Quân Hôn Mật Sủng Năm 70 Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán


Người đàn ông tốt như vậy… Cô đã bỏ lỡ mất rồi.

Lưu Dã Cúc bị em chồng mắng trước mặt bao nhiêu người, mặt mũi không giữ nổi: “Em! Chị đây có lòng tốt nhắc nhở hai câu, sao em không biết điều như vậy?!”
Tên em chồng này thật quá đáng, trước mặt cô dâu mới mà mắng chị ta, không chừa cho chị ta một chút mặt mũi nào, điều đáng ghét nhất chính là cô dâu mới này cũng không biết nói đỡ cho chị ta hai câu, đúng là đồ vô dụng!
Chị ta biết, cả nhà họ Thẩm đều khinh thường chị ta không sinh được con trai.

Thẩm Hành Dương không thèm nhìn chị ta lấy một cái: “Lòng tốt của chị dâu hai đúng là độc ác quá nhỉ.


Khương Vân Uyển: “Phụt…”
Cô không nhịn được mà bật cười, cảm thấy hơi ngại ngùng nên chữa ngượng: “Em cười vì em vui quá, vui vì được lấy chồng!”
Lưu Dã Cúc tức điên người, khóc lóc chạy mất, trong lòng thầm nguyền rủa Thẩm Hành Dương và Khương Vân Uyển.

Thẩm Hành Dương cẩn thận dìu Khương Vân Uyển: “Đừng để ý đến chị ta, đầu óc chị ta có vấn đề.



“Sau này ai bắt nạt em, em cứ nói với anh, anh sẽ không để ai bắt nạt em đâu, em gả cho anh, anh chính là chỗ dựa cho em, không bảo vệ được em thì anh không phải là đàn ông.


Cưới được vợ về rồi mà anh vẫn thấy bất an, hận không thể nhét Khương Vân Uyển vào túi áo mang theo bên mình.

Một dòng nước ấm chảy qua tim Khương Vân Uyển.

Phụ nữ lấy chồng như đánh cược, cô đã cược hai lần đều trúng.

Nhà họ Thẩm không giàu có, có mấy gian nhà bằng đất, ông bà Thẩm ở gian nhà đất chính giữa, diện tích không lớn, khoảng mười mấy mét vuông, có một chiếc giường đất không to không nhỏ, mấy cái rương gỗ cũ, ngoài ra không còn đồ vật gì đáng giá.

Dựa sát vào nhà chính là nhà bác cả ở phía đông, trong đó chia làm hai gian đông tây, rộng ba bốn mươi mét vuông, vợ chồng bác cả và con trai đều ở riêng.

Nhà bác hai ở phía tây, cũng chia làm hai gian đông tây, diện tích tương đương với nhà bác cả, nhưng không được thoải mái bằng.


Bởi vì nhà bác hai có hai con trai, Thẩm Hồng Quân, Vương Thúy Hà và Thẩm Tam Trụ ở gian đông, Thẩm Nhị Trụ và Lưu Dã Cúc dẫn hai con gái ở gian tây.

Thẩm Hành Dương kết hôn, Thẩm Tam Trụ càng sốt ruột, hắn ta sợ mình không có tiền kết hôn, đến lúc đó ngay cả chỗ ở cũng không có!
Nhà của ba chồng cô nằm cạnh nhà bác hai, cũng chia thành gian đông và gian tây, Thẩm Hành Dương kết hôn, Thẩm Nghiệp Quân nhường gian đông rộng rãi hơn cho đôi vợ chồng trẻ, còn mình dọn sang gian tây.

Thẩm Hành Dương dừng xe đạp trước cửa nhà mình, bế Khương Vân Uyển vào trong.

Những người bác, người thím đang chờ trong nhà rắc những mảnh giấy màu lấp lánh chào đón cô dâu chú rể vào nhà, dù nghèo nhưng vẫn được trang trí khá náo nhiệt.

Trên giường được trải chăn, gối mới tinh, trên tường dán chữ Hỷ, trong tiếng chúc tụng rộn ràng, Khương Vân Uyển được đưa lên giường, Thẩm Hành Dương vén khăn voan lên.

Khăn voan đỏ được vén lên, lộ ra khuôn mặt đỏ ửng của Khương Vân Uyển, cô ngượng ngùng ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh ngấn lệ, gương mặt ửng đỏ từ gò má lan đến đuôi mắt, trông thật quyến rũ.

Bên cạnh vang lên tiếng ồn ào của nam nữ: "Cô dâu thật xinh đẹp!"
Mắt Thẩm Hành Dương càng đỏ hơn, yết hầu chuyển động, buông khăn voan đỏ xuống: "Mọi người đi ăn cơm đi, hôm nay là tiệc nửa chay nửa mặn, có nhiều món ngon lắm.

"



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận