Quan Khí​

Hạng Thành sau đó gọi ngay cho Vương Trạch Vinh. Y có chút tức giận mà nói:

- Trạch Vinh, có phải chuyện Thành Thủ Chính làm khó cháu, nếu khó thì thôi.

Nghe giọng điệu của Hạng Thành, Vương Trạch Vinh biết Hạng Nam vẫn chưa trao đổi với đối phương.

Đối với Hạng Thành và Hạng Kiền, Vương Trạch Vinh chỉ có thể lắc đầu. Bọn họ bởi vì có gia thế nếu không sao có thể lên đến chức vụ vốn có.

- Cháu đang có chuyện cần nói với bác.

Vương Trạch Vinh biết bây giờ cần phải nói rõ chuyện này ra, hắn không hy vọng quan hệ giữa mình và Hạng gia quá căng thẳng.

Vương Trạch Vinh liền nói qua việc của Thành Thủ Chính với Hạng Thành.

Nghe xong Vương Trạch Vinh nói, Hạng Thành một lúc lâu mới nói:

- Tình hình là thật?

Y không tin người của mình sẽ là như vậy.

- Tài liệu là thật.

Vương Trạch Vinh nói.

- Cứ làm theo ý cháu đi.

Hạng Thành dập máy, bây giờ y không thể không chấp nhận kết quả này.

Hạng Thành vừa dập máy thì Hạng Nam tới nhà.

Thấy Hạng Thành đang ngẩn ra, Hạng Nam quan tâm nói:

- Anh, xảy ra chuyện gì?

Thấy Hạng Nam, Hạng Thành thở dài nói:

- Anh vừa gọi điện nói chuyện với Trạch Vinh.

Hạng Nam nghe xong liền biết có việc gì. Hôm nay ông tới cũng là nói chuyện này.

Hạng Nam thực ra không đồng ý cách làm này của Hạng Kiền và Hạng Thành.

….

Lúc này Vương Trạch Vinh cũng đang suy nghĩ. Thông qua một loạt chuyện có thể thấy đám người gây khó dễ hắn vẫn không chịu ngừng lại.

Nói thật Vương Trạch Vinh cũng có suy nghĩ của mình. Sau khi đến Hải Đông, hắn cũng muốn bồi dưỡng một nhóm người của mình. Nhưng sau khi tới Hải Đông thì phát hiện có đủ phái hệ, chỉ dùng người của hắn thì không thể giải quyết vấn đề Hải Đông. Quan chức là gì đó chính là ai lực lượng lớn thì đi theo người đó.

Từ việc dân chúng luôn muốn vào cơ quan nhà nước là có thể thấy được đây là phân chia giai cấp. Gần đây một lãnh đạo nước ngoài nói gần đây đúng là làm người ta suy nghĩ.

- Khi thanh niên thì mưu cầu danh lợi mà làm nhân viên công chức thì sẽ lộ ra vấn đề gì? Là vì công việc này rất oai phong ư? Không hoàn toàn như vậy, tôi thảo luận không phải là chức Bộ trưởng mà là nhân viên công chức rất bình thường. Mà nhân viên công chức thì vì tiền lương cao ư? Không, tiền lương không có, đó là vì sao? Đó là vì cách làm giàu nhanh chóng.

Nhớ tới câu này, Vương Trạch Vinh rất đồng cảm. Bây giờ thanh niên Trung Quốc vì sao cứ muốn chen nhau làm cán bộ nhà nước, thực ra một cán bộ nhà nước bình thường cũng không có tiền lương quá cao. Đây thực ra là dễ hủ bại mà thôi. Cao tầng Trung Quốc chẳng lẽ không thấy điểm này? Nhất định là thấy nếu không sao hô to khẩu chống hủ bại.

Vương Trạch Vinh đến vị trí này thì càng thấy cảm giác trách nhiệm. Hắn biết hủ bại đạt đến đỉnh điểm sẽ ảnh hưởng đến sự chấp chính của Đảng.

Vương Trạch Vinh không ngừng hút thuốc và cảm thấy mình nên làm việc gì đó.

Vương Trạch Vinh có ưu thế mà người ta không có đó là nhìn quan khí. Hắn đã sớm muốn làm việc kia nhưng chẳng may làm như vậy thì Vương Hệ cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Vương Trạch Vinh vẫn suy nghĩ dùng năng lực xem quan khí mà đưa các quan chức có chính khí lên cao, vì thế diệt trừ hủ bại. Chẳng qua đối với việc này hắn cũng có chút khó xử. Người có chính khí thì hầu hết là không nghiêng về phía ai, dùng người như vậy một là không thể nắm trong tay, ngoài ra bọn họ cũng không linh hoạt mà chỉ hành động theo lương tâm.

Hai điểm này đều là thứ Vương Trạch Vinh không muốn thấy. Không nói ai khác, Mạnh Học Nam do hắn đỡ lên nhưng đối phương không hề cảm thấy phải dựa vào hắn, làm việc cứ theo nguyên tắc. Nếu như hắn đưa những người như vậy lên cao thì vấn đề cũng không hề nhỏ.

Vương Trạch Vinh thoáng cái nghĩ đến hai vị Phó chủ tịch Mặt trận tổ quốc Ngụy Ninh Hà cùng Kiều Tắc Ý vốn không nghiêng về hắn, chính khí cũng không nhiều, Vương Trạch Vinh quyết không thể dùng bọn họ. Hai người còn lại đều có chính khí. Một người tên là Ninh Hoa, một người tên là Nhâm Hải Anh, hai người này thì Nhâm Hải Anh nhiều chính khí hơn. Vương Trạch Vinh đã yêu cầu Thập cục thầm điều tra hai người này, kết quả làm Vương Trạch Vinh lắc đầu. Nhâm Hải Anh nhiều chính khí nhưng là kẻ làm mất lòng nhiều người. Đưa Nhâm Hải Anh lên làm Chủ tịch Mặt trận tổ quốc thì chính là tự tìm phiền phức.

Không đề bạt Nhâm Hải Anh không phải là Vương Trạch Vinh không có hảo cảm với người này, mà hắn có ấn tượng tốt nhưng một người không linh hoạt sẽ không thể đi xa ở quan trường Trung Quốc.

Bây giờ Vương Trạch Vinh liền chú ý tới Phó chủ tịch tên Ninh Hoa kia.

Nghĩ đến Ninh Hoa¸Vương Trạch Vinh thầm gật đầu, đây là người có chính khí lại xử lý mọi việc linh hoạt, người như vậy mới có thể tiến xa.

Làm Vương Trạch Vinh vui vẻ nhất là Ninh Hoa không dựa vào ai, năng lực công tác rất mạnh.

Nghĩ thế, mắt Vương Trạch Vinh sáng lên. Nếu Hải Đông có đủ loại thế lực, trong lúc nhất thời hắn cũng không thể điều người của mình tới Hải Đông, vậy sao không dùng những người như Ninh Hoa.

Sau khi có ý tưởng này, Vương Trạch Vinh liền dành nhiều thời gian đến các cơ quan ở Hải Đông. Vương Trạch Vinh mỗi lần đến đều triệu tập hội nghị, gọi tất cả các cán bộ lên, còn thi thoảng mời vài cán bộ đứng dậy phát biểu.

Chỉ trong một tuần việc lựa chọn vào thường vụ Thành ủy đã có. Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy do Đồ Nam Hùng phụ trách. Chủ tịch Mặt trận tổ quốc do Ninh Hoa làm, Bí thư Đảng ủy chính pháp do nguyên Phó bí thư Cam Quốc Huy đảm nhiệm.

Ba người này được chọn là điều không ai ngờ tới, đặc biệt là Hồ Bảo Tài càng khó hiểu. Mọi người vốn nghĩ lần này Vương Trạch Vinh sẽ chọn người Vương Hệ, nhưng không ngờ lại chọn mấy người này. Ngay cả Thành Thủ Chính là nhân viên Hạng hệ còn bị Vương Trạch Vinh bắt.

Ba người này lên chức, cán bộ Hải Đông không rõ tại sao mấy người kia lại được Vương Trạch Vinh đưa lên vị trí quan trọng như vậy.

Cẩn thận xem tình hình mấy người này, cán bộ Hải Đông liền hiểu ra đôi chút. Các cán bộ được chọn hầu hết đều làm việc chính trực nhưng không quá cứng nhắc.

Bây giờ Vương Trạch Vinh gần như là đã quyết định thì không ai ở Hải Đông có thể phản đối, các thường vụ cũng dần thay đổi cách đối xử với hắn. Thấy nhiều người bị Vương Trạch Vinh bắt khiến không ai dám chống đối.

Rất rõ ràng Vương Trạch Vinh cũng không cố gắng bồi dưỡng người của mình, mà đề bạt nhiều cán bộ của Hải Đông, việc này khiến nhân viên các phái cũng có thể chấp nhận.

Mọi người cuối cùng cũng chỉ có thể ủng hộ quyết định của Vương Trạch Vinh.

Nói thật Vương Trạch Vinh đang dùng Hải Đông để thử nghiệm cách của mình, đây là hắn mạo hiểm một lần. Hắn muốn xem người có nhiều chính khí lại hiểu cách làm quan sẽ mang đến ảnh hưởng như thế nào đối với Hải Đông.

Chuyện đã làm, Vương Trạch Vinh liền bỏ nó xuống. Hắn biết những người này sẽ không làm việc ảnh hưởng đến lợi ích của dân chúng, Vương Trạch Vinh cũng biết người có quan khí thì khi lên chức cao cũng sẽ thay đổi tư tưởng. Vì đề phòng tình huống này nên Vương Trạch Vinh cũng làm phong phú đội ngũ Ủy ban kỷ luật. Hắn phát hiện người có nhiều chính khí nên tiến vào đội ngũ cán bộ Ủy ban kỷ luật.

Chọn quan viên xong, Ủy ban kỷ luật cũng có lực lượng, bây giờ xem những người này làm như thế nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui