Một tháng, Cố Cảo Đình không còn xuất hiện.
Cô cũng không có gặp lại anh.
Lúc đầu, có ít người, vốn chính là người của hai thế giới.
Ngoài trừ họ cố gắng, bọn họ căn bản sẽ không cùng xuất hiện.
Bây giờ đã khôi phục bình thường, rất tốt.
Có điều trong lòng lại càng thêm trống rỗng.
Ngày chỗ của cha sắp đến rồi.
Mấy ngày nay, tâm tình của cô rất kém cỏi, nửa đêm trái tim cảm thấy đau mà tỉnh lại.
Một người nhìn bầu trời, mất ngủ đến sáng.
"Mấy người mau đến đây, Hình Tôn đã đến, đẹp trai quá, lần này anh ta sẽ đảm nhận vai nam chính đó." Đồng nghiệp A đứng ở cửa sổ nói.
Một đám người chạy đến cửa sổ nhìn.
"Nhìn anh ta ở ngoài còn đẹp hơn ở trong hình, tại sao có người đẹp trai như vậy chứ, khí chất cũng rất tốt."
"Nghe nói, lần này không biết ai có vận khí tốt để đảm nhiệm vai nữ chính với anh ta nhỉ."
Các đồng nghiệp líu ríu nói.
"Hắt xì." Hoắc Vi Vũ nhảy mũi một cái, rút giấy, lau nước mũi.
Bởi vì cảm cúm, mũi của cô đỏ bừng.
"Hoắc Vi Vũ, cô không lại đây xem ah." Đồng nghiệp Tần Vi gọi.
Hoắc Vi Vũ lắc đầu, cô không cảm thấy hứng thú với mấy người minh tinh này.
"Mấy người mau lại đây xem, Cố Cảo Đình đi phía trước kìa, đây mới thật đẹp trai." Đồng nghiệp C bưng mặt, khuôn mặt đỏ bừng la lên.
Một đám người từ cửa sổ chuyển đến trước máy tính của đồng nghiệp C.
"Oa, tại sao có người đẹp trai như vậy? Như khí thế quân vương, khí phách quyền quý, tôi rất thích." Tần Vi háo sắc nói.
"Dừng lại, dừng ại, cắt in hình này ra cho tôi, tôi muốn dán nó trên mặt bàn." Đồng nghiệp D hưng phấn nói.
Hoắc Vi Vũ theo bản năng liếc nhìn máy tính của đồng nghiệp C.
Anh mặc đồ tây màu đen, một tay cắm ở trong túi quần, mặt không đổi sắc, lạnh lùng đi về phía Cố gia.
Hai hàng binh sĩ cầm súng, không có người có thể tới gần.
Trung tá Thượng cầm lấy một cái dù lớn màu đen che cho Cố Cảo Đình, lo lắng đi bên cạnh Cố Cảo Đình.
"Oa, thì ra là Cố gia thay đổi, ông chủ của Cố thị cơ bản không lộ diện trong mấy cuộc họp, anh ta đưa hai CEO tới đây." Có người đọc tiêu đề nói.
"không phải Cố gia là do mẹ anh ta quản lý sao?" Tần Vi không hiểu hỏi.
"Không biết, nói cho cùng, Cố gia là của Cố Cảo Đình, anh ta muốn làm sao thì làm, không ai ngăn cản được."
"Cốc cốc cốc." Tiếng đập cửa vang lên.
Tất cả mọi người nhìn về phía cửa ra vào.
Ngụy Tịch Phàm đã tới.
Mọi người lập tức giải tán trở lại vị trí của mình.
Ngụy Tịch Phàm thở dài một hơi, tốt tính mà không có trách phạt.
Ông ta đii đến trước mặt Hoắc Vi Vũ, đưa một phần tư liệu cho Hoắc Vi Vũ, "Tư liệu này cần bộ phận quản lý công ty Phong Đằng Cố thị ký tên, còn phiền cô đi một chuyến đến Cố gia."
"Tôi?" Trong tiềm thức Hoắc Vi Vũ không muốn đi.
Tần Vi nhấc tay, nỡ nụ cười xinh đẹp, "Ngụy tổng, tôi tư nguyện đi."
"Cô chỉ biết lộ vẻ háo sắc, lúc trước Hoắc Vi Vũ từng là quản lý Phong Đằng, cô ấy sẽ biết cách nói chuyện với họ, chúng ta muốn hợp tác với Cố gia, trước hết để cho Phong Đằng bên kia vượt qua kiểm tra." Ngụy Tịch Phàm nói.
Ông ta đã nói vậy, Hoắc Vi Vũ không thể từ chối nữa.
"Tôi chờ tin tức tốt của cô." Ngụy Tịch Phàm khẽ cười với Hoắc Vi Vũ.
"Tôi sẽ cố gắng, tôi sẽ đem ý kiến của họ về đây." Hoắc Vi Vũ đứng dậy, lấy tư liệu bỏ vào trong túi xách, nói với Ngụy Tịch Phàm, lái xe đi Cố gia.
"Vận khí của cô thật là tốt, nói không chừng còn có thể gặp được Cố Cảo Đình đấy” Tần Vi hâm mộ nói.