Quan Khí​

Mặc dù không bằng Lữ Hàm Yên, Vương Trạch Vinh rất yên tâm. Hắn tin rằng mình chỉ cần dùng phương pháp kia thì không lâu sẽ nhớ được những gì cần nhớ. Hắn dự định học thêm một hai thứ tiếng nữa.

Vương Trạch Vinh vui vẻ nói:

- Hôm nay sao em về sớm thế?

- Có một hạng mục phải đến Nhật Bản đàm phán. Em về nhà thu dọn hành lý rồi sang Nhật Bản.

Lữ Hàm Yên nói.

- Em vất vả thế làm gì? Em cũng không phải không có tiền tiêu mà.

Lữ Hàm Yên ôm Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Biết anh quan tâm em nhưng một người phụ nữ cũng phải có công việc của mình mà? Bây giờ em thấy em còn có tác dụng, có như vậy mới xứng với anh.

Vương Trạch Vinh coi như hiểu ý của Lữ Hàm Yên.

- Em là vợ anh, dù em như thế nào thì anh cũng yêu em.

Vương Trạch Vinh dịu dàng nói.

Lữ Hàm Yên dựa đầu vào ngực Vương Trạch Vinh, kích động nói:

- Thấy anh càng lúc càng làm lớn, em rất lo lắng.

- Nói linh tinh gì thế.

Vương Trạch Vinh tát nhẹ vào mông cô.

- Anh, em yêu anh.

Lữ Hàm Yên hôn lên mặt Vương Trạch Vinh rồi tránh đi mà nói:

- Em phải đi nếu không sẽ nhỡ chuyến bay.

Vương Trạch Vinh lắc đầu và thầm suy nghĩ xem ra phụ nữ mà vào công việc còn chú tâm hơn cả đàn ông.

- Cẩn thận con trong bụng đó.

Vương Trạch Vinh lớn tiếng nói.

Lúc này Lữ Hàm Yên đã sớm lên xe rời đi.

Vương Trạch Vinh cười khổ một tiếng. Hắn lắc đầu và nghĩ mình có mấy người phụ nữ mà cuối cùng lại chẳng có ai ở bên.

Vương Trạch Vinh đi ra ngoài và đến một hiệu sách lớn, hắn mua tất cả các đĩa Tiếng Anh về thương mại. Tối đó Vương Trạch Vinh không đi đâu mà ngồi trong phòng học.

Thông qua một tối học tập, Vương Trạch Vinh đã nắm giữ nhiều nội dung mà người khác cần nhiều thời gian mới hiểu. Vương Trạch Vinh đi ra và bắt đầu tập Thái cực quyền.

Sau vài ngày học tập khiến trình độ ngoại ngữ của Vương Trạch Vinh tăng mạnh.

Lần này do Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương Vương Triêu Chính tự mình dẫn Vương Trạch Vinh tới Bộ Thương mại.

Bộ Thương mại sớm biết Phó bộ trưởng thường trực trẻ tuổi sẽ tới nên tỏ vẻ rất coi trọng. Tất cả các Phó bộ trưởng có mặt ở Trung Quốc đều tới.

Cẩn thận mà nói toàn bộ lãnh đạo Bộ Thương mại muốn có mặt đông đủ thì rất hiếm vì đặc thù công việc.

Bộ Thương mại khác các đơn vị khác, mỗi Phó bộ trưởng phụ trách một mảng. Mọi người đều có một chút quyền lực trong tay. Có thể tụ tập hết cũng coi như là coi trọng Vương Trạch Vinh tới.

Trong phòng hội nghị Bộ Thương mại, ngoài các Bộ trưởng, Phó bộ trưởng ngồi trên thì nhân viên các cục, vụ, viện, chi nhánh đều tới.

Vương Trạch Vinh là Phó bộ trưởng thường trực, là nhân vật số hai trong Bộ Thương mại, ai dám coi thường.

Nhìn mọi người bên dưới, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Công tác bề mặt của Bộ Thương mại xem ra làm rất được.

Bộ trưởng Khương Trường Chính là một người rất có phong độ, ngồi đó mà làm cho Vương Trạch Vinh thầm than thở. Người như vậy mới thật sự có thể dễ dàng đối mặt với người nước ngoài. Làm cho Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng chính là thái độ của đối phương đối với mình, biểu hiện rất thân thiết. Hội nghị do Khương Trường Chính chủ trì.

- Đầu tiên chúng ta nhiệt liệt chào mừng Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương Vương tới.

Khương Trường Chính vỗ tay đầu tiên.

Vương Trạch Vinh vừa vỗ tay vừa nhìn mọi người thì thấy ai cũng chú trọng hình ảnh, ăn mặc âu phục rất chỉnh tề.

Vương Trạch Vinh bây giờ cũng mặc một bộ âu phục rất hợp mốt, cà vạt phù hợp với trang phục. Vương Trạch Vinh đã phải tập ăn mặc mấy ngày nên bây giờ coi như quen thuộc.

Khương Trường Chính nghiêm túc nói:

- Sau đây mời Trưởng ban Vương công bố quyết định bổ nhiệm của Trung ương.

Vương Triêu Chính đeo kính mắt rồi nói:

- Theo yêu cầu công việc, Trung ương nghiên cứu và quyết định điều đồng chí Vương Trạch Vinh đến Bộ Thương mại làm Phó bí thư Đảng ủy, Phó bộ trưởng thường trực.

Nói xong y gật đầu với Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh vội vàng đứng lên nhìn mọi người rồi ngồi xuống.

- Đồng chí Vương Trạch Vinh có nhiều năm kinh nghiệm, từng đảm nhiệm …

Vương Triêu Chính bắt đầu giới thiệu về kinh nghiệm của Vương Trạch Vinh một lúc, sau đó nói:

- Trung ương đưa đồng chí có nhiều kinh nghiệm như vậy đến Bộ Thương mại công tác, điều này nói rõ Trung ương hy vọng các đồng chí Bộ Thương mại đoàn kết, làm tốt công tác thương mại.

Mọi người nghe Vương Triêu Chính giới thiệu và nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt khác nhau.

Làm mọi người thầm than là Vương Trạch Vinh quá trẻ, mới hơn 30 mà đã được đãi ngộ cấp Bộ trưởng, điều này nói rõ tiền đồ quá lớn.

- Sau đây mời đồng chí Vương Trạch Vinh nói đôi lời.

Khương Trường Chính sau khi đợi Vương Triêu Chính nói chuyện xong, y liền mời Vương Trạch Vinh phát biểu.

Mọi người liền dồn ánh mắt vào Vương Trạch Vinh. Đừng nhìn chỉ là một lời phát biểu nhưng Bộ Thương mại là nơi đông đảo nhân tài, nếu phát biểu không đủ trình độ thì uy tín của Vương Trạch Vinh sẽ không có.

Vương Trạch Vinh nhìn thẳng mọi người với ánh mắt rất sắc bén.

Vương Trạch Vinh cười cười và dùng hết khí thế áp đảo bên dưới. Các quan chức dưới cấp đều vội vàng tránh ánh mắt của hắn. Việc này Vương Trạch Vinh sớm có kế hoạch. Hắn chỉ nhìn thôi mà làm quan chức Bộ Thương mại bên dưới đều cảm thấy sợ hãi. Không biết sao ánh mắt Vương Trạch Vinh đảo qua, quan chức liền thấy sợ.

Phòng hội nghị rất im lặng, Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi nói ba điểm. Thứ nhất tôi cảm ơn tổ chức tin tưởng đưa tôi tới Bộ Thương mại công tác, tôi nhất định không ngừng học tập, mau chóng dung nhập và đoàn kết xung quanh Đảng ủy Bộ Thương mại, cố gắng làm tốt công tác của mình. Thứ hai vừa nãy Trưởng ban Vương đã giới thiệu tình hình về tôi, tôi muốn nói dù trước đây làm ra thành tích gì thì đó chỉ là quá khứ, sau khi đến Bộ Thương mại công tác thì tôi tin có mọi người ủng hộ, có bộ máy lãnh đạo cùng cố gắng thì tôi sẽ đạt thành tích xuất sắc hơn nữa để báo cáo với tổ chức. Thứ ba công tác thương mại không phải công tác cá nhân mà là công tác quan trọng nhất của quốc gia, dù tổ chức yêu cầu tôi phụ trách công việc gì thì phải dựa vào các đồng chí mới có thể có thành tích. Mọi người đều có năng lực trong công tác thương mại, hy vọng giữ được sự nhiệt tình trong công việc.

Vương Trạch Vinh nói không dài, rất đơn giản nói rõ ý đồ của mình.

Nghe Vương Trạch Vinh nói, mọi người không thấy có gì không đúng. Vừa tỏ thái độ đoàn kết xung quanh Đảng ủy, vừa tỏ vẻ học hỏi, đoàn kết các đồng chí, cuối cùng còn tỏ vẻ không có ý thay đổi tình hình bây giờ. Mấy câu nói làm cho không ít người thở dài một tiếng.

Mọi người sớm biết tình hình về Vương Trạch Vinh, là một nhân vật có chỗ dựa rất mạnh, mọi người không lo lắng là giả. Một nhân vật mạnh như vậy đến thì có thể điều chỉnh cán bộ không?

Vương Trạch Vinh nói như vậy đã cho thấy tạm thời không thay đổi người, cho mọi người một thời gian để giao lưu. Vương Trạch Vinh nói xong, Khương Trường Chính vỗ tay đầu tiên. Cả phòng hội nghị lập tức vang lên tiếng vỗ tay.

Vương Trạch Vinh nhìn mọi người và biết mình mới vào Bộ Thương mại, mọi người không thể lập tức dựa vào, điều này cần một quá trình.

Khương Trường Chính ho khan một tiếng rồi nói:

- Là Bộ trưởng Bộ Thương mại, tôi tỏ thái là nghiêm túc chấp hành quyết định của Trung ương. Tôi tin sau khi đồng chí Vương Trạch Vinh gia nhập Bộ Thương mại sẽ thúc đẩy công tác của Bộ Thương mại. Chúng ta nhiệt liệt vỗ tay chào mừng đồng chí Vương Trạch Vinh tới.

Vương Trạch Vinh quan sát và thấy Phó bộ trưởng Cao Lâm Sinh là người bị mình lấy chức cũng tỏ thái độ sau khi Khương Trường Chính nói.

Cao Lâm Sinh là người rất có phong độ, đầu tóc bóng mượt.

Cao Lâm Sinh gật đầu với Vương Trạch Vinh, sau đó nói:

- Vừa nãy mọi người đã nghe giới thiệu. Đồng chí Vương Trạch Vinh không chỉ công tác tốt ở Thường Hồng, còn đạt thành tích rất lớn ở tu Bắc Dương. Một đồng chí như vậy đến Bộ Thương mại, tôi thấy Trung ương rất chú trọng trong việc sử dụng người. Bản thân tôi rất chào đón đồng chí Vương Trạch Vinh tới. Đồng thời tôi cũng tỏ thái độ chỉ cần đồng chí Vương Trạch Vinh muốn, tôi sẽ trao đổi kinh nghiệm công tác của mình với đồng chí. Tôi tin đồng chí Vương Trạch Vinh đến sẽ khiến công tác của Bộ Thương mại phát triển.

Nghe Cao Lâm Sinh nói, Vương Trạch Vinh cười cười và nhìn y với ánh mắt cảm ơn.

Các thành viên Đảng ủy đều tỏ thái độ. Vương Trạch Vinh phát hiện ngoài Phó bộ trưởng Lô Gia Tiến và trợ lý bộ trưởng Ban Lôi ủng hộ mình thật sự, đám người khác đều kiêu ngạo.

Vương Trạch Vinh cũng không hề ngạc nhiên. Hắn đến với cương vị mới, ở đâu chẳng có tranh đấu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui