Quan Khí​

Chơi hết bản nhạc, Thư Ý đứng lên, Lý Kiền Ý cười nói với Vương Trạch Vinh:

- Trạch Vinh đúng là may mắn, Tiểu Ý phải được coi là chuyên gia trong cầm nghệ.

Vương Trạch Vinh biết Lý Kiền Ý đây là khen nên cười nói:

- Tiểu Hảo mới là giỏi về các mặt.

- Âm nhạc đúng là cầu nối giao tiếp tốt. Bài Quốc tế ca chỉ cần hát lên là có thể đoàn kết toàn thế giới. Chỉ có đoàn kết mới tạo thành lực lượng.

Lý Kiền Ý thở dài nói.

Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng, Lý Kiền Ý lại nói đến việc hợp tác.

Vương Trạch Vinh biết Lý Kiền Ý cần hợp tác với mình chính là hy vọng mình làm xung phong cho đối phương. Bây giờ Bắc Kinh đang tiến hành dò xét lẫn nhau, Vương Trạch Vinh dù trong lòng cũng muốn đứng về phía Lý Kiền Ý thì cũng không phải bây giờ.

- Lời này Phó Thủ tướng nói rất đúng. Hôm nay tôi nghĩ đến nhiều thứ. Trên thế giới này mọi người có cái nhìn khác nhau về trà, có người không thích uống trà, có người lại yêu trà như mạng sống.

Hà Hảo lúc này ngồi bên Lý Kiền Ý mà nhìn Vương Trạch Vinh. Trong đầu cô đang nghĩ đến cảnh Vương Trạch Vinh cứu mình ra khỏi đống lửa.

Vào lúc nguy hiểm đó Vương Trạch Vinh là lãnh đạo mà không chạy trốn một mình, hắn quay lại cứu mình và Thư Ý, từ chuyện này có thể thấy Vương Trạch Vinh là người có đạo đức.

Không biết sao nhìn cơ thể đầy nam tính của Vương Trạch Vinh, Hà Hảo lại nghĩ đến cảnh hôm đó Vương Trạch Vinh ôm mình vào lòng.

Nghĩ đến đây, Hà Hảo lại thấy ham muốn.

Cô đành phải kẹp chặt chân lại.

Lý Kiền Ý bây giờ đã già nên nhiều lúc cô muốn nhưng Lý Kiền Ý không thể đáp ứng nổi. Hà Hảo biết mình còn quá trẻ.

- Bí thư Vương, em đàn có được không?

Thư Ý cười hì hì ngồi xuống bên cạnh Vương Trạch Vinh mà nói.

Nghe Thư Ý nói như vậy, Hà Hảo không biết sao lại rất hâm mộ đối phương.

Nhìn thoáng qua Lý Kiền Ý ngồi bên cạnh, lại len lén liếc nhìn Vương Trạch Vinh, Hà Hảo thầm thở dài một tiếng.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Em đúng là người đa tài.

Thư Ý khẽ cười nói:

- Em vẫn cố gắng, hy vọng đạt được tiêu chuẩn mà ngài đặt ra.

Lý Kiền Ý cũng nói:

- Tiểu Ý rất được, Trạch Vinh, hôm nay hai người phải trao đổi nhiều mới được.

Vương Trạch Vinh biết Thư Ý bây giờ chính là điểm dò xét của Lý Kiền Ý đối với mình. Lý Kiền Ý hy vọng thông qua thái độ của mình và Thư Ý để thử xem hắn có nhận người phụ nữ này không, điều này giờ càng trở nên quan trọng.

Sau nhiều lần tiếp xúc, Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra Lý Kiền Ý thoạt nhìn như dễ gần nhưng lại là kẻ có nhiều tâm kế.

Mặc dù bây giờ Lý Kiền Ý không cần dùng phụ nữ để lôi kéo người, nhưng Vương Trạch Vinh cũng biết Lý Kiền Ý đây là thầm quan sát để hiểu thái độ của mình đối với y.

- Ha ha, chúng tôi sẽ không làm phiền Phó Thủ tướng.

Vương Trạch Vinh đứng lên nói.

Thư Ý thấy Vương Trạch Vinh đứng lên liền đứng theo. Cô đứng sát bên hắn như một người vợ ngoan hiền.

Nhìn Vương Trạch Vinh dẫn theo Thư Ý ra ngoài, Lý Kiền Ý ngồi một lúc không nói gì. Một lúc sau y nói với Hà Hảo:

- Em phải hiểu rõ chuyện của Thư Ý, nhất là chuyện giữa Vương Trạch Vinh và Thư Ý.

Đối với Hà Hảo, Lý Kiền Ý vẫn luôn tin tưởng. Y cho rằng chỉ cần mình còn một ngày thì Hà Hảo sẽ không thể phản bội mình. Quyền lực của mình là rất lớn, Hà Hảo căn bản không có lá gan đó.

Hà Hảo nhìn Vương Trạch Vinh dẫn Thư Ý rời đi mà thấy rất mất mát, vì thế lời Lý Kiền Ý nói cô không nghe rõ.

- Sao thế?

Lý Kiền Ý nhíu mày nói.

Hà Hảo vội vàng nói:

- Thoạt nhìn hai người bọn họ quan hệ khá tốt ạ.

Lý Kiền Ý cười nói:

- Ham gái là bản tính của đàn ông. Thư Ý nhất định là loại mà Vương Trạch Vinh thích.

Lý Kiền Ý nhắm mắt lại nghe tiếng nhạc du dương.

Hà Hảo rất quyến rũ, cũng có thể làm cho y động lòng. Nhưng sau nhiều lần miệt mài, Lý Kiền Ý dần phát hiện mình đã không thể thỏa mãn Hà Hảo, vì thế y dần bớt ham muốn đi.

Cùng Vương Trạch Vinh ra ngoài, Thư Ý nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh:

- Em chuyên môn viết một bài cho ngài nghe và muốn hát để ngài nghe riêng.

Nói tới đây Thư Ý có chút lo lắng. Cô biết Vương Trạch Vinh không phải là người mà mình có thể quyết định. Hôm nay không khí tốt, hơn nữa Thư Ý cảm thấy mình vừa nãy cắt ngang lời của Lý Kiền Ý sẽ làm Vương Trạch Vinh thích.

Có lẽ nhân cơ hội này làm cho mình thay đổi.

Lần trước Vương Trạch Vinh chỉ hỏi chuyện của bố cô một câu, bố cô đã thành Phó thị trưởng.

Sau khi bố cô lên làm Phó thị trưởng, Thư Ý phát hiện ông bố mình đã thay đổi, đã không còn vẻ thanh cao như trước mà lại thi thoảng hỏi cô về quan hệ với Vương Trạch Vinh.

Nghĩ đến sự thay đổi của ông bố, Thư Ý càng cảm nhận quyền lực kinh người của Vương Trạch Vinh.

Quyền lực có thể khiến bố cô thay đổi, qua đó có thể thấy quyền lực lớn đến như thế nào. Hơn nữa tất cả tiêu pha của cô bây giờ đều do Hà Hảo bỏ ra, cô đương nhiên biết mục đích là gì. Đây là có Vương Trạch Vinh, nếu không có Vương Trạch Vinh thì cô sẽ mất tất cả.

Chưa sống cuộc sống kia thì không sao, nhưng khi đã quen thì Thư Ý lại sợ mất nó.

Ông bố cô là như vậy, mẹ cô càng quan tâm hơn nữa. Thư Ý còn nhớ có một lần mẹ cô lên Bắc Kinh chơi vài ngài và nói rằng chỉ cần Vương Trạch Vinh đối tốt với cô là đủ, còn kết hôn hay không không quan trọng, còn nói chỉ cần có cháu là đủ. Lời này xem ra là bố mẹ cô đã trao đổi với nhau.

- Ừ, nghe một chút.

Vương Trạch Vinh cười nói.

Thư Ý khá cao, cặp đùi thẳng tắp đúng là nơi hấp dẫn Vương Trạch Vinh. Hôm nay sau khi nói chuyện với Lý Kiền Ý làm Vương Trạch Vinh có đôi chút suy nghĩ.

Tình hình Bộ Chính trị đang không rõ ràng, nhưng có một điều là hắn nhất định cần tìm đồng minh.

Lý Kiền Ý vì tạo quan hệ với mình mà không ngại lộ chuyện của y với Hà Hảo, điều này nói rõ đối phương dùng cách này để được mình tin tưởng.

Đến vị trí hai người thì phụ nữ sẽ không ảnh hưởng mấy, phương hướng mới là quan trọng nhất. Dùng chuyện này mà đi động Ủy viên Bộ Chính trị thì không chừng sẽ bị bao người phản kích lại.

Bây giờ nhân viên bảo vệ Vương Trạch Vinh đã tăng lên, Lý Minh Quốc và Thổ Bính là người cầm đầu.

Vào biệt thự của Thư Ý, Thổ Bính dẫn người vào kiểm tra một lượt.

Khi Vương Trạch Vinh vào, hắn mới phát hiện Lý Kiền Ý đúng là chịu tiêu tiền. Căn biệt thự này rất lớn, đồng thời thiết bị bên trong đều cao cấp.

Lại nhìn chiếc xe sang trọng của Thư Ý, Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng. Lý Kiền Ý xem ra rất muốn lôi kéo mình.

Vừa vào nhà, Thư Ý như người vợ đón chồng về nên vội vàng đi làm mấy việc cho Vương Trạch Vinh.

- Vương ca, ở đây vẫn chờ anh.

Thư Ý bây giờ đã không còn xấu hổ vì cô biết đi theo Vương Trạch Vinh là lựa chọn tốt nhất của mình.

Vương Trạch Vinh cười cười đi tới ngồi xuống sô pha.

- Vương ca, em đi thay đồ.

Thư Ý nói xong liền vào phòng ngủ.

Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận rõ ràng Thư Ý thực sự muốn lấy lòng mình. Một cô gái có tài và xinh đẹp như vậy cố ý lấy lòng mình, mặc dù có không ít phụ nữ nhưng tâm trạng Vương Trạch Vinh vẫn vui vẻ.

Nghĩ đến những người phụ nữ của mình, Vương Trạch Vinh khẽ lắc đầu. Mọi người đều giỏi, bây giờ Thư Ý coi như đền bù một chút. Thư Ý là người luôn muốn dựa vào kẻ khác, Vương Trạch Vinh qua đó có thể cảm nhận được sự tôn nghiêm của đàn ông.

Nghĩ đến chuyện của Lý Kiền Ý, hắn biết hôm nay là có hai mục đích. Một là hắn cũng muốn Thư Ý, một là đóng kịch cho Lý Kiền Ý xem. Nếu như hắn bây giờ còn không thu vào Thư Ý lòng thì Lý Kiền Ý nhất định có suy nghĩ, có thể khiến đối phương nghĩ hắn không muốn liên minh với y. Như vậy Lý Kiền Ý sẽ càng đề phòng hắn hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui