Quân Hôn Mật Sủng Năm 70 Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán


Hứa Lan đáp: “Hành Dương nhập ngũ rồi, chú ấy nói tiền được kiếm sẽ để dành một nửa cho em, để em ăn ngon mặc đẹp.


Khương Vân Uyển sững người: “Đi từ khi nào vậy?”
Kiếp trước Khương Liên nói hai năm sau khi Thẩm Hành Dương nhập ngũ thì đã lên chức tiểu đoàn trưởng, thủ đoạn cứng rắn, người rất tàn nhẫn, sau đó không biết vì lý do gì lại chuyển sang kinh doanh, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã trở thành ông trời của Tứ Cửu Thành.

Cô không ngờ kiếp này Thẩm Hành Dương lại nhập ngũ sớm như vậy, kiếp trước là sau khi cô chạy trốn thì Thẩm Hành Dương mới nhập ngũ.

Có vẻ như việc cô trọng sinh đã ảnh hưởng đến rất nhiều chuyện, điều duy nhất không thay đổi là Thẩm Hành Dương vẫn đi trên con đường huy hoàng như kiếp trước.

Biết đâu… kiếp này cô có phúc phận làm phu nhân tư lệnh, hoặc là phu nhân tổng tài nhỉ?

Nghĩ đến đây, Khương Vân Uyển vỗ vỗ mặt mình.

Khương Vân Uyển, tỉnh táo lại đi!
Tuy rằng việc cô trọng sinh đã ảnh hưởng đến rất nhiều chuyện, nhưng phu nhân tư lệnh và phu nhân tổng tài đâu phải ai cũng làm được!
Tuy mới gả vào nhà anh có một ngày, nhưng khi biết tin anh đã ra ngoài, trong lòng Khương Vân Uyển lại cảm thấy trống rỗng, cô nhớ mùi hương trên người anh, nhớ cái eo thon gầy và sức lực không biết kiềm chế của anh.

Mặc dù ban đêm rất khó khăn với cô, nhưng cô càng không thích ở một mình.

Nhìn Khương Vân Uyển có vẻ mất hồn mất vía, Hứa Lan thở dài an ủi cô.

“Sáng sớm đã đi rồi, em đừng buồn, chú ấy ra ngoài kiếm tiền là vì trong lòng có em, muốn cho em cuộc sống tốt đẹp, đợi chú tư ở trong quân đội làm tốt, em đi theo, hai người có thể ngày ngày bên nhau rồi.



Đều là phụ nữ, Hứa Lan có thể đồng cảm với Khương Vân Uyển, nếu như Đại Trụ nhà cô ta ra ngoài mười ngày nửa tháng không gặp mặt, trong lòng cô ta cũng không thoải mái.

Khương Vân Uyển không muốn để lộ quá nhiều cảm xúc trước mặt Hứa Lan: “Cảm ơn chị dâu.


Hứa Lan nhìn bàn tay gầy gò không có chút thịt nào của cô, đau lòng nói: “Nhanh đi ăn cơm đi, đừng để bị đói.


Khương Vân Uyển gật đầu, đi vào bếp ăn cơm.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận