Quân Hôn Mật Sủng Năm 70 Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán


Mua đồ xong, cô lấy một chiếc bánh đào, tự mình ăn một nửa, nửa còn lại ép Thẩm Hành Dương ăn, ăn xong liền lên đường về nhà.

Trên đường về nhà, Vân Uyển và Hành Dương nói chuyện kết hôn, cô muốn tổ chức càng sớm càng tốt.

Bàn bạc một hồi, hai người quyết định về đại đội nộp đơn xin kết hôn, bảy ngày sau sẽ tổ chức hôn lễ.

Trở về đội sản xuất, họ trả xe đạp, đi thẳng đến văn phòng nộp đơn xin kết hôn, Hồng Nhất đã làm thủ tục cho họ.

Thời gian trôi vừa nhanh vừa chậm, trong sự thấp thỏm mong chờ của Vân Uyển, cuối cùng cũng đến tối hôm trước ngày cưới.


Vân Uyển có một chiếc váy đỏ, váy đỏ chiết eo đuôi xòe chất liệu rất đẹp, dùng chiếc váy này làm váy cưới quả là không còn gì thích hợp hơn.

Diễm Hồng biết búi tóc, rẽ ngôi ba bảy phần tóc mái của cô từ bên tai chải ra sau, vấn thành một búi tóc rất dịu dàng búi ra sau đầu, tóc cô dày và mượt, gáy đầy đặn, búi kiểu gì cũng đẹp.

Hoa cài đầu dùng hoa thật, hôm qua Hành Dương hái trên núi về một bó hoa cát tường, hoa được để trong bình thủy tinh vẫn còn rất tươi, Xuân Lệ hái hai bông cài lên tóc Vân Uyển.

Những người may mắn được chứng kiến đều đồng loạt nảy ra một ý nghĩ trong lòng: Người đẹp hơn hoa.


Vân Uyển có mang theo một ít đồ trang điểm, cô không cần đánh phấn nền, chỉ cần đánh một chút phấn má hồng, kẻ lông mày, tô một chút son môi là đã xinh đẹp như bước ra từ trong tranh.

Trang điểm xong, Diễm Hồng lấy khăn voan màu đỏ đội lên đầu cô.

Lúc này trời cũng đã sáng, bên ngoài ký túc xá thanh niên trí thức vang lên tiếng pháo nổ rợp trời!
Mấy ngày nay Lâm Hữu Song bị giáo dục, ăn không ngon ngủ không yên, còn bị người ta lải nhải, phiền muốn chết, người gầy đi một vòng không nói, hốc mắt cũng lõm vào, tinh thần sa sút hẳn.

Nhìn thấy Vân Uyển vui vẻ rạng rỡ lên xe hoa, cô ta như ăn phải ruồi: “Vân Uyển, vị hôn phu trước đây của cô là thiếu gia nhà máy thủy tinh, nhưng bây giờ, cô chỉ có thể trói buộc nửa đời sau của mình với một tên nghèo kiết xác, trong lòng chắc chắn rất khó chịu phải không.


Vân Uyển: “Cút, đừng ép tôi đánh cô trong ngày vui của tôi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận