Quan Khí​

Vừa kết thúc Đại hội, Vương Trạch Vinh còn chưa về Nam Điền thì Tổng bí thư Trịnh Ân Bảo đã gọi hắn tới.

Sau đại hội, Trịnh Ân Bảo trông khác hẳn, người đầy uy nghiêm, đây là thứ mà Vương Trạch Vinh trước đó chỉ thấy trên người Lão bí thư và Bí thư Lâm.

Vương Trạch Vinh cũng cảm thấy một loại áp lực.

Trịnh Ân Bảo cũng không ra vẻ Tổng bí thư, thấy Vương Trạch Vinh vào liền đứng lên mỉm cười bắt tay, sau đó ngồi xuống sô pha.

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, cậu là Ủy viên Bộ Chính trị trẻ nhất. Cậu còn trẻ nên phải phát huy tác dụng của mình.

- Bí thư Trịnh, đảng và nhân dân đặt tôi lên vị trí này, tôi nhất định dùng hết sức lực của mình mà báo đáp Đảng và nhân dân.

- Ừ là như thế này, căn cứ quyết định của Đảng, cậu sẽ được điều đến làm Bí thư Thành phố Hải Đông. Hôm nay mời cậu tới là nói chuyện này. Hải Đông là một nơi rất quan trọng của nước ta, có ảnh hưởng lớn đối với cả Trung Quốc. Lão bí thư và Bí thư Lâm đều rất coi trọng sự phát triển của Hải Đông, tôi muốn nghe xem cậu có suy nghĩ như thế nào về sự phát triển của Hải Đông.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Bí thư Trịnh, Hải Đông là khu vực rất quan trọng, có ảnh hưởng lớn đối với cả Trung Quốc. Theo tôi thấy phải triển khai công việc từ mấy điểm. Đầu tiên là bộ máy, chỉ có bộ máy Thành ủy có sức chiến đấu thì công việc mới có thể triển khai được. Ở công việc này Thành ủy phải xây dựng bộ máy có tư tưởng thích ứng với thời đại.

Trịnh Ân Bảo nghe rất nghiêm túc. Sau Đại hội, y là Tổng bí thư Trung Quốc, Trịnh Ân Bảo nghĩ nhiều đều vấn đề phát triển kinh tế của Trung Quốc. Vương Trạch Vinh là Bí thư Thành ủy Hải Đông, hơn nữa còn là Ủy viên Bộ Chính trị tức là có lực lượng lớn. Hợp tác với Vương Trạch Vinh sẽ tăng cường thực lực của Trịnh Ân Bảo.

Đối với Hải Đông, Trịnh Ân Bảo mặc dù có chút lo lắng nhưng y hiểu rõ tình hình trên Bắc Kinh. Lô Ninh Quốc đã dựa vào Hoa Thái Tường, giao lực lượng cho Hoa Thái Tường. Bây giờ Vương Trạch Vinh đến Hải Đông sẽ có nhiều khó khăn.

Nghe Vương Trạch Vinh nói tới vấn đề bộ máy, Trịnh Ân Bảo nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh nói đúng, nhất định phải bảo trì cao độ với Trung ương Đảng. Chỉ như vậy triển khai công việc mới có ủng hộ mạnh.

Đây là Trịnh Ân Bảo tỏ vẻ ủng hộ Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh cũng nghiêm túc nói:

- Xin Bí thư Trịnh yên tâm, Thành ủy Hải Đông sẽ đoàn kết xung quanh Trung ương Đảng, trên dưới một lòng phát triển.

- Ngoài vấn đề bộ máy ra thì còn gì không?

Trịnh Ân Bảo muốn nghe ý kiến của Vương Trạch Vinh.

- Bí thư Trịnh, tôi cho rằng vị trí đầu tàu của Hải Đông không thể thay đổi. Trong sự phát triển của Trung Quốc thì Hải Đông là động lực mạnh như vậy là do tư tưởng mới mẻ, còn có chính là bao dung. Trong các chúng tôi của chúng ta ngoài việc nắm giữ phương hướng chính xác, còn phải không ngừng tiếp thu kinh nghiệm của các nước trên thế giới. Trong công tác cần phải mở rộng ảnh hưởng của Hải Đông đối với thế giới.

Vương Trạch Vinh đầu tiên nói ra suy nghĩ của hắn. Theo hắn nghĩ Hải Đông sẽ là một thành phố phát triển rất nhanh, đây đều là những thứ hắn đã nghĩ trước.

Sau khi nói chuyện với Vương Trạch Vinh, Trịnh Ân Bảo đánh giá cao. Từ báo cáo của Vương Trạch Vinh có thể thấy Vương Trạch Vinh sớm có suy nghĩ về Hải Đông.

Nói chuyện xong, Trịnh Ân Bảo nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, Hải Đông là nơi Lão bí thư rất chú ý. Lão bí thư mặc dù mất nhưng Trung ương cũng rất chú ý sự phát triển của Hải Đông. Sau khi cậu tới Hải Đông thì chỉ cần là chuyện có lợi cho sự phát triển thì Trung ương sẽ ủng hộ.

Trịnh Ân Bảo sao không hiểu khó khăn khi Vương Trạch Vinh tới Hải Đông. Bây giờ Lô Ninh Quốc đã giao người cho Hoa Thái Tường, Trịnh Ân Bảo biết Vương Trạch Vinh muốn triển khai công việc ở Hải Đông gặp khó khăn không nhỏ.

Nhìn Vương Trạch Vinh ngồi trước mặt, Trịnh Ân Bảo thầm nghĩ không biết Vương Trạch Vinh có mở được cục diện ở Hải Đông hay không?

Trịnh Ân Bảo không quá yên tâm khi để Vương Trạch Vinh đến Hải Đông. Tuy nói nơi đây Vương Trạch Vinh có thể thi triển, nhưng nếu là người khác thì sẽ càng khó khăn hơn.

- Cậu đến Hải Đông thì Đảng đã thông qua, Lần này do Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương cùng cậu tới Hải Đông.

Hai người nói chuyện xong, Vương Trạch Vinh liền ra khỏi văn phòng của Trịnh Ân Bảo.

Vương Trạch Vinh hít sâu một hơi. Hắn biết bắt đầu từ bây giờ mình đã vào Bộ Chính trị.

Vương Trạch Vinh chưa lên xe thì đã nhận được thông báo của văn phòng Trung ương Đảng bảo hắn tới đó một chút.

Vương Trạch Vinh vào thì thấy Trần Khoa Kỳ cùng Dương Lãng Tử đang ở đó.

Sau khi đóng cửa Trần Khoa Kỳ rất nghiêm túc nói với Vương Trạch Vinh:

- Tôi giới thiệu một chút, đồng chí Dương Lãng Tử sẽ thay nhiệm vụ của tôi, hai người làm quen một chút.

Hai người sớm quen biết nhau. Dương Lãng Tử trước kia vẫn trong quân đội, là thân tín của Trịnh Ân Bảo. Lần này Trịnh Ân Bảo đã để Dương Lãng Tử làm Chủ nhiệm văn phòng Trung ương Đảng.

Dương Lãng Tử vẫn nhìn Vương Trạch Vinh. Y đang rất giật mình vì không ngờ Vương Trạch Vinh là Phó cục trưởng Thập cục.

Bởi vì nguyên tắc bí mật nên ở Trung ương rất ít người biết thân phận này của Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh cười cười đưa tay ra nói:

- Chủ nhiệm Dương.

- Ha ha, tôi tới đây mới biết Bí thư Vương còn là Phó cục trưởng Thập cục.

Trần Khoa Kỳ cười nói:

- Thập cục là cơ quan rất đặc biệt của nước ta, đồng chí Vương Trạch Vinh có năng lực rất mạnh.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Trần Khoa Kỳ cười nói:

- Thập cục có tình hình đặc biệt, tôi đã trao đổi với đồng chí Dương Lãng Tử. Bây giờ mời cậu tới chính là để hai người gặp mặt.

Sau khi nói qua về công việc của Thập cục, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Trạch Vinh, cậu là người Thập cục, bây giờ lại đến Hải Đông công tác. Theo cấp bậc của cậu thì một bảo vệ đã không đủ, việc này tôi đã bàn cậu chọn người ở Thập cục, sau đó đưa đến Hải Đông.

Dương Lãng Tử cũng cười nói:

- Bí thư Vương cứ lựa chọn.

Dương Lãng Tử cũng nghĩ việc bố trí bảo vệ cho Vương Trạch Vinh thì mình làm sẽ không tốt. Để Vương Trạch Vinh làm sẽ tốt hơn.

Sau khi xử lý xong chuyện ở Văn phòng Trung ương, Vương Trạch Vinh liền về nhà Hạng Nam.

Lúc này Hạng Nam đang ngồi trên ghế chơi với con hắn.

- Sao hôm nay bố về sớm vậy?

Vương Trạch Vinh cười nói.

- Ha ha, sau Đại hội thì có nhiều chuyện cần từ từ giao tiếp.

Vương Trạch Vinh ngồi xuống ghế rồi nói:

- Hôm nay Bí thư Trịnh gọi con tới nói chuyện về Hải Đông.

Hạng Nam cười nói:

- Còn mấy tháng nữa sẽ diễn ra hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc, con đi tới quá độ một chút, nhiều chuyện cũng nên tiến hành từ bây giờ. Con phải biết đó là chuyện lớn của quốc gia, không thể có sơ sót.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Hải Đông mặc dù có chút phức tạp nhưng dù sao cũng không ai dám làm chuyện quá đáng.

Hạng Nam gật đầu nói:

- Con nói đúng, đến tầm này thì đấu tranh không thể rõ ràng. Con phải nhớ sai lầm của Lô Ninh Quốc, mọi lời nói, hành động đều phải thận trọng.

Hứa Tố Mai lúc này cũng nói:

- Trạch Vinh, con đến Hải Đông thì Hàm Yên bố trí như thế nào?

Hạng Nam nói:

- Hàm Yên tạm thời không điều đến Hải Đông, điều con nó lên Bắc Kinh làm việc. Hải Đông rất phức tạp, Trạch Vinh cần buông tay làm việc.

Nghe Lữ Hàm Yên về Bắc Kinh, Hứa Tố Mai vui vẻ nói:

- Vậy là tốt rồi, dù sao Vương Trạch Vinh cũng thường xuyên về Bắc Kinh mà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui