Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ

Ái muội, một chút ở trong phòng tắm thăng cấp.

không khí chao đảo là nguyên nhân làm người mặt đỏ tim đập.

Hoắc Vi Vũ không nghĩ tới anh sẽ cùng cô nói cái này.

Này không phải chuyện cực kỳ riêng tư sao?

Anh là muốn làm để cô cảm thấy không mất mặt, vẫn là……

Anh đã nhìn ra cái gì.

Hoắc Vi Vũ càng thêm bức rức, rũ mắt, mày hơi nhíu, “anh nói với tôi cái này làm gì.”

“Đàn ông đã lâu không làm, sẽ như vậy, các cô thì sao?” Cố Cảo Đình ý vị thâm trường hỏi.

Hoắc Vi Vũ: “……”

liền biết, anh vừa rồi nhìn chậu, trong đầu suy nghĩ không tốt.

“Đương nhiên sẽ không.” Hoắc Vi Vũ chột dạ nói.

ngẩng đầu liếc anh, đối với ánh mắt anh hồ nghi, nói lảng sang chuyện khác: “Không phải nói đi ăn cơm sáng sao? hiện tại anh ôm tôi như vậy thì sao đi ăn sáng, tôi còn chưa có đánh răng rửa mặt đâu, một hồi còn muốn đi làm, không có thời gian.”

Cố Cảo Đình giơ lên khóe miệng, cười cười, cái gì đều không nói, đứng ở một bên.

Hoắc Vi Vũ cảm thấy anh cười có chút bí hiểm.

Giống như đã biết cái gì.

Cười cái gì cười!

khoe răng trắng sao?


Hoắc Vi Vũ nhanh chóng đánh răng, rửa mặt, tùy tiện chải tóc đuôi ngựa, từ trong toilet ra.

“Đi thôi.” Hoắc Vi Vũ đi trước.

Cố Cảo Đình đi theo sau, nện bước phối hợp nhịp nhàng.

Thân sĩ nho nhã, thêm nhàn hạ ung dung.

Trên người mùi hương nhàn nhạt, quanh quẩn ở trong mũi.

không bỏ qua được tồn tại của anh.

Hoắc Vi Vũ nhớ tới nội dung giấc mơ.

May mắn, người khác nhìn không ra suy nghĩ của cô.

cô đứng ở cửa thang máy chờ.

Anh cầm tay cô.

Hoắc Vi Vũ cảm giác được bàn tay anh ấm áp, trong lòng run nhè nhẹ.

Nhưng mà, phá lệ, không có rút tay về.

dìở đối diện cũng ra tới, đứng ở bên cạnh bọn họ, cười với Hoắc Vi Vũ chào hỏi: “Vi Vũ, cùng bạn trai đi làm sao.”

“uh.” Hoắc Vi Vũ lên tiếng.

“Các ngươi cảm tình tốt như vậy, khi nào kết hôn?” Dì bát quái hỏi.

“việc đó,” Hoắc Vi Vũ rút tay ra, ở trên quần áo xoa xoa, xấu hổ nói: “Còn chưa có xác định.”

“tuổi của cô cũng không nhỏ, sớm kết hôn, sớm một chút sinh con, dáng người khôi phục tốt, nếu các người bận, dì có thể giúp các người chăm sóc con, dì đặc biệt thích trẻ con.” Dì nhiệt tình nói.


“Ha hả.” Hoắc Vi Vũ giả bộ cười ngớ ngẩn để lừa gạt.

nhìn về phía Cố Cảo Đình.

Anh nhìn thật sâu, trầm giọng nói: “Tôi cũng đặc biệt thích trẻ con.”

Hoắc Vi Vũ: “……”

Đinh một tiếng, thang máy vang.

Hoắc Vi Vũ chạy nhanh, trốn vào thang máy.

Cố Cảo Đình trầm ổn đi vào, tay nhẹ nhàng đáp ở bên hông cô.

Như là một đôi tình nhân thật sự.

Dì quay đầu lại, nhìn bọn họ liếc mắt một cái, lại nhìn bọn họ liếc mắt một cái, cười tủm tỉm.

Rốt cuộc từ thang máy ra tới, Hoắc Vi Vũ cảm thấy đều hít thở không thông, lên xe Cố Cảo Đình.

Anh chở đi nhà hàng ba sao Michelin.

Người thật nhiều.

Bên trong đều có đặt trước, bên ngoài, còn có một đoàn người xếp hàng.

Hoắc Vi Vũ thật lo lắng bị người nhận ra Cố Cảo Đình, đã có rất nhiều người nhìn về phía bọn họ.

quay đầu đi.

Người phục vụ đưa họ đi vào bên trong khu VIP.

“Nơi này không có phòng riêng sao?” Hoắc Vi Vũ cẩn thận phòng bị người khác nhìn, ánh mắt hỏi.

“Không có, có thể đặt bao hết, muốn sao?” Cố Cảo Đình săn sóc hỏi.

Ăn sáng, còn muốn đặt bao hết, kia cũng quá lao sư động chúng.

“Thôi.”

Bạn bình thường cũng có thể cùng nhau ăn sáng, là cô chột dạ mà thôi.

Hoắc Vi Vũ vừa mới ngồi xuống, nhìn đến cửa Hoắc Thuần cùng Ngụy Tịch Phàm đi vào tới.

“……”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận