Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ

tâm Hoắc Vi Vũ khẩn trương đều từ cổ họng sắp nhảy ra ngoài, nắm tay chậm rãi nắm chặt.

Duật Nghị canh trước mặt Hoắc Vi Vũ, đôi tay, bịt kín lỗ tai cô, dùng khẩu ngữ nói: “Đừng nghe, đừng nhìn.”

trong đầu Hoắc Vi Vũ ong ong tác hưởng.

Cô không nên nghe, không nên xem, cũng không nên nghĩ nhiều.

Rũ xuống đôi mắt.

Cô chỉ cần hoàn toàn tin tưởng Cố Cảo Đình là tốt.

Cố Cảo Đình lạnh như băng sương.

Anh từ trên đài cao đi xuống, lập tức đi tới, đứng ở trước mặt bọn họ.

Hoắc Vi Vũ kinh ngạc nhìn Cố Cảo Đình,

“Phiền toái, nhường một chút, các người ngăn cản đường của tôi rồi." Giọng Cố Cảo Đình lạnh lùng, nặng nề nhìn cô.

vẻ mặt Hoắc Vi Vũ ngu ngốc nhìn chung quanh, đường rất lớn.


Cô bỗng nhiên nhớ tới cái gì, chạy nhanh đẩy tay Duật Nghị, thối lui một bước.

Cố Cảo Đình ở giữa hai người bước qua, dừng bước chân.

Thân hình cao lớn chắn giữa hai người bọn họ, liếc Hoắc Vi, âm dương quái khí nói: “Chính mình không có tay sao?”

Hoắc Vi Vũ: “……”

vừa rồi cô không có phản ứng.

“Không cần phải chặt bỏ.” Cố Cảo Đình không vui nói một câu, bước qua.

Hoắc Vi Vũ: “……”

Tất cả thiếu nữ đều mong chờ Cố Cảo Đình, cho dù biết tỷ lệ được chọn rất nhỏ, vẫn là một phần ngàn hy vọng.

Cố Cảo Đình đi tới trước mặt Mai Lâm, trầm giọng nói: “Ăn bữa cơm rau dưa, có thể đi?”

Mai Lâm không nghĩ tới người được chọn chính là cô, trong mắt đều là kinh ngạc và vui mừng, bụm miệng, nhìn về phía Tương Tử Viện bên cạnh, “Thật là tôi sao?”

Tương Tử Viện không có nhịn được hâm mộ, ghen ghét, vành mắt hơi phiếm hồng, xoay mặt, không để ý đến Mai Lâm.

Cố Cảo Đình xoay người, đi đến thang máy.

Mai Lâm lập tức đuổi kịp.

Hoắc Vi Vũ cũng không nghĩ tới Cố Cảo Đình sẽ chọn Mai Lâm,, đúng là lại suy nghĩ.

Cố Cảo Đình không có khả năng cưới cô, hiện tại chiêu cáo thiên hạ, về sau không cưới, khẳng định đắc tội.

Dù sao đã đắc tội Mai tướng quân, lại đắc tội, cũng không có quan hệ.

Còn có, Mai Lâm là con gái Mai tướng quân.

Nếu Cố Cảo Đình cưới con gái Mai tướng quân, Duật Cẩn khẳng định vô cùng khủng hoảng.

trong lòng Hoắc Vi Vũ hồi hộp một cái.


Cố Cảo Đình sẽ thật sự cưới Mai Lâm sao?

Giống như là cô gả cho Duật Nghị, bất đắc dĩ lựa chọn.

Cô hoảng loạn, khó chịu, bất đắc dĩ, buồn bực.

Giống như lĩnh hội một phần mười tâm tình Cố Cảo Đình lúc trước.

“Đi thôi, chúng ta cũng về phòng ăn cơm.” Duật Nghị nói

Hoắc Vi Vũ đờ đẫn đi theo Duật Nghị, trong đầu đều nghĩ là Cố Cảo Đình.

Anh cùng Mai Lâm hiện tại ngoại trừ ăn cơm, hẳn là sẽ không lại làm việc khác đi……

Duật Nghị ở phòng tổng thống 1911.

Vào phòng, Hoắc Vi Vũ thấy được Cố Cảo Đình và Mai Lâm ở phòng 1809.

Bọn họ một người trên lầu, một người dưới lầu, ngăn cách một gian, cũng không xa.

cửa sổ phòng khách của cô đối diện với ban công cửa sổ bọn họ.

Mai Lâm cũng thấy được Hoắc Vi Vũ, kéo bức màn lên.

trong lòng Hoắc Vi Vũ khó chịu.

Ăn một bữa cơm, kéo bức màn lên làm gì.


Cố Cảo Đình hẳn là sẽ không thích Mai Lâm……

Người phục vụ bưng đồ ăn lại đây, đặt lên bàn.

Hoắc Vi Vũ thuận tay, cũng đem bức màn kéo lên.

“Lại đây ăn cơm.” Duật Nghị gọi, vô tâm, ăn một khối gan ngỗng. “Không tồi, nơi này gan ngỗng là đặc sắc nhất, không có giết ngỗng trước, đồ ăn đặc biệt uy tính, đặc biệt hương thuần.”

Hoắc Vi Vũ lắc đầu.

Bọn họ đưa đồ ăn lại đây, cô cũng không dám ăn.

Cô tùy tay cầm một chai nước khoáng trên bàn trà, xoay tròn nắp mở ra, uống một ngụm, đỡ đói.

Duật Nghị bò tới trên bàn.

“Duật Nghị, Duật Nghị.” Hoắc Vi Vũ gọi, cô liền biết đồ ăn có vấn đề.

Chính là, đầu vì sao choáng váng như vậy.

Hoắc Vi Vũ nhìn về chai nước khoáng, trong đầu còn chưa có suy nghĩ, ngất đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận