Quan Khí​

Ngụy gia Bắc Kinh.

Hôm nay Ngụy gia tổ chức hội nghị, ngay cả Ngụy Trung Hoa cũng lấy cớ từ Nam Điền về Bắc Kinh.

Sau khi mọi người ngồi xuống, chú Ngụy Trung Hoa – Ngụy Nghị Trung nghiêm túc nói:

- Hôm nay gọi mọi người về thì chắc mọi người cũng biết Ngụy gia gặp nguy cơ trước nay chưa từng có.

Ngụy Trung Hoa bây giờ là nhân vật có thực quyền lớn nhất của Ngụy gia, cũng là một nhân vật quan trọng nhất chống đỡ Ngụy gia. Thấy Ngụy Nghị Trung nói như vậy, Ngụy Trung Hoa có chút giật mình nói:

- Chú, xảy ra chuyện gì?

Em trai Ngụy Trung Hoa - Ngụy Trung Cường cũng là một Bí thư thị ủy, y khá giật mình. Ngụy Nghị Trung bây giờ là người có quyền lên tiếng nhất của Ngụy gia. Ngụy Nghị Trung nói ra như vậy tức là Ngụy gia có nguy cơ rất lớn.

Ngụy Nghị Trung nhìn quanh rồi nói:

- Sau khi lão đại còn, không ai dám làm gì Ngụy gia. Bây giờ vốn là như vậy, lão đại đi, chú lại bị bệnh nên có nhiều người nhằm vào Ngụy gia.

Ngụy Trung Hoa biết tình hình của Ngụy gia nên trầm giọng nói:

- Chú nói đúng, không nói nơi khác, chỉ riêng Nam Điền bây giờ. Sau khi bố cháu qua đời, Văn gia, Phan gia còn cả vài người đứng ngoài quan sát đã liên hợp và muốn đẩy cháu khỏi Nam Điền.

Ngụy Trung Hoa nói xong mà tâm trạng rất không tốt. Tình hình đang tốt lại do lão gia tử qua đời mà mất. Vốn các nhà do y cầm đầu bây giờ lại chuyển sang thành Văn Hồng Quân.

Ngụy Trung Cường hỏi:

- Bắc Kinh có biến hoá gì không chú?

Đây là điều mọi người quan tâm nhất.

Ngụy Nghị Trung gật đầu nói:

- Mọi người cũng biết mấy nhà cứ một thời gian là lén gặp. Nhưng mấy hôm trước mọi người tụ tập nghiên cứu tình hình con cái các nhà mà không thông báo với Ngụy gia chúng ta.

Nghe thấy thế, mọi người đều nghiêm mặt lại. Đây là tín hiệu rõ ràng, nói rõ các gia tộc Bắc Kinh bắt đầu xa lánh Ngụy gia. Lợi ích của Ngụy gia sẽ rất nhanh bị các gia tộc khác xâm chiếm.

- Các cháu nghĩ tín hiệu này có nghĩa là gì? Điều này nói rõ Ngụy gia đang suy yếu.

Ngụy Nghị Trung nghiêm túc nói.

Ngụy Nghị Trung không phải người có năng lực mạnh, từ trước đến giờ Ngụy gia vẫn do lão gia tử chống đỡ. Bây giờ lão già không còn, y mới cảm thấy sức nặng quá lớn.

Nhìn Ngụy Trung Hoa, Ngụy Nghị Trung nói:

- Trung Hoa, bây giờ Ngụy gia chỉ có thể có chú chống đỡ, nhưng cháu là người kế thừa. Chú già rồi nên không làm gì được nhiều.

Ngụy Trung Hoa cũng không phải nhân vật quá mạnh mẽ. Nếu như không phải Ngụy gia không ai thì lão gia tử đã không tốn nhiều công sức đỡ y lên.

Bây giờ sau khi biết chuyện Ngụy gia bị xa lánh, Ngụy Trung Hoa mới phát hiện vấn đề rất nghiêm trọng. Ngụy gia từ trước đến giờ vẫn cao hơn người là do bọn họ là gia tộc cách mạng. Cảm giác này tồn tại trong mắt người Ngụy gia.

Nói thật mặc dù là cấp dưới của Vương Trạch Vinh, nhưng Ngụy Trung Hoa khá coi thường Vương Trạch Vinh.

Nhưng bây giờ Ngụy Trung Hoa đột nhiên phát hiện Ngụy gia đã bắt đầu dao động.

Nghe Ngụy Nghị Trung nói, Ngụy Trung Hoa ngẩn ra, một lúc lâu không nói được gì.

Ngụy Trung Hoa là như vậy, đám con cháu Ngụy gia càng thêm lo lắng. Đám người suốt ngày rượu chè thì sớm mất đi ý chí phấn đấu. Bây giờ đột nhiên mất đi chỗ dựa mạnh, ai cũng biết nó sẽ có ảnh hưởng như thế nào.

Thấy ngay của Ngụy Trung Hoa cũng không đưa ra được ý kiến, Ngụy Nghị Trung thở hổn hển nói:

- Ngụy gia bây giờ đã rất nguy hiểm, gần đại hội, các nhà lén tụ tập có mục đích rõ ràng. Chính là muốn đạt được nhiều lợi ích hơn nữa. Ngụy gia chúng ta không thể tham gia vào. Với lực lượng Ngụy gia bây giờ thì mọi người nói Ngụy gia có thể được gì?

Việc này Ngụy Trung Hoa cũng hiểu, các nhà hợp tác thì sẽ giúp nhau được nhiều hơn, đảm bảo lợi ích gia tộc. Nhưng bây giờ Ngụy gia không còn tư cách tham gia. Đúng như Ngụy Nghị Trung nói, Ngụy gia dựa vào lực lượng bản thân thì đạt được gì cơ chứ? Nghĩ tới đây Ngụy Trung Hoa có chút sợ hãi, bảo sao đám người Văn Hồng Quân lén qua lại mà không cần y.

Y mặc dù là chủ tịch tỉnh nhưng không được gia tộc ủng hộ, Ngụy gia cũng không giúp được nhiều thì y có con đường gì? Chưa nói chuyện tiến lên, giữa được chức chủ tịch tỉnh hay không cũng là cả một vấn đề.

- Cháu thấy Ngụy gia cần phải cố gắng hơn nữa.

Ngụy Trung Cường nghiêm túc nói.

Nói xong Ngụy Trung Cường nhìn Ngụy Trung Hoa mà nói:

- Tiểu Nhân cũng đã tốt nghiệp đại học, có phải là tìm một nhà không?

Ý của y rất rõ ràng, đó chính là dùng hôn nhân chính trị để hóa giải nguy cơ của Ngụy gia.

Ngụy Trung Hoa khẽ nhíu mày nhưng biết đây là một con đường.

Con gái Ngụy Nghị Trung – Ngụy Ôn Bình nói:

- Các người nghĩ gì vậy hả. Bây giờ kết hôn với nhà nào mà hóa giải được nguy cơ của Ngụy gia. Đối phương phải là người trấn được tình hình, bây giờ có nhân vật như vậy sao? Hơn nữa dù kết hôn thì đối phương có thật lòng giúp Ngụy gia hay không?

Ả nói như vậy làm mọi người phải suy nghĩ.

Ngụy gia chưa bao giờ nặng nề như vậy, mặt đám đời hai đều rất khó coi. Khi Ngụy lão gia tử còn, bọn họ rất oai phong, tới đâu đều hơn người. Bây giờ lão gia tử vừa đi, tuy cấp dưới của lão gia tử vẫn giúp nhưng giúp không thể nhiều. Đối mặt các gia tộc Bắc Kinh hợp sức nhằm vào lợi ích của Ngụy gia, những người đó không thể làm gì được.

Ngụy gia mất tán ô lớn càng thêm nguy hiểm. Nhất là lúc trước làm mất lòng đối thủ, bây giờ bọn họ sẽ nhằm vào.

Một thằng cháu đời ba tên Ngụy Huy không nhịn được nói:

- Ai có lực lượng lớn thì dựa vào người đó, dù sao Ngụy gia chúng ta quyết không thể ngã.

Lời này vốn không phải ý hay nhưng mắt Ngụy Trung Hoa sáng lên.

- Chú hai, Tiểu Huy nói không phải không có lý.

Ngụy Huy thấy mọi người đồng ý với quan điểm của mình thì có chút đắc ý nhìn mấy thằng đồng lứa:

- Thực ra cũng không phải tất cả đều rõ ràng, mọi người đều biết còn một người rất có thực lực đó chính là Bí thư tỉnh ủy Nam Điền – Vương Trạch Vinh.

Vừa nghe đến Vương Trạch Vinh, mí mắt Ngụy Trung Hoa giật giật. Y biết hành vi của mình trong thời gian này thì Vương Trạch Vinh cũng nhận ra. Muốn dựa vào Vương Trạch Vinh có thể được sao?

Mắt Ngụy Nghị Trung sáng lên mà nói:

- Chính trị vốn là như vậy, không có kẻ thù vĩnh viễn, không có bạn vĩnh viễn. Chỉ cần có lợi ích thì tin rằng có thể làm đủ chuyện.

Một thằng cháu đời ba tên Ngụy Văn cười nói:

- Đùng thế, chúng ta phải đánh giá lại Vương Trạch Vinh. Dù y là xuất thân bình thường nhưng dù sao cũng phát triển rất mạnh.

Trừng mắt nhìn Ngụy Văn, Ngụy Trung Hoa lắc đầu. Đám con cháu Ngụy gia vậy mà cũng có thể nói ra.

Thấy mọi người nhìn mình, Ngụy Văn biết mình nói không đúng nên nói:

- Có gì đâu, để chị Tiểu Nhân đi dụ dỗ thì vấn đề chắc không lớn. Chị ấy rất đẹp, Vương Trạch Vinh mới từng đó tuổi thì hoàn toàn có tác dụng, làm vợ bé cũng không vấn đề gì mà.

- Cút.

Ngụy Trung Hoa rất tức giận.

Đợi Ngụy Văn đi ra, mọi người biết mấy thằng đời ba ở đây không có tác dụng nên đuổi bọn họ ra ngoài.

Ngụy Trung Hoa suy nghĩ một chút rồi nói:

- Chuyện Vương Trạch Vinh vào Bộ Chính trị coi như đã được xác định. Dựa vào Vương Trạch Vinh là lựa chọn tốt. Dù sao Ngụy gia ta cũng không phải lực lượng nhỏ, chỉ là không có chỗ dựa mạnh mà thôi. Cháu tin chỉ cần chúng ta tỏ thành ý là Vương Trạch Vinh sẽ chấp nhận.

Ngụy Nghị Trung gật đầu nói:

- Chú coi trọng không phải Vương Trạch Vinh mà là lực lượng sau lưng hắn. Sau lưng hắn có Hạng gia, Hạng Nam mặc dù lui thì chỉ cần Vương Trạch Vinh tiến lên là lực lượng Hạng hệ không hề dao động. Hơn nữa theo chú biết Vương Trạch Vinh còn được Lão bí thư đích danh chỉ điểm, bây giờ hắn cũng là người có thân phận quan trọng trong lực lượng của Lão bí thư, không ít ông lão Bắc Kinh cũng ủng hộ Vương Trạch Vinh.

Ngụy Nghị Trung mặc dù không có năng lực mấy nhưng phân tích khá có lý.

Ngụy Nghị Trung nhìn Ngụy Trung Hoa rồi nói:

- Trung Hoa, nhiều lúc phải cúi đầu. Chỉ cần được Vương Trạch Vinh ủng hộ thì tình hình của Ngụy gia mới thay đổi. Cháu nghĩ lại tình hình Hạng gia đi. Lúc ấy sau khi Hạng lão gia tử chết, tình hình Hạng gia cũng như chúng ta. Kết quả Hạng Nam lại thầm dựa vào Bí thư Lâm, kết quả có thể thấy đó.

- Tại sao không dựa vào Phó chủ tịch trịnh?

Ngụy Nghị Trung lắc đầu nói:

- lực lượng của Phó chủ tịch Trịnh sớm đã hình thành, có quá nhiều nhân tài. Năng lực của Ngụy Trung Hoa rất bình thường, dựa vào không có mấy tác dụng. Hơn nữa Phó chủ tịch trịnh có nhận hay không cũng khó nói. Mà Vương Trạch Vinh lại khác, lực lượng của hắn chưa hình thành, hắn bây giờ đang cần tăng cường lực lượng. Hơn nữa Trung Hoa cũng hợp tác khá lâu với hắn, từ trước đến giờ Trung Hoa vẫn tỏ vẻ nghe lời.

Ngụy Trung Cường hỏi:

- Chú, chú cho rằng Vương Trạch Vinh lên tới đâu?

Đây là điều quan trọng nhất, dựa vào Vương Trạch Vinh, chẳng may hắn không thể phát triển thì Ngụy gia có khác gì bây giờ.

Ngụy Trung Hoa nói:

- Sau mấy năm hợp tác với Vương Trạch Vinh, tôi thấy Vương Trạch Vinh lên chức không chỉ dựa vào chỗ dựa, mà do hắn có năng lực. Sự phát triển ở Thường Hồng, Xuân Dương là rất rõ ràng. Sự phát triển của Nam Điền thì mọi người cũng thấy. Tuy nói rất nhiều chuyện hắn đều nói là do chính quyền làm, thực ra trong lòng tôi hiểu nhiều tư tưởng, biện pháp đều do Vương Trạch Vinh ra chỉ thị. Với năng lực của hắn tiến thêm là không vấn đề gì.

Ngụy Nghị Trung suy nghĩ một chút rồi nói:

- Vương Trạch Vinh còn rất trẻ, đó là cơ sở.

Sau đó mọi người liền phân tích những người có thể lên ở Bắc Kinh. Bây giờ mạnh nhất thì giống như Lý Kiền Ý, nhưng lại không có khả năng lên cao được như Vương Trạch Vinh.

Phân tích một lúc, Ngụy Trung Hoa thở dài một tiếng mà nói:

- Vương Trạch Vinh đúng là lựa chọn duy nhất.

Ngụy Nghị Trung xua tay nói:

- Trung Hoa, chuyện Ngụy gia cháu phải quan tâm nhiều. Chú già rồi, không còn đủ sức. Đã quyết định thì phải nhanh thực hiện, nếu chậm mà xảy ra chuyện thì Ngụy gia không còn mấy đường để đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui