Quan Khí​

Nam Điền đang tăng cường phát triển đồng thời các cuộc tranh đấu trong nước vẫn đang ngầm diễn ra. Vương Trạch Vinh bây giờ đang muốn quan sát sự phát triển của tình hình. Từ cuộc điện thoại của Tổng bí thư, Vương Trạch Vinh liền tăng cường giao tiếp với đám người Lâm Bá Gia. Bây giờ hai bên quan hệ tốt, Vương Trạch Vinh cũng cố gắng đạt thành nhiều thỏa thuận với Lâm Bá Gia.

Ngay khi Lâm Bá Gia tiến hành thăm quan thì ở nước Lào cũng diễn ra một việc lớn. Đảng Lào tiến hành đại hội.

Lần này Đảng Lào tổ chức Đại hội chọn ra mười một Ủy viên Bộ Chính trị. Làm cho các nước trên thế giới chấn động đó là phái thân Hoa trong Ủy viên Bộ Chính trị có 5 người. Trong các Ủy viên trung ương đảng cũng có nhiều người phái thân Hoa.

Đừng thấy chỉ có 5 người nhưng đây là điều chưa từng xuất hiện trong lịch sử Lào.

Tin tức khi truyền đến chỗ Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh liền thở dài một tiếng. Vì đại hội lần này của Lào, hắn đã làm rất nhiều việc. lần trước sau khi bàn với Tháp Ba Ngõa, Vương Trạch Vinh khi viện trợ đã hướng về phía đám người Tháp Ba Ngõa. Bởi vì Vương Trạch Vinh tụ tập lực lượng của Nam Điền và trong nước nên mới đẩy phái thân Hoa lên.

Thông qua bố trí, Vương Trạch Vinh biết Thủ tướng mới của Lào nhất định là Tháp Ba Ngõa, Phó Thủ tướng là Kiều Duy Đốn, Chủ tịch quốc hội là Tô Ba Xán, Bộ trưởng Bộ Công an là một người thân Hoa.

Thấy tình hình này của Lào, người bình thường nghĩ đó là Lào sẽ tăng cường quan hệ với Trung Quốc. Nhưng những người biết tin thì biết Vương Trạch Vinh đã làm rất nhiều việc, đây cũng được coi là thành tích của Vương Trạch Vinh.

Người đầu tiên gọi điện chúc mừng Vương Trạch Vinh là Uông Kiều. Là người của Viện nghiên cứu chính sách, Uông Kiều hiểu rõ ý nghĩa của việc này đối với Trung Quốc.

Điện thoại gọi tới lúc nửa đêm, Vương Trạch Vinh vừa tiến vào giấc mộng thì Uông Kiều gọi tới.

Cầm điện thoại, Vương Trạch Vinh thấy là Uông Kiều gọi tới liền trêu chọc:

- Cô gái phong tình chưa ngủ sao, muộn rồi mà?

Sau khi hai người chat trên mạng thì nói chuyện cũng gần gũi hơn.

Uông Kiều cười nói:

- Không phá giấc ngủ của anh chứ?

Nhìn Long Hương Băng nằm bên cạnh, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Xem ra bình thường em ngủ muộn đó nhỉ.

Nói chuyện vài câu, Uông Kiều đi vào chủ đề mà nói:

- Em gọi tới là chúc mừng anh. Đại hội Đảng của Lào lần này diễn ra rất thành công, trong này có công lao của anh.

Vương Trạch Vinh biết việc này nên nói:

- Đây là việc tốt.

Uông Kiều nói:

- Từ trước đến giờ Lào bị các quốc gia khác ảnh hưởng lớn, hiến pháp cũng viết rõ phải thân cận với nước bạn và cần sự chỉ đạo của nước bạn. Bây giờ có thể có thành tích như vậy trong Đại hội đảng, đây là chiến tích của anh.

Nhắc đến chiến tích, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Bây giờ vẫn chưa nhìn ra mà.

Uông Kiều nói:

- Trạch Vinh, xem ra anh không hiểu ý nghĩa của việc này đối với anh rồi. Anh có biết quan viên cũng hy vọng đạt chiến tích hơn người nhưng đạt thành tích trong nước thì có thể, đạt thành tích ở nước ngoài là rất khó khăn, rất nhiều người muốn tiến hành nhưng không dễ. Đây là vàng thật giá thật.

Nghe Uông Kiều nói như vậy, trong lòng Vương Trạch Vinh rung lên. Hắn thấy đây không phải việc nhỏ.

Uông Kiều nói tiếp:

- Ở tình hình bây giờ thì chiến tích bên ngoài không thể nào là đạt được đất đai. Nhưng nếu có thể dùng lực lượng của mình ảnh hưởng tới quốc gia khác, để bọn họ có thay đổi về tư tưởng thì đây là thành tích.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Có vẻ cũng đúng nhưng bây giờ chưa thấy gì đặc biệt, chỉ là một Đại hội đảng mà thôi. Muốn xem ảnh hưởng về tư tưởng thì cần một thời gian nữa.

Uông Kiều cũng đồng ý lời này, cô nhỏ giọng nói:

- Nói cho anh một bí mật nhỏ, hôm nay em đến nhà Lâm Khâm, bố Lâm Khâm khi nói chuyện với một Lãnh đạo trung ương thì cho rằng ở việc này anh có công lao rất lớn.

Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh liền hiểu tại sao muộn như vậy mà Uông Kiều còn gọi cho mình. Đây là nói cho hắn tình hình mà cô hiểu.

Nghĩ thế, Vương Trạch Vinh nhỏ giọng nói:

- Cảm ơn em.

Hắn rất cảm kích Uông Kiều, điều này nói rõ trong lòng Uông Kiều có hắn.

Nghe Vương Trạch Vinh cảm ơn mình, Uông Kiều cười nói:

- Được rồi, không phá giấc ngủ của anh, ngủ ngon.

Nói xong Uông Kiều dập máy.

Điện thoại dập, Vương Trạch Vinh không thể buồn ngủ, lời mà Uông Kiều nói đã có ảnh hưởng lớn đối với hắn.

Từ trước đến giờ Vương Trạch Vinh nhằm vào các quốc gia khác đều có suy nghĩ không hề có thành tích gì trong đó. Nhưng thật không ngờ Đại hội đảng của Lào lại tạo thành chiến tích nước ngoài của hắn.

Nhìn quan khí của mình, Vương Trạch Vinh có chút giật mình. Tán ô quan khí màu tím của hắn chỉ còn thiếu một nửa là hoàn toàn thành hình.

Nhìn tán ô màu tím vươn đầu trong khí thế, mặc dù còn nhiều chỗ thiếu nhưng tán ô phát ra khí thế cường đại làm người ra khiếp sợ.

Có thể do nghe thấy điện thoại, Long Hương Băng đã tỉnh ngủ, cô quan tâm nói:

- Bí thư Vương, xảy ra chuyện gì vậy?

Vương Trạch Vinh sờ sờ điếu thuốc, dựa lưng vào giường mà nói:

- Em ngủ đi, anh suy nghĩ một chút.

Vương Trạch Vinh vỗ vỗ lưng và đắp thêm chăn cho cô.

Vương Trạch Vinh vừa hút thuốc vừa suy nghĩ, bây giờ mình mới coi như chính thức là ngũ kiệt.

Trong bốn người kia thì Vương Trạch Vinh đã nhìn ba người. Quan khí của bọn họ mạnh hơn quan khí của hắn nhiều, bây giờ tán ô của hắn cuối cùng đã sắp thành hình, đây là cơ sở để hắn cạnh tranh với bọn họ. Thành tích đến đúng là không dễ.

Lại nghĩ đến chuyện lần này, Vương Trạch Vinh gật đầu. Lần này người nước bạn đến, bọn họ cũng đạt được Nam Điền giúp đỡ. Tin rằng như vậy khiến lợi thế đám người Lâm Bá Gia tăng lên. Cho nên đến lúc đó thì ảnh hưởng của Trung Quốc ở các nước bạn cũng tăng lên.

Nếu nước bạn cũng có kết quả thì mình có phải thêm thành tích ở nước ngoài không?

Sáng hôm sau Vương Trạch Vinh nhận được vài cuộc điện thoại hầu hết là trên Bắc Kinh gọi tới, nội dung gần như nhau là chúc mừng Vương Trạch Vinh có thêm thành tích.

Sau khi cẩn thận suy nghĩ hết đêm, Vương Trạch Vinh liền dùng mấy lời nói để đáp lại bọn họ. Hắn biết việc này làm mình có tiếng vang lớn ở Bắc Kinh.

Hôm nay là ngày cuối cùng nước bạn ở Nam Điền. Vương Trạch Vinh sau khi gặp Lâm Bá Gia liền chuyên môn bày tiệc chiêu đãi bọn họ.

Lần này bố trí chỗ ngồi khá tùy ý. Lâm Bá Gia ngồi bên trái Vương Trạch Vinh, Ngô Như Cơ ngồi bên phải hắn.

Mấy nhân vật khác được Lãnh đạo tỉnh ủy Nam Điền phụ trách tiếp đón.

Nhìn Ngô Như Cơ, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Đêm diễn của các đồng chí rất thành công, thể hiện rõ tinh hoa quý quốc với nhân dân Nam Điền. Tôi đại biểu Tỉnh ủy Nam Điền cảm ơn các vị.

Ngô Như Cơ vui vẻ nói:

- Sau khi đến Nam Điền và thấy được sự phát triển của văn hóa Trung Quốc, chúng tôi hy vọng tăng cường giao lưu văn hóa với Nam Điền. Hy vọng Bí thư Vương đồng ý.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Đây là việc tốt, văn hóa là chung trong toàn thế giới. Tôi chào mừng các đồng chí thường xuyên đến Nam Điền giao lưu.

Ngô Như Cơ cười nói:

- Tôi sẽ thường xuyên đến Nam Điền.

Lâm Bá Gia bây giờ đã biết Vương Trạch Vinh tuy còn trẻ nhưng rất khôn khéo. Lại nghĩ tới tình hình Đại hội Đảng của Lào, y càng thêm coi trọng Vương Trạch Vinh.

Sau khi Vương Trạch Vinh làm Bí thư tỉnh ủy Nam Điền thì đã có ảnh hưởng với một số nước Khu vực sông Mê Kông. Lần này Lào có biến hoá nhiều như vậy, phái thân Hoa có 5 phiếu trong Ủy viên Bộ Chính trị, điều này là do cố gắng của Vương Trạch Vinh. Lâm Bá Gia có chút hưng phấn, nếu Vương Trạch Vinh chú ý Lào như vậy, vậy cũng sẽ chú trọng các nước khác, vì đây là cách để hắn có thành tích.

- Bí thư Vương, lần này đến Nam Điền thì chúng tôi có thu hoạch rất lớn. Lần này có nhiều thỏa thuận hợp tác với Nam Điền như vậy, tin rằng sẽ có lợi đối với hai quốc gia.

Lâm Bá Gia nghiêm túc nói.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Bí thư Lâm có thành ý mà tới, người Trung Quốc chúng tôi có truyền thống anh kính tôi một bước, tôi kính anh một trượng. Chỉ cần chân thành đối đãi nhau thì tin rằng sẽ càng lúc càng tốt đẹp hơn.

Lâm Bá Gia nghe ra ý của Vương Trạch Vinh mà nói:

- Lần này thấy sự phát triển của Nam Điền, chúng tôi cảm nhận Trung Quốc đi theo con đường Xã hội chủ nghĩa là rất chính xác. Tôi tin quốc gia chúng tôi trong quá trình phát triển sẽ có quan hệ thương mại và chính trị chặt chẽ với Trung Quốc, như vậy chế độ Xã hội chủ nghĩa ở nước tôi càng tiến thêm một bước. Chúng tôi về sẽ tuyên truyền tình nghĩa của nhân dân Trung Quốc, để nhân viên trong Đảng hiểu rõ Trung Quốc.

Vương Trạch Vinh thấy đám người Lâm Bá Gia thực lòng muốn quan hệ tốt với Trung Quốc liền vui vẻ nói:

- Chúng ta phải nhìn thật xa, hai tỉnh phải quan hệ càng lúc càng thân mật.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui