Quân Hôn Này Chúng Ta Cùng Vun Đắp


Ngọc Lam sau khi nói hết những tâm sự trong lòng ra thì cũng rời khỏi nghĩa trang,sau khi cô đi xa Minh Lãm mới tới chỗ ẩn nấp đi đến trước mộ của ba nhìn xung quanh một lượt thì phát hiện ra có một ngôi mộ nhỏ trong đầu anh nảy ra rất nhiều nghi vấn đi về nhà.

Trên đường về anh luôn mang tâm trạng thấp thỏm không biết sự tình của ngôi mộ nhỏ kia là như thế nào? Càng nghĩ càng rối và bế tắc nên Minh Lãm quyết định tối nay sẽ hỏi rõ chuyện này với Ngọc Lam.

Đến khoảng chín giờ Minh Lãm chủ động đưa mẹ về phòng ngủ rồi nói:

- Mẹ ơi! Con biết là mẹ rất thương Ngọc Lam nhưng con muốn lát nữa có vài chuyện cần trao đổi với cô ấy và con hứa sẽ không ức hiếp hay làm gì tổn hại đến Ngọc Lam vì vậy nếu như chúng con có nói qua lại to tiếng thì mẹ cứ vờ như không nghe thấy để chúng con tự giải quyết được không mẹ?
Thật ra mẹ anh cũng rất muốn con trai mình có một câu trả lời thỏa đáng cho mối quan hệ với Ngọc Lam bởi nếu như Minh Lãm không có chút tình cảm gì với Ngọc Lam thì nhất định sẽ không xảy ra quan hệ mà giờ bà cũng thật sự đang rất mệt và có phần nhớ con gái vừa mới gả đi nên nói:
- Mẹ tạm tin lời con nhưng nếu con ức hiếp Ngọc Lam của mẹ thì mẹ sẽ không tha cho con đâu mà nhớ đừng có nói lời gì kích động đến con bé nghe không? Con là hay giận quá mất khôn lắm đấy đừng có vì nói cho sướng cái miệng rồi đến khi không rút lại được lời nói ấy thì có hối hận cũng không kịp đâu.

Minh Lãm gật đầu đảm bảo để mẹ yên tâm bởi chính anh hình như cũng không muốn để mất cô vợ nhỏ này rồi chỉ là anh không nhận ra tình cảm thật của mình mà thôi bởi ông bà ta vẫn nói: " Mưa dầm thấm lâu " mà,khi Minh Lãm rời khỏi phòng của mẹ thấy Ngọc Lam đang định đi vào thì nói:
- Em về phòng chúng ta nới chuyện với nhau một lúc.

Ngọc Lam còn chưa kịp mở miệng từ chối thì anh đã cầm tay cô kéo đi nhưng cái cầm tay này không vội vàng mạnh bạo mà nhẹ nhàng giống như nâng đỡ tay cô như một nàng công chúa mà lần này Ngọc Lam cũng không thu tay về mà để cho anh cầm tay cô dẫn cô về phòng,vừa vào phòng anh buông tay cô ra rồi khóa trái cửa phòng khiến cho không khí trong phòng có phần bức bí Ngọc Lam đi đến bên cửa sổ nhìn lên bầu trời đêm đầy sao nhẹ nhàng hỏi:
- Anh có chuyện gì muốn hỏi thì cứ hỏi đi tôi đang nghe đây.


Minh Lãm đi đến gần đứng sau lưng nhìn thấy cô thật mảnh mai và có phần cô đơn nên nói:
- Ngọc Lam này, anh biết mình không khéo ăn nói đã vậy lại gây hấn với em rất nhiều lần nên chắc hẳn ấn tượng của em về anh cũng chẳng tốt đẹp gì nhưng lần này anh về dự đám cưới của Minh Tiên kết hợp với nghỉ tết nên anh sẽ còn khoảng hai tuần nữa mới phải trở về đơn vị vì vậy anh muốn tìm hiểu lí do vì sao mà em lại đối xử với anh xa cách như vậy? Mấy đêm nay anh không thể ngủ ngon được nên anh muốn nhân cơ hội này mà giải quyết dứt khoát em có vấn đề gì cần anh giải thích em cứ hỏi anh sẽ thành thật trả lời?
Ngọc Lam nghe anh nói thì vẫn đứng khoanh hai tay trước ngực cũng không vòng vo tam quốc mà quyết định sẽ nói ra nghi vấn của mình bởi chính cô là muốn anh cho cô một câu trả lời thích đáng vì có như vậy khi cô buộc phải rời đi thì sẽ không còn bất kì vướng bận gì cô bắt đầu hỏi:
- Tôi muốn hỏi mối quan hệ của chúng ta sau khi đã lên giường cùng nhau là như thế nào?
Minh Lãm không ngờ cô sẽ hỏi câu này nên đứng yên suy nghĩ xem chính bản thân anh muốn mối quan hệ với Ngọc Lam là gì mà Ngọc Lam thấy anh không lên tiếng thì nhếch môi cười mỉa bản thân nói:
- Thật ra tôi đã đoán anh sẽ không trả lời câu hỏi này của tôi bởi tôi đâu có đáng để một thiếu tá tài giỏi phải mở lời vàng ngọc, tôi đúng là con ngu khi luôn lo nghĩ đến cảm xúc của anh mên trong suốt ba năm qua tôi mặc kệ anh có để tâm đến tôi hay không nhưng tôi là thật tâm xem ba mẹ và em gái anh là người nhà là tổ ấm để tôi nương tựa giữa cuộc đời đen tối của mình.

Thôi anh không nói cũng không sao bởi trước sau gì chúng ta cũng là người dưng mà …cũng muộn rồi tôi sẽ qua phòng của Minh Tiên ngủ,chúc anh ngủ ngon.


Ngọc Lam nói xong thở dài thất vọng đang định đi ra khỏi phòng thì Minh Lãm đưa tay nắm lấy tay cô hai người bốn mắt nhìn nhau trong khi6 Ngọc Lam là buông xuôi chán nản vì không hy vọng anh sẽ chấp nhận mình còn Minh Lãm là ánh mắt sắc nhọn như muốn nhìn thấu tim gan của cô, thời gian lúc này như muốn dừng lại để hai người họ có thời gian bình tâm suy nghĩ xem phải giải quyết mối quan hệ nhập nhằng này như thế nào? Vậy mới nói tình cảm là chuyện rắc rối khó giải quyết nhất trên còn đời nợ tiền nợ bạc trả dứt khoát không ai nợ ai.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận