rất nhiều binh lính nhìn thấy Bùi Canh Lễ, liền lần lượt tiến lên chào hỏi.
Chào tham mưu Bùi!”
“Tham mưu Bùi trung thu vui vẻ, đây là phu nhân của anh ạ? Chào chị!”
“.
.
”
Những người này đột nhiên đứng trước mặt thật sự quá có sức ảnh hưởng thị giác, Yến Ương nhìn từng người một với cơ bụng tám múi và cánh tay rắn chắc, đầu óc có chút choáng váng.
Được rồi, cô thừa nhận mình mê trai đẹp, nhưng nhìn nhiều trai đẹp một lúc sẽ khiến người ta không chịu nổi.
Bùi Canh Lễ nhìn thấy dáng vẻ mê trai của Yến Ương, sắc mặt đã âm trầm như than.
Biết trước thế này thì anh đã không ra ngoài đi dạo, trước đây sao anh không phát hiện ra Yến Ương lại phóng khoáng như vậy? Bây giờ nữ nhân nào nhìn thấy cảnh này mà không dời mắt, Yến Ương thì hay rồi, một chút cũng không e dè.
Yến Ương nhìn một lúc liền cảm nhận được Bùi Canh Lễ toàn thân căng thẳng, khuỷu tay huých huých anh, tốt bụng hỏi thăm: “Sao vậy, anh không thoải mái sao?”
Bùi Canh Lễ thấy cô rốt cuộc cũng hỏi han mình, sắc mặt xanh mét nói: “Cơ bắp đẹp không?”
“Đẹp.
.
” Yến Ương theo bản năng muốn trả lời là đẹp, nhưng rất nhanh đã dừng lại, cô khẽ ho một tiếng, “Cũng không đẹp lắm, hơi bị bội thực.
”
“Thật sao? Anh lại thấy em xem rất thích thú.
” Bùi Canh Lễ trực tiếp kéo cô đi về, “Chồng ở ngay bên cạnh mà em còn có thể phóng túng như vậy, lá gan của em đúng là lớn thật.
”
“Đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm.
”
Yến Ương vội vàng giải thích: “Em chỉ là không kiểm soát được thôi mà, phản ứng bản năng thôi, nhưng trong tiềm thức em đã từ chối nhìn rồi, chỉ là cảnh tượng đó thật sự quá bắt mắt, với lại không chỉ mình em nhìn, xung quanh có rất nhiều người cũng đang nhìn mà.
”
Bùi Canh Lễ nghe được lời giải thích này càng thêm tức giận, “Vậy là trách người ta ăn mặc hở hang à?”
“.
.
”
Yến Ương dứt khoát không giải thích nữa, càng giải thích càng hiểu lầm, ban nãy cô còn tưởng trời tối nên căn bản không ai chú ý tới ánh mắt của mình, nào ngờ thị lực của Bùi Canh Lễ lại tốt như vậy.
Trở lại nhà hát, Yến Ương có thể cảm nhận được người bên cạnh không nói một lời, xem ra vẫn chưa hết giận.
Không có ai trò chuyện, Yến Ương thực sự có chút ngại ngùng, may mà vở kịch nhanh chóng được mở màn, cô liền chăm chú nhìn sân khấu xem biểu diễn.
Phải công nhận là trình độ của buổi dạ tiệc Trung thu này thật sự rất cao, bất kể là ca sĩ hát hay vũ công trên sân khấu, ai nấy đều là những người có thực lực hàng đầu.
Đặc biệt là vở kịch sân khấu do nhiều người cùng biểu diễn, động tác đồng đều, di chuyển nhịp nhàng, rất mãn nhãn.