Quân Hôn Mật Sủng Năm 70 Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán


Khương Vân Uyển cười tủm tỉm nhìn anh, không có chút ghét bỏ nào.

Kiếp trước cô rất ghét bỏ cách ăn uống của Thẩm Hành Dương, trên bàn ăn nhà họ Thẩm cô còn chỉ trích anh, nói anh thô lỗ hơn cả người rừng, không chỉ vậy, buổi tối cũng không cho Thẩm Hành Dương động vào người cô… Ở bên ngoài, cô nhiều lần không nể mặt anh, nhưng Thẩm Hành Dương chưa bao giờ nổi giận, anh sẽ tự kiềm chế hành vi của mình, cố gắng không chọc giận cô.

Đôi khi Khương Vân Uyển rất tò mò, người này… rốt cuộc thích cô ở điểm gì?
Thẩm Hành Dương ăn xong, Khương Vân Uyển dùng khăn tay dịu dàng lau khóe miệng cho anh, đáy mắt Thẩm Hành Dương u ám, dùng hết sức lực toàn thân để kìm nén sự điên cuồng muốn chiếm đoạt đang cuồn cuộn trong người.

“Em ngồi đây đi, anh đi rửa bát.



Khương Vân Uyển hơi buồn ngủ, cô mở chăn chui vào, định nhắm mắt một lát.

Giấc ngủ thẳng đến khi hoàng hôn buông xuống, bầu trời như bị đổ mực, những ngôi sao lấp lánh trên màn đêm.

Hoàng hôn vừa tắt, Thẩm Nghiệp Quân cuộn hành lý của mình từ phòng tây dọn ra ngoài, ông ấy chuyển đến ở cùng ông bà cụ.

Trong ba gian nhà tổng cộng có hai phòng, đêm xuống, chỉ còn lại Khương Vân Uyển và Thẩm Hành Dương.

Khương Vân Uyển ngủ say, búi tóc xõa ra, mái tóc đen nhánh xõa trên chiếc gối đỏ, bên dưới là hình thêu uyên ương bằng kim thô, khuôn mặt trắng nõn như trứng gà bóc của cô bị hình thêu uyên ương in hằn lên mấy vết, Khương Vân Uyển cau mày trở mình.


Lật người, ánh lửa bập bùng chiếu vào mặt cô, cô khẽ cau mày, từ từ mở mắt.

Trong tầm nhìn mờ mịt, căn nhà tối om, ánh đèn dầu hắt lên bức tường đất loang lổ, người đàn ông dựa vào tường, đôi mắt hẹp dài sâu thẳm nhìn về phía cô, đáy mắt cuồn cuộn sự chiếm hữu bá đạo.

Khương Vân Uyển còn hơi mơ màng, giọng nói vừa tỉnh ngủ có chút nghèn nghẹn, mềm mại ngọt ngào, như bánh gạo hoa quế hấp chín, ngọt ngào ngon miệng.

“Thẩm Hành Dương, sao anh lại đến ký túc xá thanh niên trí thức vậy?”
Cô thật sự hồ đồ rồi, quên mất mình đã kết hôn.

Thẩm Hành Dương nhìn cô ngồi dậy, cổ áo hơi xộc xệch, để lộ xương quai xanh nhỏ nhắn tinh tế, mái tóc đen nhánh như lụa phủ trên người, mái tóc dài buông xuống theo đường cong eo thon, vừa trong sáng vừa quyến rũ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận