Cuộc đời cô phải làm sao? Liệu cả đời này cô có thực sự phải sống với một người mà mình hoàn toàn không yêu thương?
Khưu Tú Anh nhất thời không nghĩ thông, bèn chọn cách chạy trốn, một mình ra bờ sông giải khuây.
Một cơn gió thổi qua, thổi bụi cỏ sau lưng xào xạc, cô đứng bên bờ sông, nhìn xuống mặt nước, trầm ngâm suy nghĩ.
Ngay khi cô quyết định từ bỏ giãy giụa, hạ quyết tâm thì sau gáy bỗng truyền đến cơn đau nhói.
Có người đánh lén cô!
"Ùm" một tiếng, cô ngã xuống sông, nhanh chóng mất đi ý thức.
Cứ như vậy, cô, một tác giả truyện tranh mạng ở thế kỷ 21, người đã chết đột ngột trong căn phòng thuê chật hẹp vì thức khuya đã được trùng sinh.
Trước bàn trang điểm, Khưu Tú Anh nhớ lại mọi chuyện.
Khoảnh khắc trước khi rơi xuống nước, cô nhìn qua mặt nước, lờ mờ nhìn thấy bóng dáng của người phía sau: là một người phụ nữ, có chút quen mắt.
Nhưng sau khi rơi xuống nước, làm sao cô ấy lại trở về được? Ai đã cứu cô?
Khưu Tú Anh cúi đầu nhìn chiếc đồng hồ Patek Philippe trên tay, hoàn toàn không có ấn tượng gì về khuôn mặt góc cạnh trong mơ.
Hiện tại cô có thể chắc chắn rằng, Khưu Tú Anh đã chết thật, cô đã xuyên không vào cơ thể này.
Đã đến rồi thì phải an phận, vậy thì hãy để cô thay nguyên chủ sống thật tốt!
Những vấn đề còn lại cứ giao cho cô giải quyết, trách nhiệm của Khưu Tú Anh, cô cũng sẽ gánh vác!
Tuy nhiên người nhà bên ngoài hình như đã hiểu lầm, họ cho rằng cô nghĩ quẩn nên đã nhảy sông tự tử.
Xem ra ngay lúc này cô rất cần phải ra ngoài giải thích rõ ràng.
Khưu Tú Anh cúi đầu nhìn chiếc Patek Philippe trên tay, đây hẳn là đồ của ân nhân cứu mạng, sau này phải trả lại cho người ta.
Giữ gìn cẩn thận trước đã, đừng để mất.
Cô kéo ngăn kéo bàn trang điểm ra, cất kỹ chiếc đồng hồ vào ngăn trong cùng rồi mới đứng dậy.
Vừa mở cửa phòng, thì ra ngoài sân đã có khách.
Khuôn mặt tuấn tú với đôi lông mày rậm, ánh mắt kiên nghị kia dần trùng khớp với người đàn ông trong giấc mơ của cô.
Thì ra là anh! Ân nhân cứu mạng trong giấc mơ của cô!