Quan Khí​

Bị Bí thư tỉnh ủy Hà Gia Vĩ mắng cho một trận, Trương Siêu cũng rất tức giận. Nhưng y không rõ sao Bí thư tỉnh ủy lại có quan hệ với một Phó cục trưởng cục Dân chính cơ chứ? Sao hôm nay Hà Gia Vĩ lại gọi tới hỏi về việc của Thư Đạo Lâm?

Càng nghĩ, Trương Siêu càng không rõ là như thế nào.

Đối với Thư Đạo Lâm, Trương Siêu cũng đã nghiên cứu qua. Đây là người không có chỗ dựa mạnh, đều dựa vào năng lực mà lên. Bởi vì Thư Đạo Lâm không có chỗ dựa nên Trương Siêu mới yên tâm xử lý. Nhưng bây giờ đã có vấn đề, Bí thư tỉnh ủy Hà Gia Vĩ chú ý tới là nguyên nhân gì?

Trương Siêu gọi cho Cục trưởng cục Dân chính Tô Xương Nhã:

- Thư Đạo Lâm gần đây thế nào rồi?

Ai cũng biết Trương Siêu muốn xử lý Thư Đạo Lâm nên Tô Xương Nhã vội vàng nói:

- Thị trưởng, tôi đang định đến gặp ngài báo cáo công việc cục Dân chính. Phó cục trưởng Thư Đạo Lâm không hề đặt tâm tư vào công việc, vừa mới xin nghỉ phép lên Bắc Kinh thăm con. Ngài nói xem, bây giờ không phải lễ tết gì mà bỏ bê công việc như vậy sao?

Tô Xương Nhã nghĩ rằng bây giờ Thị trưởng Trương Siêu muốn động Thư Đạo Lâm, vậy mình nói xấu thêm cũng tốt mà. Tô Xương Nhã tin Trương Siêu thích nghe mình nói như vậy.

Trương Siêu mãi không đáp lời, Tô Xương Nhã đang định hỏi thì nghe thấy Trương Siêu nói:

- Biết rồi.

Trương Siêu dập máy thì càng nghĩ xa hơn. Thư Đạo Lâm không ngờ lên Bắc Kinh, đây là tín hiệu gì nhỉ? Nghĩ tới việc Hà Gia Vĩ gọi điện tới, Trương Siêu lập tức có cảm tưởng Thư Đạo Lâm lên Bắc Kinh hoạt động. Sau khi biết mình chuẩn bị động, đối phương lại biết mình có chỗ dựa mạnh, trong tỉnh, thành phố không giải quyết được vấn đề vì thế mới tới Bắc Kinh cầu viện.

Xem ra viện trợ của Thư Đạo Lâm rất mạnh. Nghĩ tới viện trợ của Thư Đạo Lâm đủ để Hà Gia Vĩ phải đứng ra, Trương Siêu đổ mồ hôi.

Hà Gia Vĩ là Bí thư tỉnh ủy mà phải đứng ra, như vậy chỗ dựa của Thư Đạo Lâm là rất lớn.

Hà Gia Vĩ vẫn muốn động Trương Siêu, Trương Siêu hiểu rõ điều này. Nhưng y ôm chặt chủ tịch tỉnh, Hà Gia Vĩ không dám làm gì được. Bây giờ xem ra Hà Gia Vĩ có lực lượng chống lại chủ tịch tỉnh rồi.

Càng nghĩ y càng thấy chuyện của Thư Đạo Lâm là có vấn đề. Trương Siêu đột nhiên có chút lo lắng. Bí thư thị ủy Lâm Lãng vẫn đang âm thầm hành động, chẳng qua lo sau lưng mình là chủ tịch tỉnh nên mới không dám làm gì. Bây giờ Hà Gia Vĩ mạnh lên nói rõ vấn đề gì? Nói rõ Hà Gia Vĩ không sợ chỗ dựa của chủ tịch tỉnh Hồng Phát Cường.

Quan chức giỏi nhất là một việc suy nghĩ ra rất nhiều việc. Trương Siêu suy nghĩ rất nhiều thứ và thấy có lẽ chuyện của Thư Đạo Lâm là việc rất lớn.

Sáng hôm sau khi đi làm, Trương Siêu ra hiệu thư ký thầm quan sát bên Lâm Lãng.

Lúc Trương Siêu chuẩn bị ra về thì thư ký đi vào nhỏ giọng nói:

- Thị trưởng, hôm nay Bí thư Lâm nói chuyện với mấy người, đều là người đi lại gần. Có một tình hình là hôm nay Phó cục trưởng Thư – cục Dân chính đến văn phòng Bí thư Lâm. Hai người nói chuyện một lúc lâu, khi ra Bí thư Lâm còn đưa Phó cục trưởng thư tới cửa. Hôm nay Tào Lệ Lộ - Hội liên hiệp phụ nữ khi đi làm cũng rất vui vẻ.

- Thư Đạo Lâm đã về ư?

Trương Siêu hỏi.

- Nghe nói sáng hôm nay về gấp.

Lâm Lãng gặp Thư Đạo Lâm, mà Thư Đạo Lâm vừa về tức là hai người đã sớm liên lạc. Điều này càng có thể Lâm Lãng được Hà Gia Vĩ ám chỉ.

Nghĩ đến lần này mình muốn xử lý Thư Đạo Lâm, Trương Siêu bắt đầu lo lắng. Từ đủ tình hình có thể thấy lần này lên Bắc Kinh, Thư Đạo Lâm có chỗ dựa rất mạnh Đây là một lực lượng rất khổng lồ.

Nghĩ đến lực lượng của Hà Gia Vĩ mạnh lên, Trương Siêu có chút lo lắng và định gọi cho chủ tịch tỉnh Hồng Phát Cường nhưng không biết nên nói như thế nào.

Vậy thử xem sao.

Trương Siêu dự định dùng việc Thư Đạo Lâm thử xem Hà Gia Vĩ tự tin như thế nào.

Ba hôm sau Hội nghị thường vụ Thị ủy diễn ra. Sau khi mọi người nghiên cứu một vài công việc, Trương Siêu liền nhìn tới Trưởng ban tổ chức cán bộ Từ Hán Đào.

Từ Hán Đào liền hiểu ngay ý của Trương Siêu nên nói:

- Sau đây sẽ nói về mấy việc điều chỉnh nhân sự.

Chuyện này thì mọi người biết hôm nay sẽ tiến hành, càng biết Thư Đạo Lâm sẽ bị xử lý.

- Công tác của cục Dân chính là rất quan trọng đối với thành phố. Chúng tôi đã tiến hành khảo sát cán bộ cục này. Các cán bộ đều có ý kiến với Phó cục trưởng Thư Đạo Lâm. Thư Đạo Lâm cũng không chấp hành được yêu cầu của thành phố. Theo tình hình thực tế, Ban Tổ chức cán bộ cho rằng nên tiến hành điều chỉnh.

Từ Hán Đào vừa nói tới đây Bí thư thị ủy Lâm Lãng nói xen vào:

- Ban tổ chức cán bộ khảo sát sao tôi không biết. Là Trưởng ban tổ chức cán bộ, anh không có chút kỷ luật tổ chức nào sao, tôi còn là Bí thư thị ủy không?

Lâm Lãng nhìn chằm chằm vào Từ Hán Đào, có vẻ nếu Từ Hán Đào không có câu trả lời rõ ràng sẽ không bỏ qua. Từ Hán Đào chưa bao giờ thấy Lâm Lãng cứng rắn như vậy nên đổ mồ hôi.

Từ Hán Đào nhìn Trương Siêu thì càng sợ hơn. Trương Siêu cũng đang sợ hãi. Tình hình sau đó đúng như Trương Siêu lo lắng, mấy thường vụ vốn đứng trung lập đều đứng lên nói chuyện giúp Thư Đạo Lâm, thoáng cái xuất hiện việc các Thường vụ thị ủy đều bất công thay cho Thư Đạo Lâm.

Chuyện phát triển không dựa theo tình hình mà Trương Siêu nghĩ. Chẳng những không thể làm Thư Đạo Lâm mất chức, hơn nữa còn khiến Thư Đạo Lâm có xu thế tiến thêm bước nữa.

Trương Siêu từ trước đến giờ vẫn luôn cầm đầu được thành phố. Bởi vì Hồng Phát Cường rất mạnh nên các thường vụ vẫn ủng hộ Trương Siêu, nhưng bây giờ lại thành như vậy.

Từ phòng hội nghị đi ra, tâm trạng Trương Siêu rất không tốt. Nhìn vẻ mặt đắc thắng của đám người Lâm Lãng, y biết hôm nay mình đã thất bại. Quan trọng nhất là y không rõ tại sao lại thất bại.

Trương Siêu đang tổng hợp lại suy nghĩ và đưa ra một kết luận chính là thư ký của Bí thư tỉnh ủy Hà Gia Vĩ gọi mấy cuộc điện thoại, trong nội dung nói một điều đó là Lãnh đạo trung ương chú ý đến chuyện của Thư Đạo Lâm.

Lãnh đạo trung ương? Trương Siêu rất khó hiểu. Thư Đạo Lâm sao lại có quan hệ với Lãnh đạo trung ương? Việc này dù thư ký của Hà Gia Vĩ theo chỉ thị mà nói, nhưng trong này có một tin tức rất quan trọng. Đó chính là Thư Đạo Lâm có quan hệ với một vị Lãnh đạo trung ương nào đó. Mà vị Lãnh đạo trung ương này Hà Gia Vĩ cũng phải coi trọng.

Trương Siêu cảm thấy việc này không thể giấu được nữa. Y vội vàng ngồi xe lên tỉnh. Y cảm thấy việc này phải nhanh chóng báo cáo với chủ tịch tỉnh Hồng Phát Cường.

Ngay khi Trương Siêu lên Tỉnh ủy, Hà Gia Vĩ cũng đã đến nhà Vương Trạch Vinh ở Bắc Kinh.

Thông qua chuyện Thư Đạo Lâm, Hà Gia Vĩ gần như hôm nào cũng gọi điện cho Vương Trạch Vinh. Vì thế Hà Gia Vĩ và Vương Trạch Vinh cũng quen thuộc hơn. Hôm nay y lấy cớ lên Bắc Kinh có việc mà tới nhà Vương Trạch Vinh.

Nhìn Hà Gia Vĩ, Vương Trạch Vinh khá vui vẻ. Hà Gia Vĩ vừa vào, hắn liền biết đối phương muốn dựa vào mình. Thấy thế Vương Trạch Vinh biết ngay ý đồ tới đây hôm nay của Hà Gia Vĩ.

Hôm qua Vương Trạch Vinh thông qua Vương Vân Long biết tình hình ở Chiết Đông. Hà Gia Vĩ đang gặp nguy hiểm, cũng biết đối phương tạm thời không có chỗ dựa. Đối với nhân vật như vậy Vương Trạch Vinh đương nhiên muốn thu.

Cấp bậc của Vương Trạch Vinh và Hà Gia Vĩ tuy ngang nhau, nhưng hắn sắp vào Bộ Chính trị, bây giờ lại có Hạng Nam làm chỗ dựa nên Vương Trạch Vinh không tin không thu được Hà Gia Vĩ.

Vương Trạch Vinh vốn còn đặt ra vài phương án để thu Hà Gia Vĩ, bây giờ hắn biết mình sẽ dễ thực hiện.

Hà Gia Vĩ vừa vào nhà liền ra vẻ rất bình thường. Từ trên mặt y không thể thấy rõ là muốn dựa vào Vương Trạch Vinh. Hà Gia Vĩ dự định từ từ tiến hành.

Hai người nói chuyện một lúc, Hà Gia Vĩ cười nói:

- Bí thư Vương, chuyện Thư Đạo Lâm tôi đã bố trí xong, vấn đề chắc không sao? Chẳng qua tình hình ở tỉnh có chút phức tạp.

Vương Trạch Vinh cũng biết tình hình tỉnh này, nghĩ đến Hà Gia Vĩ muốn dựa vào mình, Vương Trạch Vinh biết mình bây giờ còn chưa đến mức Hà Gia Vĩ hoàn toàn tin tưởng, cái này cần một quá trình. Vương Trạch Vinh cười nói:

- Tình hình Chiết Đông thì Phó thủ tướng Hạng vẫn chú ý. Lần này anh lên Bắc Kinh thì cũng nên báo cáo công việc với Phó thủ tướng Hạng.

Hà Gia Vĩ liền cười rộ lên trong lòng, y thầm nghĩ cơ hội của mình đã tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui