Quan Khí​

Nói chuyện một buổi với Phan Phong, Vương Trạch Vinh cũng lập tức trở nên coi trọng đối với tình huống của mình. Sau khi trở về, hắn ngay tức khắc gọi điện thoại tới Vương Vân Long ở Thập cục, yêu cầu hắn toàn lực tra xét đến các tình huống có liên quan nhằm vào mình.

Năng lực của Thập cục thì Vương Trạch Vinh cực kỳ tin tưởng, chỉ cần có yêu cầu thì nhiều chuyện rất bí mật cũng có thể được tra ra.

Hiện tại, đối với việc Bí thư Lâm cho mình phụ trách công tác phân khu Thập cục phía Tây Nam thì Vương Trạch Vinh đã có thêm các nhận thức. Bí thư Lâm cũng không phải trong lúc nhất thời tâm huyết mới đồng ý việc này, ứng với đó là trong lòng ông ta đã có quyết định bồi dưỡng hắn.

Vương Trạch Vinh có cảm giác thời điểm Bí thư Lâm để cho mình phụ trách phân khu Thập cục phía Tây Nam này là có hai tầng ý tứ. Tầng thứ nhất chính là bồi dưỡng mình, nếu mình đủ tư cách thì có thể tiến hành bồi dưỡng mình thành người nối nghiệp, nếu không đủ tư cách, nếu như vậy có lẽ sẽ trở thành người phụ trách các công tác cụ thể của Thập cục và lúc này sẽ vô duyên với việc lên chức.

Từ tình hình bây giờ thì thấy thái độ của Bí thư Lâm cũng không quá rõ ràng, điều này cần mình phải tiếp tục thực hiện thêm một ít công tác.

Trong tâm phải luôn luôn phòng người, đây là sự tình mà Vương Trạch Vinh càng ngày càng có thêm nhận thức. Lời nói của Phan Phong rất có đạo lý, sự tình Nam Điền lên cấp là do mọi người đều vì mình mà thực hiện. Nếu mình xảy ra vấn đề thì sự việc lên cấp này chắc chắn sẽ bỏ dở. Cho đến lúc này, các loại biến số đã chuẩn bị xuất hiện. Hơn nữa, Vương Trạch Vinh cũng biết mình lúc này đang ở thời điểm mấu chốt, nếu có thể thuận lợi lên cấp thì mình cũng sẽ tiến vào Bộ Chính trị, nếu không, có lẽ hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Với việc các mũi nhọn chĩa vào mình, Vương Trạch Vinh cũng không dám lơ là, nếu chẳng may người ta thành công thì hết thảy các cố gắng của mình hóa thành bọt nước, lập tức lại giống như Tiễn Minh Phú kia.

Thấy được sự tình của Lâm Khâm và Tiễn Minh Phú, trong lòng Vương Trạch Vinh không thể không cảnh giác. Một tấm gương sáng bày ra ở đó, một là con trai của Tổng Bí thư, một là con rể của Ủy viên trưởng, cả hai đều bị cuốn vào dòng nước cuồn cuộn, còn mình chỉ là con rể của một Phó Thủ tưởng, nếu xảy ra việc gì, mình có thể thoát sao?

- Bí thư Vương, theo lời mời thì Bộ Văn hóa của Nước bạn cử đến đoàn giao lưu văn hóa do Thứ trưởng Bộ Văn hóa dẫn đầu tới viếng thăm Trung Quốc, đoàn văn công quân đội do tiểu thư Ngô Như Cơ dẫn đầu sẽ tiến hành các buổi diễn xuất giao lưu. Trạm dừng chân đầu tiên của họ chính là Nam Điền. Lần này hai quốc gia chúng ta sẽ tăng mạnh các hoạt động giao lưu nên đến lúc ấy muốn mời ngài cùng tham gia.

Trưởng ban thư ký Trịnh Dị Lợi cung kính đứng ở trước bàn làm việc của Vương Trạch Vinh nói.

Việc này thì Vương Trạch Vinh biết, chỉ có điều là đang bận các công việc khác nên vẫn chưa hỏi đến. Nghe thấy Trịnh Dị Lợi nói chuyện này, hắn nghi hoặc hỏi:

- Dẫn đầu Đoàn văn công quân đội chính là Ngô Như Cơ.

- Đúng vậy, Ngô Như Cơ là nữ ngôi sao cực kỳ có danh tiếng ở Nước bạn.

- Ừ, đây là một việc lớn của Bộ Văn hóa, tỉnh ta cũng phải coi trọng mới được.

Ánh mắt nhìn trên quan khí của Trịnh Dị Lợi, Vương Trạch Vinh liền nhìn thấy quan khí của hắn dao động một cách kịch liệt. Nhìn thấy tình huống này, trong tâm Vương Trạch Vinh vốn đã đề phòng lại càng cẩn thận thêm một chút. Trong lòng thầm nghĩ rốt cuộc Trịnh Dị Lợi này đang có ý định gì? Việc này cũng không phải là một sự việc quá quan trọng, vì sao quan khí của hắn lại dao động kịch liệt như vậy, lại còn đặc biệt nhấn mạnh đến Ngô Như Cơ nữa.

- Ừ, nhất định đến lúc đó tôi sẽ tham gia.

Vương Trạch Vinh nói.

Nhìn Trịnh Dị Lợi đang đi ra ngoài, Vương Trạch Vinh gõ nhẹ bút lên bàn mấy cái, trong việc này nhất định có vấn đề.

Hắn gọi điện thoại yêu cầu Đằng Kim Hàng tới văn phòng.

Vương Trạch Vinh nhìn Đằng Kim Hàng nói:

- Có tình hình gì mới không?

Hiện tại chi nhánh Thập cục ở Tây Nam là do Vương Vân Long và Đằng Kim Hàng phụ trách, trên cơ bản là trở thành một vũ khí bí mật của Vương Trạch Vinh.

- Theo nắm bắt của chúng tôi thì tình hình ở các nơi đều bình thường. Chỉ có từ Bắc Kinh truyền tới một việc đó là sau khi ngài đến thành phố Tân Cảng để giải cứu Ngô Như Cơ thì những người ở trong kinh thành có nhiều phỏng đoán.

Vương Trạch Vinh cũng biết đây là việc tất nhiên, mình chạy tới Tân Cảng để giải cứu Ngô Như Cơ mà người ta không suy nghĩ mới là lạ.

- Mặt khác, theo chúng tôi nghe ngóng thì Thành phố Hải Đông và thành phố Sơn Thành đã liên hệ mạnh với Nước bạn. Hơn nữa thành phố Sơn Thành còn phái một đoàn thương nhân tới viếng thăm Nước bạn.

Nghe sự tình như vậy, Vương Trạch Vinh nhíu mày suy nghĩ một hồi. Rất nhanh, Vương Trạch Vinh liền liên hệ các việc này với nhau.

Chẳng lẽ là muốn thông qua Ngô Như Cơ làm chuyện gì đó?

Càng nghĩ lại càng thấy việc này có khả năng lớn.

Việc mình tới Tân Cảng để giải cứu Ngô Như Cơ thì đã được những người Tân Cảng truyền ra ngoài, sau khi nghe thấy việc này thì nhóm người đang có dụng tâm sẽ nghĩ như thế nào? Có lẽ họ sẽ nghĩ rằng mình và Ngô Như Cơ có quan hệ thân mật, hiện tại muốn động đến mình thì biện pháp tốt nhất chính là muốn bôi hồng lên mặt quốc gia. Việc này nếu thành công, lập tức mình sẽ nổi danh toàn cầu. Có sự kiện như vậy thì không có khả năng tiến bộ được. Theo đó, sự tình Nam Điền lên cấp cũng sẽ xuất hiện biến số mới.

Quả nhiên là thế!

Hiện tại Vương Trạch Vinh cũng hiểu được rằng quốc gia của Ngô Như Cơ cũng không phải là một quốc gia có nhiều danh dự, chỉ cần có đủ lợi ích thì bọn họ hoàn toàn có thể bán đứng mình. Ngô Như Cơ kia thì không có trái tim để hại mình, nhưng dù sao cô cũng là người của quốc gia kia, nếu bị bắt buộc thì sự tình lập tức trở thành không tốt. Nghĩ đến đây, Vương Trạch Vinh lại suy nghĩ, bất luận là Hải Đông hay Sơn Thành thì bọn họ cũng không có khả năng tự ra mặt, để làm việc này thì nội tình bên trong có dạng như thế nào?

- Bí thư Vương, trong tập tài liệu này có trình bày một ít tình hình mới phát sinh trong đất nước Nước bạn, mời ngài xem ạ.

Đằng Kim Hàng từ trong cặp lấy ra một tập tài liệu rất dày.

Trong khoảng thời gian này, Vương Trạch Vinh cũng rất coi trọng công tác của phân khu Thập cục phía Tây Nam này, mỗi tuần thì nhóm người Đằng Kim Hàng đều phải sắp xếp một số các nội dung trọng yếu đưa đến báo cáo Vương Trạch Vinh.

- Ừ, anh đặt đấy để tôi xem.

Nhất thời cũng không hiểu được rốt cuộc sẽ có sự tình như thế nào, nhìn tập tài liệu dày cộp trên bàn, Vương Trạch Vinh đối với năng lực của Thập cục cũng phải cảm thán. Thế lực này thì mình cũng chỉ mới tiếp cận được một góc.

Sau khi Đằng Kim Hàng đi rồi, Vương Trạch Vinh chuyên tâm nghiên cứu các tình hình có liên quan đến nội tình Nước bạn.

Nội dung chủ yếu chính là đề cập đến một số nhân vật lớn, đây cũng là nhóm người Đằng Kim Hàng rất cẩn thận tìm kiếm, đọc một chút đã cảm thấy nội dung bên trong cực kỳ trọng yếu.

Nhìn nhìn, Vương Trạch Vinh liền thấy được nội dung đầu tiên.

Đây là một sự kiện có liên quan đến Trưởng ban Tuyên giao Nguyễn Kim Thành của Nước bạn. Theo nội dung này, từ Thập cục tra được thì Nguyễn Kim Thành đã từng đến Ma Cao đánh bạc, kết quả là thua rất thảm, sau đó lại xuất hiện một ông chủ lớn của Trung Quốc giúp hắn thanh toán toàn bộ các sổ nợ, Nguyễn Kim Thành và ông chủ lớn Trung Quốc kia đã từng có cuộc nói chuyện với nhau.

Người của Thập cục tạm thời chưa tra ra được ông chủ lớn Trung Quốc đứng sau lưng kia, bởi vì đây cũng không phải là một chuyện lớn hơn nữa ông chủ lớn kia lại đột nhiên biến mất.

Nhìn nội dung này, trong lòng Vương Trạch Vinh lập tức nghĩ tới ông chủ lớn Trung Quốc này sao lại thần bí như vậy, đây mới chỉ là một người đã đứng trên sân khấu, nếu vậy thì người đứng ở phía sau lưng người này là người như thế nào?

Trong thời điểm ở Nước bạn, Vương Trạch Vinh đã rất rõ ràng tình huống của Nguyễn Kim Thành, người này là một nhân vật có năng lực rất lớn ở Nước bạn.

Hiện tại thì tình huống này càng trở nên rõ ràng, Nguyễn Kim Thành này là một nhân vật mấu chốt. Có lẽ, hắn sẽ sử dụng lực lượng của mình để bắt buộc Ngô Như Cơ làm một ít sự tình.

Có lẽ là thần kinh của mình có chút mẫn cảm.

Vương Trạch Vinh lắc lắc đầu.

Từ lúc nghe được Phan Phong phân tích, Vương Trạch Vinh đối với chính mình nhiều lúc cũng thấy buồn cười, một số sự tình đâu đâu mà cũng tự liên hệ tới bản thân.

Một lúc sau, Trưởng ban Tuyên giáo Âu Dương Ý Kiên gõ cửa bước vào. Vừa bước vào cửa, hắn liền nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương, nhận được thông báo của cấp trên yêu cầu Tỉnh ủy Nam Điền phải coi trọng cuộc viếng thăm của đoàn văn hóa Nước bạn. Lần này tới đây với quy cách rất cao, ngoại trừ Thứ trưởng Bộ văn hóa dẫn đoàn ra, Trưởng ban Tuyên giáo là Nguyễn Kim Thành cũng mang đến rất nhiều các cán bộ. Trong quá trình giao lưu, tại các nơi trong Trung Quốc phải tiến hành các giao lưu văn hóa với Đoàn văn công quân đội mà chủ lực của đoàn này chính là ngôi sao ca nhạc trẻ Ngô Như Cơ và một số các nghệ sỹ có tên tuổi khác, đầu tiên sẽ đến giao lưu diễn xuất với Nam Điền.

- Tôi đã biết, các anh làm ra một bộ phương án đi. Bộ Văn hóa đã coi trọng như vậy thì Nam Điền chúng ta cũng phải thu xếp các hoạt động cho chu đáo.

Nhìn nhìn Âu Dương Ý Kiên, Vương Trạch Vinh nghĩ thầm rằng, quả thật Vệ Hồng Lâm nói không sai, người này chắc hẳn là sẽ không phá hoại công việc của mình.

Trước khi tới Nam Điền, Âu Dương Ý Kiên cũng đã tới nhà của Vệ Hồng Lâm, cùng tiến hành một số các giao lưu với ông ta. Tuy rằng Vệ Hồng Lâm cũng không nói gì đến quan hệ giữa Vệ gia và Vương Trạch Vinh, nhưng trong lời nói lại yêu cầu hắn tận lực phối hợp công tác với Vương Trạch Vinh.

Âu Dương Ý Kiên cũng là một người khôn khéo, nghe tín hiệu này của Vệ Hồng Lâm thì trong lòng ít nhiều cũng hiểu ra được rằng Vệ gia và Vương Trạch Vinh có quan hệ rất sâu sắc.

Trong khoảng thời gian này, tại Nam Điền, hắn đã âm thầm quan sát tình huống của Vương Trạch Vinh. Đối với việc Vương Trạch Vinh có thể thăng chức thì hắn có ý tưởng mới rằng Vệ Hồng Lâm đã yêu cầu mình cùng quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh, đây là một đường lối, mình ở Nam Điền không thể đi lệch con đường này.

Âu Dương Ý Kiên là người của lão Bí thư, đương nhiên hắn biết bên trong người thuộc hệ lão Bí thư cũng tồn tại các tranh đấu ngấm ngầm. Hiện tại, hệ của lão Bí thư là hệ có thế lực nhất, ai cũng đều nói là Lô Ninh Quốc rất có khả năng tiến thêm một bước. Bản thân mình là người thuộc Vệ hệ, cũng không phải nhận được nhiều chỗ tốt của Lô Ninh Quốc. Bây giờ sau khi hiểu được tình huống giữa Vệ Hồng Lâm và Vương Trạch Vinh thì hắn chỉ biết rằng con đường phát triển của mình lại xuất hiện, chỉ cần theo sát Vương Trạch Vinh thì có lẽ đây sẽ là một nước đi không tồi.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh an bài, Âu Dương Ý Kiên còn thật tâm nói:

- Bí thư Vương, chúng tôi nhất định làm tốt công tác này.

- Ừ, tôi tin rằng các anh sẽ đưa ra được một phương án tốt nhất.

- À, Trưởng ban Thư ký Trịnh đã đặc biệt nhấn mạnh rằng đoàn đại biểu Nước bạn đã tới, Tỉnh ủy cực kỳ coi trọng, yêu cầu chúng tôi đặc biệt an bài một số nội dung giao lưu giữa ngài và đoàn đại biểu Nước bạn.

Lại nhìn quan khí của Âu Dương Ý Kiên, sự hoài nghi trong lòng Vương Trạch Vinh biến mất một ít, Âu Dương Ý Kiên này chắc hẳn không có trái tim hại mình.

- Các anh an bài là được.

Vương Trạch Vinh cũng muốn nhìn một chút những người sau lưng đang định làm gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui