Quan Khí​

Đang hướng dẫn mọi người thì Vương Trạch Vinh nghe thấy mọi người không ngừng chào người mới tới.

- Thủ tướng Lý tới.

- Thủ tướng Lý, tôi là Tiểu Tiền, không ngờ lại gặp ngài ở đây.

Nghe mọi người chào như vậy, Vương Trạch Vinh ngẩng đầu lên thì thấy là Thủ tướng Lý đi tới.

Trời chưa quá sáng nên nếu không ai chào thì Vương Trạch Vinh không biết là Thủ tướng Lý tới.

Nhìn thấy Thủ tướng Lý, Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên. Hắn không ngờ Thủ tướng Lý lại tới tập luyện. Hắn vội vàng đi lên nói:

- Thủ tướng, ngài cũng tới.

Bắt tay Vương Trạch Vinh, Thủ tướng Lý cười nói:

- Tối qua lão gia tử nói tôi nhất định phải tới tập, nói là sư phụ Vương tự mình hướng dẫn.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Lý lão đang đứng bên cười nói chuyện liền rất cảm kích ông. Đây là Lý lão muốn kéo gần quan hệ giữa hắn và Thủ tướng Lý.

- Sư phụ Vương, cậu không biết đâu, Thủ tướng Lý của các cậu là người điên cuồng vì công việc, làm việc đến độ không muốn sống, còn yếu hơn cả tôi. Hôm nay cậu chỉ dẫn cho anh ta chút.

Lý lão cười nói với Vương Trạch Vinh.

- Thái cực quyền của Thủ tướng Lý đã sớm luyện tốt.

Vương Trạch Vinh cười nói.

- Ha ha, lão gia tử nói đúng, hôm nay tôi tới đây để học.

Thủ tướng Lý nói.

Lý lão nói làm đám quan chức xung quanh phải suy nghĩ. THì ra Vương Trạch Vinh và Thủ tướng Lý có quan hệ từ trước rồi. Thủ tướng Lý học Thái cực quyền của Vương Trạch Vinh.

Lợi hại.

Mọi người càng hiểu thêm về Vương Trạch Vinh một chút. Bảo sao Vương Trạch Vinh này lên chức không bị cản trở quá nhiều ở Trung ương, thì ra người ta đã sớm đả thông quan hệ rồi. Nghĩ đến có người không ngừng gây chuyện, mọi người thầm lắc đầu. Có lực lượng lớn như vậy thì muốn đánh ngã Vương Trạch Vinh là rất khó khăn.

Tuy nói mấy ông lão này bình thường đều không quản việc gì, người bình thường với không tới. Đồng thời có sức ảnh hưởng có hạn với các quan chức ở đây, nhưng Thủ tướng Lý tới đã khiến buổi tập luyện này được đẩy cao về cấp độ. Dù là người ở gia tộc nào đều có xu thế đi lên vây quanh Thủ tướng Lý.

- Ha ha, Trạch Vinh, lão gia tử nhà tôi là fan hâm mộ trung kiên của cậu. Bây giờ rất mê Thái cực quyền mà cậu dạy. Nói thật Thái cực quyền của cậu thì nhiều người đã xem, đều thấy nó khác Thái cực quyền truyền thống, có người cho rằng đã thoát khỏi phạm trù Thái cực quyền. Chẳng qua tôi cho rằng dù mọi người nghĩ như thế nào thì thích hợp với mình là tốt nhất. Thái cực quyền cậu dạy tôi cũng vậy, chỉ cần tập một lúc là cả ngày hôm đó làm việc không thấy mệt.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Thủ tướng Lý nói đúng, thích hợp với mình là tốt nhất. Tôi căn cứ vào cơ thể từng người mà điều chỉnh cho phù hợp, nó khác nhiều với Thái cực quyền truyền thống.

- Ha ha, đồng chí Trạch Vinh đúng là tận tâm.

Âm thanh truyền ra làm mọi người có chút kinh ngạc. Lập tức có nhiều người nhìn về phía đó.

- Phó chủ tịch cũng tới.

- Phó chủ tịch đến tập luyện sao?

- Đúng là không ngờ Phó chủ tịch cũng tới đây.

Trong lúc nhất thời đủ loại âm thanh truyền tới.

- Ha ha, Phó chủ tịch Trịnh cũng tới ư?

Thủ tướng Lý cười nói.

Trịnh Ân Bảo vội vàng đi tới trước mặt Thủ tướng Lý, bắt tay rồi nói:

- Đã lâu không tập luyện nên tôi muốn tới một chút, không ngờ Thủ tướng Lý cũng tới.

- Ha ha, tôi bị lão gia tử kéo tới, nói là mời đồng chí Vương Trạch Vinh chỉ đạo một chút.

Hai Lãnh đạo quốc gia chào nhau, mọi người rất tự nhiên đứng bên nhìn bọn họ.

Hôm nay đúng là làm Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên. Hắn vốn nghĩ chỉ là mấy người già, nhưng đến thấy có nhiều người trẻ, đây là thấy Vương Trạch Vinh phát triển nên muốn tới tạo quan hệ. Nhưng sau đó Thủ tướng Lý và Trịnh Ân Bảo tới đã khiến cấp bậc của buổi tập luyện này tăng nhiều.

- Ha ha, ở đây đúng là náo nhiệt, không ngờ hai vị lãnh đạo đều tới đây.

Phó Ủy viên trưởng thứ nhất – Đại hội đại biểu nhân dân Nhâm Hạo Khải cười cười đi tới. Y cũng là một trong các Ủy viên Bộ Chính trị.

Thấy ba người trong Bộ Chính trị tới làm mọi người đều biết buổi hôm nay đã tăng cấp độ. Bọn họ tới đã nói rõ một vấn đề. Quan trường chính là như vậy, tuy nói ở đây hầu hết là người đã về hưu nhưng khả năng phân tích của bọn họ rất lợi hại. Thông qua việc này khiến nhiều người nhìn Vương Trạch Vinh hơn.

Ngay khi ba vị lãnh đạo Bộ Chính trị nói chuyện với nhau, Vương Trạch Vinh phát hiện không ít ông lão đang âm thầm lấy điện thoại di động ra gọi.

Ba người bắt tay, Trịnh Ân Bảo nhìn Vương Trạch Vinh mà cười nói:

- Trạch Vinh, tôi hôm nay coi như là thấy sức ảnh hưởng của cậu đối với các lão đồng chí. Thái cực quyền của cậu thì tôi đã sớm nghe nói tới, hôm nay nhân cơ hội cũng phải dạy tôi vài chiêu đó.

- Phó chủ tịch muốn học thì tôi sẽ tận tâm hướng dẫn.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.

Vương Trạch Vinh lúc này cũng đã nghĩ ra vài điều. Ba người này cùng tới làm cho Vương Trạch Vinh phát hiện một vài vấn đề mà trước đó hắn không chú ý tới.

Trịnh Ân Bảo lúc này nói với Thủ tướng Lý:

- Thủ tướng Lý, đồng chí Trạch Vinh rất được. Anh thấy đó, trong quá trình phát triển của cậu ta thì ở cơ sở tạo không ít thành tích, khi dạy Thái cực quyền cũng sáng tạo thành tích, nhằm vào từng người mà có bài tập khác nhau. Lão gia tử nhà tôi đã sớm muốn gặp Trạch Vinh.

- Ha ha, Phó chủ tịch nói đúng, chúng ta làm việc gì cũng cần tinh thần tiến tới, chỉ cần không ngừng sáng tạo, không ngừng thăm dò thì sẽ có hiệu quả.

Vương Trạch Vinh nghe hai người nói chuyện liền hơi động tâm. Hắn ít nhiều nghe ra vấn đề. Hôm nay những người này tới, nếu như nói chỉ là tập Thái cực quyền thì không ai có thể tin, có lẽ là có mục đích. Lại nghĩ tới việc Trịnh Ân Bảo lên làm Tổng bí thư, Thủ tướng Lý sẽ chuyển sang làm Ủy viên trưởng Đại hội đại biểu nhân dân, hắn cảm thấy cục diện Trung ương bắt đầu biến hoá.

Mọi người cứ như vậy đứng đó nói chuyện, Vương Trạch Vinh thấy không ít quan chức như giả vờ chạy bộ về bên này, nhưng ai cũng biết những người này đến vì Trịnh Ân Bảo và Thủ tướng Lý.

Thấy bọn họ tới, mấy ông lão kia lại rất tùy ý, không ngừng gọi bọn họ tới, kéo bọn họ tới chào Lãnh đạo trung ương.

Vương Trạch Vinh vốn nghĩ không có chuyện của mình, nhưng ai ngờ mấy người này chào lãnh đạo cao cấp rồi quay sang chào hắn.

Người gặp mặt Vương Trạch Vinh cũng nhiều, các ông lão, bà lão đều giới thiệu người đi theo mình với Vương Trạch Vinh, sự nhiệt tình này làm Vương Trạch Vinh không quá quen.

- Ồ, bệnh phong thấp của tôi đỡ hơn một chút rồi.

Trịnh lão đột nhiên lớn tiếng kêu lên.

Sau khi được Vương Trạch Vinh hướng dẫn, Trịnh lão liền sang bên tập quyền. Tập vài lần, ông phát hiện bệnh phong thấp đỡ hơn đôi chút, không còn cảm giác luôn đau nhức như trước nữa. Vì thế Trịnh lão không nhịn được mà kêu lên.

- Bố, bệnh phong thấp của bố đỡ hơn ư?

Trịnh Ân Bảo vội vàng đi tới hỏi.

Trịnh lão vui mừng ra mặt mà nói:

- Ừ, bố thấy khỏe hơn một chút rồi.

Nghe thấy thế, Trịnh Ân Bảo liền quay đầu lại nhiệm vụ Vương Trạch Vinh:

- Lão gia tử có nhiều bệnh, mời bác sĩ nổi tiếng cũng nói không thể chữa dứt. Tôi không ngờ tập Thái cực quyền mà cậu hướng dẫn lại có hiệu quả tốt như vậy, Trạch Vinh, tôi cảm ơn cậu.

- Tập luyện quý là kiên trì, có hiệu quả thì nhất định phải kiên trì tập luyện.

Khi Vương Trạch Vinh nói chuyện với Trịnh Ân Bảo, mọi người xung quanh không ngừng nhìn vào ba người Thủ tướng Lý, Trịnh Ân Bảo và Nhâm Hạo Khải.

Vừa nãy Vương Trạch Vinh được Thủ tướng Lý khen, mọi người cũng thấy quan hệ mật thiết giữa Vương Trạch Vinh với Lý lão. Bây giờ lại thấy bố Trịnh Ân Bảo được Vương Trạch Vinh hướng dẫn tập quyền mà khỏe lên, mấy điểm này làm địa vị của Vương Trạch Vinh trong mắt mọi người đã tăng lên.

Càng có người thầm than Vương Trạch Vinh này sao may mắn đến vậy. Lão bí thư thích hắn, Bí thư Lâm coi trọng hắn, bây giờ Trịnh Ân Bảo và Thủ tướng Lý đều tỏ vẻ thân thiết với hắn. Người này không muốn tiến bộ cũng khó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui