Ngọc Lam theo bác Hà vào phòng nghỉ dành cho người làm khi cô nhận được những món đồ kỉ niệm trên tay thì rất vui nhưng trong đầu cô lại cứ lởn vởn vài việc bất bình thường từ khi bước chân về nhà ba mẹ đẻ, đến trưa vì để tránh cho những tình huống khó xử cho Ngọc Lam và sau khi Minh Lãm được ba vợ đưa đi tham quan khắp nơi trong biệt thự thì anh đã xin phép ba mẹ vợ để hai người họ trở về luôn với lí do có mỗi mình mẹ anh ở nhà nên không yên tâm.
Ba mẹ vợ và Ngọc Lan nghe anh nói lí do thì cũng không dám giữ anh và Ngọc Lam ở lại nhưng khi xe của họ vừa rời khỏi cổng thì Ngọc Lan bùng phát sự tức giận đã hất đổ hết mọi thứ có trên bàn trong phòng khách đầy tức tối:
- Ba mẹ xem, không biết con Ngọc Lam đã cho anh Minh Lãm uống phải bùa mê thuốc lú gì mà anh ấy không còn để con ở trong mắt như trước đây mà lại tránh con như là tránh tà ấy …tất cả là tại mày đó Ngọc Lam mày cứ tận hưởng giây phút hạnh phúc ngắn ngủi đấy đi vì đến ngày mở tiệc mừng anh Minh Lãm thăng chức thì đó cũng sẽ là ngày mày phải biến mất và vị trí quân tẩu sẽ thuộc về tao thôi.
Ba mẹ thấy cô ta tức giận làm bể ly cốc thì cũng thêm dầu vào lửa:
- Đúng vậy Ngọc Lam sao mà hợp với vị trí là vợ của một Trung tá trẻ tuổi tài cao như Minh Lãm được? Chỉ có con gái Ngọc Lan của ba mẹ mới có đủ tài sắc vẹn toàn để sánh đôi cùng con rể quý thôi mà con cũng đừng tức giận làm gì hãy dưỡng sức đợi ngày đến nhà chồng mà công khai rõ quan hệ và danh phận là con dâu của gia đình bên ấy, con về phòng nghỉ ngơi để mẹ nói bà Hà chưng yến rồi đem lên cho con.
Ngọc Lan nghe ba mẹ dỗ dành thì cũng xuôi tai đi về phòng nhưng trong đầu cô ta đã đang lên kế hoạch đợi đến ngày qua nhà Minh Lãm giành lại thân phận của mình trong tay con em gái đáng ghét, ở đời con người ta không bao giờ là thấy đủ lúc nào cũng muốn mình phải đứng trên đỉnh của danh vọng và tiền tài.
Trong những năm Ngọc Lan ở với Cao Bá cô ta thoải mái ăn tiêu phung phí không coi ai ra gì và tất nhiên những thói hư của cô ta đều hình thành từ khi còn nhỏ do ba mẹ luôn luôn cưng chiều không dạy cho cô ta biết điều hay lẽ phải còn với Ngọc Lam khi còn bé cô bị coi là người thừa và tất nhiên là ba mẹ không quan tâm mà chỉ xoay quanh chị gái cũng may cô biết thân biết phận không làm ra những việc quá đáng.
Sau này khi hai chị em cô tầm mười tuổi thì bác Hà đến làm giúp việc thì bác thấy cô em gái luôn bị bắt nạt và hắt hủi nên sau khi ông bà chủ với Ngọc Lan không có mặt bác Hà sẽ giang tay ôm lấy Ngọc Lam mà âu yếm yêu thương và bác còn dạy bảo cô những điều hay lẽ phải kể cả việc dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng chính vì vậy là khi Ngọc Lam đến nhà Minh Lãm ở cô tự tay làm tất cả mọi việc không ngại khó ngại khổ.
Cũng chính sự quan tâm và dạy bảo nghiêm túc của bác Hà mà Ngọc Lam mới có được sự chấp nhận và yêu thương của cả gia đình bên chồng nếu như một người con gái đi lấy chồng mà được ba mẹ chồng yêu thương và hết lời khen ngợi thì đó chính là thành quả tốt nhất mà ba mẹ đã dạy dỗ con gái mình nhưng với Ngọc Lam thì ba mẹ cô chẳng thèm nhìn mặt con gái thì lấy đâu ra mà quan tâm con sống tốt hay khổ.
Bởi vậy trong cuộc đời này người con gái một khi đi lấy chồng thì đã là con cái của nhà người ta rồi nên nếu như con gái sống khổ và không hạnh phúc sẽ khiến cho ba mẹ cô đau lòng gấp trăm nghìn lần những gì cô gái phải trải qua.
Buổi tối hôm ấy Minh Lãm thấy cô vợ nhỏ có vẻ trầm tính ít nói cười hơn mọi khi thì trong lòng cũng bắt đầu lo lắng có phải cô vợ này đang giận dỗi gì anh không? Nhưng anh nhớ lúc đến nhà ba mẹ vợ thì anh khi nói chuyện và hành động đúng mực không có một chút tư tình gì với Ngọc Lan nên thử ôm cô xem cô có đẩy anh ra không là biết ngay thôi nhưng Ngọc Lam lại cứ ngồi im rồi thở hắt ra giống như đang suy nghĩ một vấn đề nan giải Minh Lãm mới lên tiếng hỏi:
- Em mệt thì nằm nghỉ đi chứ cứ ngồi thẩn thơ vậy.
Ngọc Lam lại thở dài nét mặt đăm chiêu nói ra suy nghĩ của mình:
- Em không mệt nhưng nay về nhà em cứ thấy có cái gì đó không đúng nhưng em lại không lí giải được …còn anh thì sao có thấy gì lạ lạ ở nhà ba mẹ không?
Minh Lãm quay mặt cô lại để cô nhìn anh,hai người họ bốn mắt nhìn nhau mà trong phòng chỉ có bóng đèn ngủ lờ mờ càng làm cho không khí thêm phần ám muội thì anh cất giọng hơi khàn:
- Thôi hai chúng ta tập thể dục xíu cho toát mồ hôi thì khi ấy đầu óc cũng thoải mái hơn rồi cùng thảo luận vấn đề bên nhà ba mẹ em.
Lời nói của anh kết hợp với tay anh bắt đầu chu du trên cơ thể của cô nhưng anh bị cô vỗ một cái thật mạnh vào tay của anh nghiêm túc lên tiếng:
- Thôi anh đừng nghịch,em đang rất nghiêm túc muốn nói ra nghi vấn của em anh có nghe không thì bảo?
Minh Lãm biết cô vợ nhỏ không đùa giỡn mà nghiêm túc thì cũng ngồi thẳng lưng giống như cậu học trò lắng nghe cô giáo giảng bài:
- Bây giờ em sẽ nói ra nghi vấn của em cho anh nghe,anh ngồi im cấm cựa quậy cấm cười nghe không?
Thật ra Minh Lãm hôm nay về nhà ba mẹ vợ là có mục đích cả nhưng bí mật quân sự anh không thể tiết lộ cho Ngọc Lam được nên anh chỉ đành giả vờ như không để ý nhưng thật ra hôm nay khi tham.
quan biệt thự anh đã phải mắt năm mắt mười mà quan sát để tìm ra điều bất thường ở nhà ba mẹ vợ nên nhân cơ hội Ngọc Lam nói ra suy nghĩ của cô thì anh nhanh chóng gật đầu ra hiệu cô tiếp tục nói mà Ngọc Lam thấy anh lắng nghe thì vội nói ra nghi vấn trong lòng:
- Anh có thấy khi chúng ta vừa đến cổng đã có hai tên bảo vệ cao to lực lưỡng canh không? Rồi ba mẹ em làm gì mà có nhiều tiền để xây cái biệt thự ba tầng siêu đẹp siêu to như vậy chứ? Mà anh biết không nhà cũ ba mẹ vẫn để ở đó không đập phá đi và còn có phòng của em mà ba mẹ bỏ hết đồ của em ra rồi tường xây thêm một lớp gạch còn cửa thì bằng sắt siêu dày rất kiên cố giống như ba mẹ cất giữ đồ quý giá vậy đó.
.