Quân Hôn Thập Niên 70 Nữ Phụ Làm Trò Yêu Kiều Xinh Đẹp!


Phó Thành cũng không nghĩ tới, Tống Thanh Thanh vô thanh vô tức chạy theo người khác.

Lúc cưới cô đã biết cô là người không bớt lo, vô cùng yếu ớt, chê nghèo yêu giàu, hết ăn lại nằm.

Tâm kế xấu xa cũng không ít.

Còn hay thay đổi, sau khi kết hôn với anh lại trở nên không tình không nguyện, mấy năm nay biết anh sẽ không quay đầu lại.

Vậy thì càng là thay đổi sắc mặt, giả bộ cũng không thèm giả bộ.

Mặc kệ con trai, tâm tư bất định, chỉ suy nghĩ làm sao hồng hạnh xuất tường.

Tưởng anh không biết gì cả.

Phó Thành trước đây mắt nhắm mắt mở lười quản.

Lần này tuyệt đối sẽ không cầm lên thật cao, nhẹ nhàng buông xuống.

Cô làm trời làm đất, gây chuyện thật ra không ít.

Nửa năm nay luôn nháo ly hôn, Phó Thành cũng không đồng ý, dù sao anh cũng không tình nguyện ly hôn.


Tháng trước cô viết thư cho tổ chức, tố cáo thành phần trong nhà anh có vấn đề.

Cô cho rằng phong thư này của mình viết bí mật, Phó Thành nhìn thấy chữ viết trên phong thư kia liền biết là cô làm chuyện tốt.

Điều tra mới kết thúc, Phó Thành liền chạy về nhà.

Người đi nhà trống, vợ đã chạy theo người khác.

Nói không tức giận là giả.

Bản thân Phó Thành cũng không phải tính tình ôn hòa, dọc theo đường đi đều chịu đựng tức giận, cho nên sắc mặt nhìn mới dọa người như vậy.

Lúc này Tống Thanh Thanh thành thật nằm trong lòng anh, không dám lên tiếng.

Cô lại nghĩ tới kết cục của mình trong mộng, không chút do dự từ trên cao nhảy xuống, tứ chi bách hài gãy lìa.

Ở trong mộng, linh hồn cô bàng quan nhìn cả quyển sách giống như cũng cũng theo chính mình chịu đau đớn.

Giống như là bị ngã đến tan xương nát thịt.

Nghĩ đến cả người đau đớn kia, Tống Thanh Thanh theo bản năng nắm chặt vạt áo trước ngực người đàn ông, dựa vào ngực anh.

Bàn tay to của người đàn ông giữ chặt eo cô, không tốn chút sức nào.

Tống Thanh Thanh có hơi sợ anh, nhưng lại không nhịn được: "Đau.

Anh nhẹ chút.

"
Nói xong cô cẩn thận đưa mắt nhìn người đàn ông, cằm anh kéo căng độ cong đặc biệt lạnh lùng, cô mặt dày giải thích: "Em không chạy cùng người khác.

"
Lời này chính cô nói cũng chột dạ, thanh âm nhỏ đến gần như không nghe thấy.

"Em chỉ là trông con mệt mỏi, ra ngoài hít thở không khí.

"
Phó Thành nhíu mày, nhìn cô có tật giật mình giải thích, cũng có vài phần kinh ngạc.

Còn tưởng rằng cô ngay cả giải thích cũng lười giải thích.


Dù sao mấy lần trước nhắc tới ly hôn, cô gần như là bày ba chữ "hôn nhân mới" lên trên mặt.

Càng thẳng thắn nói: "Anh đừng tưởng rằng em không biết, cha và anh trai của anh ở thủ đô đều bị tra xét, là phần tử xấu.

"
"Thành phần nhà các anh không tốt, ngày sau liên lụy em và con thì làm sao bây giờ?"
Lúc ấy Phó Thành lạnh mặt, thất vọng đối với cô tới mức trước nay chưa từng có.

Anh vốn muốn nói cho cô biết, cha và anh trai anh sớm muộn cũng sẽ phục nguyên chức, suy nghĩ một lát, vẫn là gì cũng không nói.

Không cần phải nói với cô, cô cũng sẽ không tin.

Phục hồi tinh thần lại, Phó Thành trào phúng nói: "Em còn nhớ con chúng ta? Anh tưởng em đã sớm quên nó rồi.

"
Tống Thanh Thanh bị anh nói có hơi mất mặt.

Cô không quá quản con trai, con trai của hai người tính tình rất tốt, nghe lời hiểu chuyện, bộ dạng tựa như khắc ra trong một khuôn mẫu với Phó Thành.

Một lớn một nhỏ, thành hai cục đá trong nhà.

Thế này làm sao chịu được.

"Em để lại tiền cho thằng bé trước khi ra cửa.

” Cô nhỏ giọng giải thích, nói xong lại chui vào lòng anh, ngẩng mặt nhìn anh, cam đoan với anh: "Sau này em sẽ không chạy loạn nữa.

"

Dù sao Phó Thành cũng là nam chính của quyển sách này.

Sau này còn có tương lai tươi sáng rực rỡ.

Thành thật đi theo anh hẳn là có thể ăn ngon uống cay nhỉ?
Cho dù anh không thích cô.

Nhưng bây giờ cô vẫn là vợ anh, anh phải chịu trách nhiệm.

Phó Thành cụp mắt nhìn cô một cái, cô cắn môi dưới, màu môi liễm diễm, kiều diễm ướt át, khuôn mặt to bằng bàn tay tinh xảo không thôi, cho dù thần sắc có hơi tiều tụy, cũng không mất đi mỹ cảm nhu nhược.

Trời sinh kiều mỵ.

Nhất là lúc cô trông mong nhìn anh, tựa như đang quyến rũ người khác.

Phó Thành bình tĩnh dời tầm mắt, ừ một tiếng, nhưng căn bản không tin lời cô.

Cô miệng đầy lời nói dối, căn bản không tin được.

Chỉ là cô bây giờ còn nguyện ý giả bộ một chút, vậy anh liền cùng cô diễn trò cũng không sao.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận