Quân Hôn 80 Xuyên Thành Chị Dâu Xấu Xa Của Nam Chính


Thấy tâm trạng cô hạ xuống, giọng điệu của Bùi Canh Lễ cũng dịu đi: “Vậy...!anh đi trước nhé?”
“Được,” Yến Ương lặng lẽ gật đầu.
Nghe thấy tiếng bước chân anh rời đi, Yến Ương mới ngẩng đầu lên.
Vừa rồi thật sự quá nguy hiểm, suýt chút nữa thì bị lộ.

Cô cố gắng nhớ lại nội dung trong tiểu thuyết, hình như không có đề cập đến chuyện anh trai của nguyên thân, lại còn đã mất rồi?
Qua lời nói của Bùi Canh Lễ, Yến Ương suy đoán rằng mối quan hệ giữa hai người này hẳn là rất tốt, nếu không thì anh cũng sẽ không về quê chỉ để làm việc này.
Còn một điều khác khiến cô băn khoăn, tại sao cô lại kết hôn với Bùi Canh Lễ? Đây là điều rất đáng nghi.
Nguyên thân sinh ra trong một gia đình nghèo khó, trong nhà thường không có gì để ăn.

Có thể nói với thân phận như cô ấy, không thể nào tiếp xúc với gia đình như Bùi gia chứ đừng nói đến chuyện kết hôn.
Rốt cuộc thì trong thời đại này, môn đăng hộ đối rất quan trọng, không biết tại sao Bùi Cảnh Long và Khổng Vân lại đồng ý.
Có lẽ hôn nhân của cô có liên quan đến anh trai của nguyên thân.
Lần này về quê, Yến Ương phải nhanh chóng tìm hiểu nguồn gốc của mọi chuyện, nếu không thật khó để ứng phó.
Buổi trưa hôm đó, Yến Ương vẫn luôn ở trong phòng, hạn chế đối thoại với Bùi Canh Lễ để tránh nói nhiều mà sai.

Mãi đến bữa tối cô mới xuống lầu.
Lúc này cô phát hiện có một cô gái mặc đồng phục học sinh ngồi quanh bàn tròn.
Dựa vào trang phục và vẻ ngoài, cô nhanh chóng nhận ra đó là Bùi Thiến, con gái út của Bùi gia, hiện đang học lớp 12.
Bùi Thiến đang quấn lấy Bùi Canh Lễ nói chuyện.

Khi nhìn thấy Yến Ương đi xuống, những lời đang nói lập tức nghẹn lại, khuôn mặt cũng trở nên khó coi.
Yến Ương có thể đoán được lý do, Bùi Thiến và nữ chính từ nhỏ đã học cùng nhau trong một khu quân sự, mối quan hệ rất thân thiết.

Làm sao mà cô ta không biết nữ chính yêu thầm Bùi Canh Lễ? Việc có địch ý với cô là điều bình thường.
Bỗng nhiên Yến Ương có thể hiểu được tại sao sau khi gả vào Bùi gia, tính tình của nguyên thân lại càng trở nên tệ hơn.
Những người trẻ trong Bùi gia luôn đối đầu với cô ta khiến cô ta cảm thấy không được tôn trọng, từ đó sinh ra tâm lý phản kháng.
Tuy nhiên Yến Ương lại cảm thấy chuyện này không quan trọng, thậm chí còn cho rằng hành vi của cô gái nhỏ này rất trẻ con.
Trên bàn ăn, hầu hết những lời nói đều phát ra từ miệng Bùi Thiến.

Cô ta kể về cuộc sống hàng ngày ở trường, phần lớn là những chuyện lặt vặt.
Ngoại trừ Bùi Canh Lễ, những người khác trong Bùi gia đều an ủi và cổ vũ cô ta, đại khái là bảo cô ta kiên trì thêm một chút vì chỉ còn hai tháng nữa là thi đại học.
Lúc này Bùi Thiến chuyển đề tài: “Vậy sau khi em thi đại học xong, em có thể đi chơi được không? Các anh cũng phải đi cùng em, đặc biệt là anh cả! Anh cả không đi thì em chẳng thấy vui đâu.”
Nghe đến đây, trong lòng Yến Ương khẽ nhói lên.
“Anh đi cùng em chẳng phải được rồi sao, anh cả làm gì có thời gian, mỗi ngày đều bận rộn như vậy.” Bùi Tích lên tiếng.
“Em chỉ cần anh cả đi thôi!” Bùi Thiến bĩu môi nói.
“Đã lớp 12 rồi mà vẫn chưa biết điều, anh cả con bận rộn lắm, con không biết sao?” Khổng Vân nghiêm khắc dạy dỗ.
Không khí lập tức ngưng đọng lại, Bùi Thiến tỏ ra tức giận và không chịu nhượng bộ.

Cuối cùng vẫn là Bùi Canh Lễ đứng ra hòa giải:
“Tháng tám anh có thời gian, nhưng chuyện này để sau khi em thi xong rồi hẵng nói.”
“Tuyệt!” Bùi Thiến lập tức nở nụ cười rạng rỡ.
Được Bùi Canh Lễ đồng ý, Bùi Thiến không còn dong dài thêm nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui