Quân Hôn Năm 80 Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều


Ở vùng nông thôn, tiền sính lễ ba trăm đã là rất cao rồi.

Vu Tuấn Lương lấy ra một tờ tiền một trăm tệ, đập xuống bàn: "Cái này cho anh, hai trăm còn lại sau khi thành công tôi sẽ đưa cho anh nhưng mà anh phải giúp tôi giải quyết ổn thỏa.

"
Hắn đã thèm khát Hạ Lý Lý từ lâu rồi, tính tình cô cao ngạo, ngay cả liếc mắt nhìn hắn cũng không thèm nhưng ai bảo người ta đẹp chứ.

Đôi mắt đào hoa xinh đẹp kia cho dù có trừng mắt nhìn hắn thì cũng đẹp vô cùng.

Hơn nữa hắn còn chú ý đến vòng eo của Hạ Lý Lý, phải gọi là thon thả, vóc dáng cũng là đẹp nhất trong số những người phụ nữ nông thôn mà hắn từng thấy, thấy nhà họ Hạ không ai ưa cô ta, hắn liền nghĩ đến cách này để chiếm đoạt cô.


Hạ Phàm vẫn đang tính toán, là để Hạ Lý Lý đi làm hay là để cô ta lấy chồng.

Bên này Vu Tuấn Lương đã để anh ta ký tên vào rồi, Hạ Phàm say khướt, còn chưa kịp phản ứng, tay đã ấn dấu đỏ vào một tờ giấy.

"Cứ quyết định như thế nhé!"
Hạ Phàm bất đắc dĩ nói: "Nhưng mà anh cũng biết tính tình của con tiện nhân đó rồi đấy, anh chế ngự được cô ta không? Dạo này cô ta hung dữ lắm, cả nhà đều không quản được cô ta!"
Vu Tuấn Lương mắt gian mày chuột, mắt đảo một vòng, trong lòng nảy ra một ý: "Tôi có một chủ ý, chỉ sợ anh không đồng ý.

"
"Sao tôi lại không đồng ý chứ, anh nói đi, tôi xem có được không?"
Vu Tuấn Lương ghé vào tai anh ta nói: "Gạo nấu thành cơm.


"
Hạ Phàm hừ lạnh một tiếng, nghĩ đến vẻ thanh cao của Hạ Lý Lý, cũng muốn để cô ta nếm chút khổ sở: "Được, cứ làm như thế đi.

"
!
Hạ Lý Lý lại không ra ăn cơm, Hạ Bình Bình hừ một tiếng, không ăn thì thôi, để cô ta chết đói đi.

Hạ Bình Bình rất ghét Hạ Lý Lý, cô ta cho rằng Hạ Lý Lý đã chiếm mất vị trí của Lâm Tuyết Lan, hơn nữa trước khi đi Lâm Tuyết Lan còn nói sau này có cơ hội sẽ đưa cô ta đi thành phố, cô ta còn một lòng mong đợi.

Hơn nữa Hạ Lý Lý lại xinh đẹp, đàn ông trong làng đều thích nhìn cô ta, ngược lại cô ta lại trở thành lá xanh, bản thân chỉ dùng một số đồ của cô ta, Hạ Lý Lý đã suốt ngày kêu toáng lên.

Trước kia thấy Hạ Lý Lý đeo một chiếc vòng ngọc, cô ta thấy rất đẹp, liền muốn lấy về đeo, dù sao cũng chỉ là đồ nhà họ Lâm mang đến, đã là của nhà họ Lâm thì chính là của Lâm Tuyết Lan, của Lâm Tuyết Lan thì cũng là của cô ta, cô ta nghĩ như vậy, không ngờ khi hai người giành giật chiếc vòng, chiếc vòng đó lại trực tiếp vỡ tan, Hạ Lý Lý đã khóc rất lâu.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận