Quan Khí​

Chu Đào không biết mình về nhà như thế nào. Từ trong ván cờ với Uông Nhật Thần, y có thể cảm nhận ra sát khí của Uông Nhật Thần. Chu Đào hiểu rõ tính cách của Uông Nhật Thần, nếu ông ta mà động thì đó sẽ rất khủng khiếp. Nếu chỉ riêng Uông gia thì Chu Đào không lo. Sau khi Uông Chính Phong xảy ra chuyện thì Uông gia đã không còn mạnh như trước. Bây giờ quan trọng nhất là bởi vì còn liên quan đến vài gia tộc.

Uông gia, Vệ gia và Lâm gia có quan hệ họ hàng, đây là điều Chu Đào lo nhất. Lâm gia đang là gia tộc mạnh nhất Trung Quốc bây giờ. Vệ lão kinh doanh Vệ gia lâu như vậy thì lực lượng không thể coi nhẹ. Bây giờ Uông Nhật Thần đã biết việc Chu gia nhằm vào Vương Trạch Vinh, qua đó có thể thấy Uông Nhật Thần nhất định sẽ điều động hai nhà kia.

Sao bây giờ?

Đối với bão táp sắp đến, Chu Đào lần đầu tiên cảm thấy bất lực và hối hận. Đây là do con người ta quá tham lam. Biết thế không nên theo dõi Vương Trạch Vinh.

Nghĩ vậy Chu Đào liền giật mình. Đám người Vương Trạch Vinh biết mình theo dõi, điều này nói rõ sau lưng Vương Trạch Vinh có lực lượng mình không biết. Chẳng lẽ bọn họ sẽ không biết chuyện mình bày mưu hại Tiền Minh Phú sao? Nếu Tư Mã Hoàng mà biết thì Chu gia xong đời rồi.

Vương Trạch Vinh sau khi bố trí xong liền về ngay Nam Điền, hắn còn phải xử lý Chu Kiến Minh.

Vương Trạch Vinh vừa về Nam Điền liền gọi Đằng Kim Hàng vào văn phòng mình.

- Chuyện sao rồi?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Trước khi lên Bắc Kinh, Vương Trạch Vinh đã có bố trí nhằm vào Chu Kiến Minh. Hắn đã vận dụng lực lượng của Thập cục để điều tra về Chu Kiến Minh.

Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, Đằng Kim Hàng liền lấy một tập tài liệu đưa cho Vương Trạch Vinh mà nói:

- Trong này là nội dung các hạng mục vi phạm pháp luật giữa Chu Kiến Minh và công ty Phiếm Á.

Vương Trạch Vinh cầm lên đọc mà thầm than Thập cục quá lợi hại. Trong thời gian này như vậy mà bọn họ đã có thể lấy ra được thứ này, cụ thể làm cách nào thì Vương Trạch Vinh không quan tâm. Có thể lấy nhanh như vậy đã nói rõ đám người Đằng Kim Hàng rất cố gắng.

Có tài liệu này trong tay thì Chu Kiến Minh coi như xong đời.

Vương Trạch Vinh không quan tâm Đằng Kim Hàng làm như thế nào có tài liệu, hắn chỉ cần biết có thứ này thì Chu gia sẽ đi.

Nhìn Đằng Kim Hàng rời đi, Vương Trạch Vinh gọi điện cho Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy Điền Kim Bình và nói:

- Lão Điền, anh đến chỗ tôi, tôi có một chuyện cần trao đổi.

Không lâu sau Điền Kim Bình đã tới văn phòng Vương Trạch Vinh.

Điền Kim Bình là người phái bản địa Nam Điền, từ trước đến giờ y hầu hết đứng trung lập. Điền Kim Bình biết tình hình của mình, căn bản không thể so sánh với người có chỗ dựa mạnh, chủ yếu dựa vào tận tâm trong công việc mà lên chức. Tuy trên Bắc Kinh cũng có một lão lãnh đạo ủng hộ nhưng đối với đông đảo thường vụ mạnh ở Nam Điền, lựa chọn tốt nhất là không nghiêng về ai.

Đối với Vương Trạch Vinh, Điền Kim Bình mới đầu khá mâu thuẫn, sau đó thấy Vương Trạch Vinh đã khiến Nam Điền phát triển thì cũng muốn ủng hộ Vương Trạch Vinh.

- Bí thư Vương, có chuyện gì vậy?

Điền Kim Bình cười nói.

- Lão Điền, anh ngồi xuống nói chuyện. Anh xem cái này đi đã.

Vương Trạch Vinh đưa tài liệu cho Điền Kim Bình.

Điền Kim Bình cầm lên và xem, vừa xem xong đã rất giật mình. Nếu mấy thứ này là thật thì vấn đề của Chu Kiến Minh là rất lớn.

Vừa xem, Điền Kim Bình vừa suy nghĩ. Y đương nhiên biết Chu Kiến Minh vẫn đứng về phía Vương Trạch Vinh. Chu Kiến Minh là người Vương Hệ, Vương Trạch Vinh đưa thứ này ra làm gì? Muốn xử lý Chu Kiến Minh hay còn ý đồ gì khác?

Lén nhìn Vương Trạch Vinh đang ngồi đó hút thuốc, Điền Kim Bình thử hỏi:

- Bí thư Vương, nếu đây là thật thì vấn đề của Chu Kiến Minh là rất lớn. Chẳng qua bây giờ trong xã hội có nhiều người làm giả tài liệu rất giỏi, phải điều tra mới có phát hiện.

Vương Trạch Vinh nhìn Điền Kim Bình và thầm nghĩ tên này không làm tròn nhiệm vụ. Gặp điều này thì Điền Kim Bình là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy phải lập tức phái người đi xác minh, mà không phải nói như vậy. Chẳng qua hắn cũng nghĩ ra Điền Kim Bình đây là đang dò xét mình.

- Lão Điền, chúng ta là Đảng phục vụ nhân dân, tất cả lấy lợi ích quần chúng nhân dân làm trọng. Các anh nhất định phải đi xác minh tài liệu, nếu tra ra vấn đề thì chúng ta quyết không nương tay. Trong đội ngũ cán bộ Đảng không thể có kẻ hủ bại.

Vương Trạch Vinh nói vậy làm Điền Kim Bình chấn động. Y trước đây nghe chuyện Vương Trạch Vinh không ngừng đấu tranh chống hủ bại, bây giờ xem ra lời này là đúng. Vương Trạch Vinh dù thấy thân tín tham ô cũng xử lý mạnh tay.

Điền Kim Bình lại nghĩ tới một vấn đề đó là một số lãnh đạo đều bao che cho thân tín của mình, vấn đề chủ yếu đó là động tới thân tín thì kéo mình ra. Sau khi Vương Trạch Vinh đến Nam Điền, Chu Kiến Minh đã ủng hộ Vương Trạch Vinh, đặc biệt bây giờ kinh tế Nam Điền phát triển mạnh, Vương Trạch Vinh đứng đầu tỉnh Nam Điền thì chẳng lẽ không sợ nếu xử lý Chu Kiến Minh sẽ kéo cả chính mình ra sao?

- Bí thư Vương, việc này ảnh hưởng rất lớn, nếu tra ra là thật thì sẽ có nhiều người ở Thị ủy Xuân Thành bị liên quan.

Điền Kim Bình nhắc Vương Trạch Vinh một câu.

- Lão Điền, tôi không nói nhiều. Tôi tin các đồng chí Ủy ban kỷ luật dù như thế nào cũng sẽ điều tra rõ ràng. Việc này anh tự mình phụ trách, cần thiết thì báo cáo lên Ủy ban kỷ luật Trung ương.

Điền Kim Bình vừa nãy xem tài liệu và thấy nó quá chuyện nghiệp, cứ theo đó thì không cần tốn bao công sức là điều tra ra. Điền Kim Bình biết nếu điều tra thì Chu Kiến Minh nhất định có vấn đề lớn.

Ý của Vương Trạch Vinh đã rất rõ ràng, hắn đây là muốn động Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh này đúng là không nể mặt người thân.

- Xin Bí thư Vương yên tâm, việc này tôi sẽ dùng thời gian ngắn để xác minh.

Điền Kim Bình sau khi biết ý đồ của Vương Trạch Vinh liền có chút kích động. Đây là vụ án lớn liên quan tới Thường vụ tỉnh ủy, việc này có lẽ là thành tích sáng chói trước khi y lui. Làm công tác bên Ủy ban kỷ luật, trong lòng Điền Kim Bình cũng có chính khí. Y đương nhiên cũng muốn phá các vụ án hủ bại lớn, n hưng y cũng biết rất nhiều việc khó có thể giải quyết. Vấn đề như Chu Kiến Minh vậy, Chu gia Bắc Kinh không phải gia tộc nhỏ, bây giờ lại rơi vào tay mình. Điền Kim Bình nhìn Vương Trạch Vinh, đối phương đã hạ quyết tâm động Chu Kiến Minh, vậy nói rõ Vương Trạch Vinh chuẩn bị đấu với Chu gia. Lớn chuyện đây. Ngay cả Vương Trạch Vinh cũng không sợ, mình sợ gì?

Thấy tia chính khí trong quan khí của Điền Kim Bình đột nhiên dâng lên, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Trong các cán bộ đúng là có nhiều người đầy chính nghĩa.

Chuyện Ủy ban kỷ luật điều tra Chu Kiến Minh rất nhanh truyền đi, mọi người sau khi biết liền nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt kỳ lạ. Một số người ngầm nói Vương Trạch Vinh là Người chống hủ bại. Đối với nhân viên hủ bại thì Vương Trạch Vinh không nương tay với bất cứ ai. Chu Kiến Minh luôn đi theo Vương Trạch Vinh mà còn bị động, điều này làm mọi người chấn động.

Đương nhiên hành vi này lại được quần chúng nhân dân đánh giá rất cao. Tin tức không ngừng được truyền đi làm uy tín của Vương Trạch Vinh trong lòng người Nam Điền đã tăng vọt.

Lúc này Chu Kiến Minh đang rất lo lắng. Từ tin tức do Bắc Kinh truyền đến, y dù như thế nào cũng không ngờ chuyện đang tốt mà đột nhiên chuyển thành nguy hiểm như vậy.

Bây giờ Chu gia nhằm vào Vương Trạch Vinh, Hạng gia và Uông gia nhất định sẽ có hành động với Chu gia. Hơn nữa Uông gia còn có quan hệ với Lâm gia và Vệ gia, Chu Đào rất đau đầu.

Hai hôm nay Chu Đào cũng phát hiện được nguy cơ ở Bắc Kinh. Những người có quan hệ tốt với y thì bây giờ đều cố tình giữ khoảng cách với y.

Sao bây giờ?

Đây là điều Chu Đào rất sợ hãi.

Chu Kiến Minh nghe dược tình hình cũng lo lắng, không thể ngủ ngon.

Hôm nay diễn ra Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy nghiên cứu việc sửa đường.

Chu Kiến Minh nghe thấy Vương Trạch Vinh phát biểu trong đại hội, y thấy mình đã mất đi cảm giác thoải mái trong Hội nghị thường vụ.

Sau khi mọi người lên tiếng, Chu Kiến Minh cũng muốn thử dò ý của Vương Trạch Vinh nên ho khan một tiếng rồi nói với Điền Kim Bình:

- Tôi muốn nói một câu. Nam Điền phát triển chính là cần không khí ổn định và hài hòa. Một số đồng chí của chúng ta lại không chú tâm trong công việc. Tôi biết Ủy ban kỷ luật đang điều tra tôi, mọi người cũng biết khi tôi làm Bí thư thị ủy Xuân Thành thì tình hình kinh tế ở đây phát triển rất nhanh, chẳng lẽ chúng tôi làm nhiều công việc như vậy mà còn có chuyện? Ủy ban kỷ luật đang làm loạn, tôi cho rằng đây là hành vi không bình thường.

Điền Kim Bình biết Vương Trạch Vinh hạ quyết tâm xử lý Chu Kiến Minh, vì thế y rất bình tĩnh nói:

- Công tác Ủy ban kỷ luật chính là đảm bảo cán bộ chúng ta không phạm sai lầm. Đồng chí Chu Kiến Minh nghĩ như vậy thì mọi người có thể hiểu, nhưng chúng tôi nhận được thư tố cáo một cách chính xác nên phải xác minh. Đồng chí không nên kích động như vậy.

Mọi người đều không rõ tình hình. Ai cũng biết Ủy ban kỷ luật đang điều tra về Chu Kiến Minh, nhưng không biết Vương Trạch Vinh có thái độ gì. Bây giờ nghe ĐIền Kim Bình nói như vậy, mọi người đều nghĩ ĐIền Kim Bình này to gan thật.

- Các đồng chí, Ủy ban kỷ luật dễ dàng điều tra một Thường vụ tỉnh ủy, việc này lại không thảo luận trên hội nghị là rất không bình thường. tôi thấy Tỉnh ủy nên có câu trả lời với tôi. Bí thư Vương, làm như vậy thì sẽ tổn thương các đồng chí như tôi.

Chu Kiến Minh lần này là liều mạng, y đang muốn lấy tiếng nói chung của người Vương Hệ.

Vương Trạch Vinh sao không nghe ra ý của Chu Kiến Minh, đây là Chu Kiến Minh muốn chia rẽ mọi người.

Vương Trạch Vinh đập bàn rồi nói với Chu Kiến Minh:

- Đồng chí Chu Kiến Minh, anh có thái độ gì vậy? Ủy ban kỷ luật tiến hành xác minh tình hình là công việc của bọn họ, việc này tôi đã đồng ý, ngay cả Ủy ban kỷ luật Trung ương cũng biết. Sao, Thường vụ tỉnh ủy không thể điều tra ư? Mỗi cán bộ chúng ta đều phải công tác dưới sự giám sát của Đảng? Cái gì là tổn thương? Làm Đảng viên thì bất cứ lúc nào cũng phải dũng cảm tiếp nhận thử thách của đảng. diều tra nếu không có chuyện gì thì nói rõ anh là một Đảng viên tiêu chuẩn. Nếu có chuyện thì sẽ bị pháp luật xử lý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui