Qua ngày hôm sau thì Uông Mạc cũng đã phải quay về quân đội, còn Doãn Hân Nghiên thì được đưa về Doãn gia để dưỡng thai, hiển nhiên ngay lúc đó cô cũng thay đổi cho Đổng Ninh một danh phận mới, cô ấy từ nay về sau sẽ là người trợ lý thân cận nhất của cô, tên là Phượng Nghi, hiển nhiên chuyện Phượng Nghi là Đổng Ninh cũng chỉ có cô và Uông Mạc biết thôi.
Ban đầu khi cô ấy đến Doãn gia còn sẽ sợ rằng bản thân sẽ nảy sinh lòng tham, nhưng hóa ra là cô ấy không cần nảy thì Doãn gia cũng sẽ tự động dúi vào tay của cô ấy không ít tiền, nói là phí sinh hoạt để Phượng Nghi chăm sóc Doãn Hân Nghiên thật tốt.
Sau này thì chuyện Phượng Nghi là Đổng Ninh còn có thể Uông Lục Chi và Chu Băng Thanh biết, họ cũng không quá tin tưởng cô ấy, nhưng Doãn Hân Nghiên lại nhìn họ, nói:
- Đừng lo, cô ấy suýt chết một lần… Sẽ không ngu ngốc đến mức phản bội chúng ta đâu.
Hơn nữa thì… So với một Thiếu Tá, thì chẳng phải chức vị Đô Đốc của Uông Mạc có quyền uy hơn sao?
Chu Băng Thanh cảm thấy bội phục cô bạn này của mình thật đó, trước kia còn tưởng là Doãn Hân Nghiên chỉ là một cô gái có cá tính mạnh mẽ, hay chỉ đơn thuần là người ngay thẳng, muốn gì là làm đó.
Còn bây giờ thì từng đường đi nước bước của Doãn Hân Nghiên đều được tính toán rất cẩn thận, thậm chí còn tính trước vài bước nữa kìa.
Uông Lục Chi nhìn Phượng Nghi, muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
Cuối cùng thì Uông Lục Chi cũng đồng ý tạm thời chấp nhận Đổng Ninh là đồng minh của mình.
[…]
Khoảng gần một tháng sau, khi này Doãn Hân Nghiên đã nhận được thông báo rằng anh chồng nhà mình sắp quay về rồi, hiển nhiên thì anh cũng không quay về một mình mà còn có Ngao Thiết và Quan Thiệu Dinh nữa kìa, lúc này cô mới không hiểu lắm…
Nếu nói Ngao Thiết có quê hương ở Đế Đô, người ta về nhà ăn Tết với gia đình thì không có gì để bàn, nhưng mà Quan Thiệu Dinh?
Cái tên hình như đâu phải người Đế Đô, tại sao lại theo Uông Mạc về Đế Đô vậy chứ?
Nhưng còn chưa đợi Doãn Hân Nghiên tìm hiểu thì Uông Lục Chi đã gấp gáp chạy đến nhà họ Doãn để tìm cô, trông dáng vẻ của con bé thì hình như đang gấp lắm.
Doãn Hân Nghiên lúc này đang ngồi ở ghế sofa đọc sách, Doãn Vĩ Nghiêm thì ngồi ở bên cạnh chị mình, vừa xem phim vừa bóc vỏ quýt cho chị gái, thậm chí còn kiêm luôn vị trí bảo vệ chị gái và cháu ngoan trong bụng.
Khi Doãn Vĩ Nghiêm thấy Uông Lục Chi sừng sỏ chạy đến đã nhanh chóng ngắn cô ấy lại, còn nhíu mày nói:
- Cậu chạy loạn như vậy lỡ đâm phải chị Nghiên Nghiên thì sao?
- Ây da, tránh ra, tránh ra, tớ có chuyện cần nói với chị dâu!
Sau khi Uông Lục Chi đã bị cản lại nên giảm tốc độ thì Doãn Vĩ Nghiêm mới an tâm cho cô ấy chạy đến chỗ của Doãn Hân Nghiên.
Vừa mới ngồi xuống còn chưa kịp uống miếng nước định thần thì Uông Lục Chi đã nhìn Doãn Hân Nghiên, nói:
- Chị dâu, có tin sốc, có tin sốc.
- Tin gì vậy?
- Chị có biết Uông Tráng có bạn gái mới chưa?
Doãn Hân Nghiên gật đầu, cách đây mấy ngày thì cô, mẹ chồng và mẹ đã cùng nhau đi uống trà chiều, lúc đó Vi Tuyến cũng có nói với rằng Uông Tráng đã có bạn gái mới rồi.
Nhưng bà ấy cũng chưa biết danh tính của cô gái kia là ai nữa.
- Mà có chuyện gì sao?
- Lý Ngọc Hồi! Là Lý Ngọc Hồi đó! Bạn gái mới của Uông Tráng chính là Lý Ngọc Hồi, trước kia từng là cấp dưới của anh cả.
Bây giờ họ đang ở nhà chuẩn bị xin phép kết hôn vào ngày Tết đó chị.
Doãn Hân Nghiên nghe qua cũng hơi ngạc nhiên, còn Phượng Nghi thì trực tiếp hóa đã ngơ ngác.
Nhưng rồi lúc này Phượng Nghi lại nói:
- Theo như tôi nhớ thì Lý Ngọc Hồi này từng bị Đô Đốc điều sang đại đội khác để công tác đúng không?
- Đúng vậy.
- Nếu vậy thì cô phải cẩn thận đó Hân Nghiên, cô ả đó tôi từng gặp qua rồi.
Dường như giữa Lý Ngọc Hồi và Uông Tráng có một bí mật nào đó mà chưa ai biết.
Tôi cũng từng hỏi Uông Tráng, nhưng anh ta vẫn giấu tôi.
Nghe vậy Doãn Hân Nghiên cũng mỉm cười, lại còn cười nói:
- Tôi biết bí mật đó là gì rồi.
Đừng nói là người ngơ ngác như Doãn Vĩ Nghiêm không hiểu gì, ngay cả người trong cuộc như Uông Lục Chi hay Phượng Nghi cũng ngơ ngác.
Rốt cuộc thì Doãn Hân Nghiên đang nói gì vậy nhỉ? Bí mật của Lý Ngọc Hồi và Uông Tráng đến ngay cả người từng thân cận như Phượng Nghi còn không biết thì tại sao Doãn Hân Nghiên lại biết được?
- Cô… Tự tin bao nhiêu?
- Một trăm phần trăm, xem ra chuyện này nên hạ màn rồi.
Dừng một chút, Doãn Hân Nghiên lại nhìn Phượng Nghi, nói:
- Phượng Nghi, cô đã sẵn sàng đối mặt với Uông Tráng chưa?
- Đương nhiên, tôi vẫn luôn sẵn sàng mà, chỉ cần có thể khiến hắn ta sống không bằng chết, thì bắt tôi làm gì cũng được!
- Tinh thần tốt đó!
#Yu~.