Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ

"Chắc là biết." Cố Cảo Đình trầm tư, ánh mắt nhìn về phía trung tá Lý, ra lệnh: "Nước B bên kia có người của tổng thống, chỉ sợ người kia cũng là một nhân vật quan trọng, cố gắng điều tra ra tên gian tế kia là ai?"

"Tôi lập tức đi làm." Trung tá Lý vội nói.

"Nếu như tổng thống công bố những chứng cứ này ra, sẽ rất bất lợi với tư lệnh, nhưng vì sao ông ta không nói ra?" Trung tá Thượng không hiểu hỏi.

Ngón tay của Cố Cảo Đình nhẹ gõ mặt bàn, " Hẳn là ông ta sợ tôi trực tiếp tạo phản, một khi khai chiến, chưa biết tương lai sẽ thế nào, ông ta không muốn trong lúc ông ta ngồi trên ghế đó có một vết nhơ."

"Nhưng chứng cứ này ở trong tay tổng thống, sẽ trở thành nhược điểm để ông ta uy hiếp tư lệnh, nếu không, tìm Trần Tam Thanh thay thế." Trung tá Thượng đề nghị.

"Không ai có thể thay thế được, thứ nhất, tội danh này không ai dám gánh chịu, thứ hai, tập đoàn V thị là của tôi, cũng là tôi đàm phán với tổng thống nước B ở nước ngoài, thứ ba, người ký tên là tôi, đủ loại chứng cứ, không chối bỏ liên quan tới tôi, thứ tư, trước khi chuyển cho Trần Tam Thanh, công ty Tư Mộ này là của Hoắc Vi Vũ, nếu như tôi không thừa nhận, cô ấy sẽ trở thành cừu non thế tội, cách này không được." Cố Cảo Đình rõ ràng phân tích nói.

Trung tá Thượng mím môi, anh ta có rất nhiều oán giận với Hoắc Vi Vũ, không nhịn được, "Đều do Hoắc Vi Vũ, nếu như không phải cô ta, tư lệnh sẽ không gặp phải nhiều phiền toái như vậy, bây giờ thì tốt rồi, bị tổng thống bắt được nhược điểm."

Ánh mắt Cố Cảo Đình sắc bén nhìn về phía Thượng trung tá, "Chỉ có người nhu nhược và vô năng người mới sẽ đổ tội lên người phụ nữ, trung tá Thượng, anh là người nhu nhược hay là người vô năng?"

Trung tá Thượng biết rõ Hoắc Vi Vũ chính là điểm mấu chốt của tư lệnh.

Một câu nói bậy cũng không thể nói.

Anh ta không dám nói tiếp, cúi đầu.

"Nếu để cho tổng thống nước B trả lại cổ phần công ty thì sao?" Lão Triệu đề nghị.

"Cho dù trả lại, chẳng qua là đền bù, chuyện này vẫn không thay đổi được gì." Cố Cảo Đình trầm giọng nói.

"Tìm được gian tế nước B, tôi cảm thấy tên gian tế kia khẳng định không có trong hồ sơ ở đây, đó chính là hành vi lén lút của tổng thống, nếu như tra ra tên gian tế kia có hành vi bán nước, có thể liên lụy tới tổng thống, chúng ta cũng có nhược điểm của ông ta, có thể kiềm chế lẫn nhau." Vương Đông suy nghĩ nói.

"Đúng vậy, tư lệnh, chúng ta vừa đến nước B đã bị bắt lại, nghe tổng thống nước B nói, là có người bắt cóc con gái Trung Úy hải quân hơn nữa còn giết con tin, nên tưởng rằng chúng ta làm, nói không chừng chính là tên gian kế kia làm."Trung tá Thượng nói ra.

Cố Cảo Đình sắc bén nhìn không khí, sau khi trầm tư, hỏi trung tá Lý nói: "Anh cần thời gian bao lâu mới có thể điều tra ra những chuyện này?"

"Cho tôi một tháng." Trung tá Lý nói rõ thời gian.

"Hai ngày có được không?" Cố Cảo Đình hỏi.

Vẻ mặt trung tá Lý khó xử, "Gian tế bên tổng thống che giấu rất sâu, không dễ dàng tìm ra được, còn muốn điều tra ra hành vi bán nước, không nói đến có được hay không, nếu có, khẳng định bọn họ cũng làm vô cùng cẩn thận, tôi mông tư lệnh có thể cho tôi thêm một thời gian."

Cố Cảo Đình cũng biết hai ngày là quá khó.

"Duật Cẩn sẽ tuyên bố chuyện này trong buổi tiệc chúc mừng cho tôi, tôi chỉ có thời gian hai ngày." Cố Cảo Đình trầm giọng nói.

"Nếu không, tôi phái người ám sát Duật Cẩn." Tần Duyệt mở miệng nói.

Lời vừa nói ra, bầu không khí trong phòng bắt đầu khẩn trương lên.

Ám sát tổng thống, tương đương với mưu phản, Cố Cảo Đình là muốn làm người đứng đầu sao.

Từ xưa đến nay một khi mưu phản, đều là thắng làm vua thua làm giặc.

Thắng, sẽ giống như Ung Chính có được thiên hạ, thua, giống như Lý Kiến Thành chết không toàn thây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui