Edit: TranGemy - ŧɾυყệռ độɕ Qυყềռ ŧạı đε ɭê Qυý Đôռ
Cô suy nghĩ rồi hỏi anh: “Là kiểu đáp án thế nào, có quan trọng không? Có liên quan đến em không?”
Anh nhìn cô, gật đầu: “Có, có liên quan đến em, cho nên anh rất khó xử.”
Cô híp mắt nhìn anh: “Nên chắc không phải em thật sự có một bà mẹ ruột khác chứ?”
Anh thấy cô bỗng nhiên trở nên khẩn trương thì không nhịn được mà bậy cười, hôn lên mặt cô, trấn an: “Anh có thể bảo đảm, Du Tiểu Nghi mới là mẹ vợ ruột của anh.”
Cô nghe xong, lúc này mới có thể thở phào nhẹ nhõm, nghĩ một lát, cuối cùng đành thỏa hiệp: “Chỉ cần mẹ vẫn là mẹ, bà ngoại vẫn là bà ngoại, cái kia… Em chờ một chút cũng được.”
Anh nghe thế liền cười: “Được, anh có thể đảm bảo với Tân Hoành, mẹ vẫn là mẹ, bà ngoại vẫn là bà ngoại.” Nói xong anh lại cười gian trá, đôi mắt sáng lên nhìn cô: “Vậy em cũng đảm bảo với anh một điều nhé?”
Cô ngước nhìn anh: “Bảo đảm cái gì?”
Anh ôm cô, cười: “Bảo đảm Dịch Tân là chồng của Tân Hoành, có quyền hưởng thụ các quyền lợi chính đáng, hơn nữa còn phải thực hiện đúng hạn.”
“…”
Quyền lợi chính đáng, còn phải đúng hạn… Tân Hoành giật giật khóe miệng: “Anh muốn nói là quyền lợi và nghĩa vụ vợ chồng à?”
Mắt anh sáng lên: “Thông minh!”
Tân Hoành bất đắc dĩ nhìn trần nhà, lại nhìn vẻ mặt gian tà của Dịch Tân, xoắn xuýt một hồi mới không tình nguyện đáp: “Thôi được rồi.”
Ai ngờ cô vừa nói xong, môi đã