Quan Khí​

Một tuần làm quen công việc đã trôi qua, Vương Trạch Vinh coi như đã bắt đầu tiến hành xâm nhập vào các phòng ban mà hắn quản lý. Công tác trên huyện thì ở xã Hoàn Thành không thể sánh bằng. Sau khi Vương Trạch Vinh quen thuộc công việc, hắn quyết định bắt đầu từ tuần tới sẽ tiến hành từng cơ quan mà mình quản lý. Vương Trạch Vinh biết bây giờ muốn xử lý lãnh đạo của từng phòng ban cũng rất khó. Bởi vì người của Trịnh Chí Minh chiếm đa số.

Vất vả cả ngày, Vương Trạch Vinh đang định lên giường đi ngủ thì điện thoại di động vang lên.

- Phó chủ tịch Vương, xảy ra chuyện rồi.

Vương Trạch Vinh vừa nghe điện thì trưởng Công an huyện Giải Khánh Tài đã lớn tiếng nói.

- Chuyện gì?

Vương Trạch Vinh hỏi.

- Phó chủ tịch Vương, câu lạc bộ Ngưu Vũ ở thành Tây vừa xảy ra cháy, chết tám người, 17 người bị thương.

Giải Khánh Tài vội vàng nói.

- Cái gì.

Vương Trạch Vinh đâu còn tâm trí nào mà ngủ. Nhiều người chết như vậy thì huyện Khai Hà xảy ra chuyện lớn rồi:

- Anh báo cáo với bí thư và chủ tịch chưa?

Vương Trạch Vinh lo lắng hỏi.

- Tôi vừa báo cáo xong.

Giải Khánh Tài nói. Là lãnh đạo chủ quản, Giải Khánh Tài báo cáo hai lãnh đạo cấp cao rồi mới gọi cho Vương Trạch Vinh.

- Tôi lập tức tới.

Đêm nay nhất định không thể ngủ rồi. Vương Trạch Vinh dập máy đang định ra ngoài thì điện thoại di động lại đổ chuông.

Trương Thuận Tường nghiêm túc nói:

- Trạch Vinh, thành Tây xảy ra cháy lớn. Cậu lập tức đến đó ổn định tình hình.

Trong giọng Trương Thuận Tường rõ ràng để lộ vẻ lo lắng.

Vương Trạch Vinh căn bản không chờ được xe của mình tới, hắn bắt taxi chạy đến hiện trường.

Vương Trạch Vinh thấy cảnh hiện trường vụ hỏa hoạn chỉ có thể dùng từ “bi thảm” mà hình dung. Vụ cháy đã được khống chế, nhân viên cứu hỏa đang dọn dẹp hiện trường.

Thấy Vương Trạch Vinh đến, Giải Khánh Tài đầu đầy mồ hôi chạy tới:

- Phó chủ tịch Vương, chuyện rất lớn.

- Tình hình như thế nào rồi?

Vương Trạch Vinh hỏi. Bây giờ quan trọng nhất là cứu người bị thương và làm rõ nguyên nhân.

- Sơ bộ đã điều tra một chút nhưng tình hình cụ thể phải thì sau mới biết. Trong lúc biểu diễn câu lạc bộ đã sử dụng pháo hoa, kết quả trần nhà bị cháy. Bởi vì bên trong rất nhiều người nên tạo thành thảm kịch này.

- Nhân viên gây án đã khống chế hay chưa?

Vương Trạch Vinh hỏi.

- Đã khống chế được.

Giải Khánh Tài chần chờ rồi nói. Vương Trạch Vinh cũng không hỏi tiếp nữa mà vội vàng chạy đến chỉ huy nhân viên tiến hành cứu thương.

Vương Trạch Vinh không ngừng gọi điện thoại. Các nhân viên cấp cứu đã tới. Xe cấp cứu không đủ, Vương Trạch Vinh ra lệnh cho bệnh viện huyện phái nhân viên đến cấp cứu ngay tại hiện trường.

Xe cấp cứu không ngừng lao về phía bệnh viện, người nhà của người chết đang gào khóc khiến hiện trường rất hỗn loạn.

Mặc dù lần đầu tiên phụ trách công tác này nhưng Vương Trạch Vinh cũng biết cách chỉ huy.

Không lâu sau Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường cũng tới nơi.

Mặt Trịnh Chí Minh lúc này đúng là có thể vặn ra nước. Việc này quá lớn, 8 người chết khiến tâm trạng hắn lúc này rất khó coi.

Nghe Giải Khánh Tài báo cáo tình hình, Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường đều nhíu mày. Câu lạc bộ này bọn họ biết, đó là do em vợ của chánh văn phòng Huyện ủy Cổ Kiến Quân – Kim Hưng Hà mở.

Nguyên nhân hai người nhíu mày là khác nhau. Trịnh Chí Minh lo lắng làm như thế nào giúp được Cổ Kiến Quân. Vụ cháy này ảnh hưởng quá lớn, muốn đè cũng không đè được. Làm cho Trịnh Chí Minh lo lắng nhất đó là không biết Cổ Kiến Quân có tham dự vào trong câu lạc bộ này không. Trong lòng hắn cũng có một điểm lo lắng nữa là không biết việc này có ảnh hưởng đến mình không.

Trương Thuận Tường nhíu mày đó là vụ cháy lớn như vậy thì hắn là chủ tịch huyện cũng không thoát khỏi trách nhiệm.

Lý Duy Hà lúc này cũng chạy đến và thấy tình hình. Hắn nói:

- Việc này phải lập tức báo cáo lên cấp trên.

Trịnh Chí Minh gật đầu. Hắn biết việc này không thể giấu, thế nên báo cáo sớm một chút sẽ giảm tội một ít. Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường lập tức gọi điện.

Rất nhanh Trịnh Chí Minh quay lại nói với Giải Khánh Tài:

- Sáng mai tôi phải nghe các anh báo cáo tình hình.

Vương Trạch Vinh bây giờ đang rất bận chỉ huy công tác hiện trường.

...

Các thường vụ huyện ủy huyện Khai Hà đều có mặt đông đủ. Phòng họp đầy thuốc lá. Tối qua mọi người đều không ngủ. Xảy ra chuyện lớn như vậy nên mọi người đều có mặt ở hiện trường. Khó khăn lắm mới trấn an được người thân của người chết, bây giờ bọn họ phải nghe Giải Khánh Tài báo cáo.

- Câu lạc bộ là do Kim Hưng Hà mở ra. Giấy tờ đầy đủ, kinh doanh cũng khá nghiêm chỉnh. Chuyện xảy ra ở phòng hát trên tầng bốn. Trần nhà được ốp nhựa và xốp, trong quá trình biểu diễn đã bắn pháo hoa và bắt lửa.

Giải Khánh Tài nghiêm túc báo cáo.

Trịnh Chí Minh đang nghe Giải Khánh Tài báo cáo thì thư ký cầm điện thoại vào, nhỏ giọng nói:

- Bí thư thị ủy gọi tới.

- Đồng chí Trịnh Chí Minh, thông báo với anh một chuyện. Vụ hỏa hoạn ở huyện Khai Hà đã kinh động đến Tỉnh ủy. Tỉnh ủy đã phái tổ điều tra do đồng chí Lý Trấn Giang – giám đốc sở Công an dẫn đầu đến huyện Khai Hà. Thành phố cũng phái bí thư đảng ủy cục Công an Dương đến huyện Khai Hà.

Nghe Lý Gia Hòa nói như vậy, mồ hôi trên trán Trịnh Chí Minh liền chảy xuống. Tỉnh ủy và Thị ủy đều phái người tới, việc này muốn cũng không át được.

Trịnh Chí Minh bỏ điện thoại xuống rồi trầm giọng nói:

- Tôi vừa nhận được điện thoại của Bí thư Lý. Đồng chí Lý Trấn Giang – giám đốc sở Công an tỉnh đã dẫn tổ điều tra đến huyện Khai Hà. Bí thư đảng ủy cục Công an thành phố Dương cũng đang tới.

Mấy người ngồi đây kẻ lo lắng nhất chính là Cổ Kiến Quân. Câu lạc bộ đó là do em vợ hắn mở nhưng trên thực tế là tài sản của hắn. Việc này nếu thật sự điều tra thì hắn không dám tưởng tượng sẽ như thế nào.

- Bí thư Trịnh, câu lạc bộ Ngưu Vũ là do em vợ tôi mở. Tôi sẽ nghiêm túc kiểm điểm vì đã không giáo dục tốt.

Cổ Kiến Quân ra vẻ đau lòng mà nói.

Bí thư đảng ủy công an Quách Khải Quốc nói:

- Bởi vì việc này có liên quan đến em vợ của chánh văn phòng Cổ, theo chế độ trách nhiệm thì xin chánh văn phòng Cổ không tham gia vào cuộc điều tra này.

Trịnh Chí Minh gật đầu nói:

- Nên như vậy.

Trương Thuận Tường nhìn Cổ Kiến Quân đi ra ngoài rồi nói:

- Câu lạc bộ Ngưu Vũ trước đây dã có một ít lời đồn về việc phạm pháp. Nhân lần này có lãnh đạo tỉnh và thành phố tới, chúng tôi phải điều tra rõ ràng.

Nghe Trương Thuận Tường nói như vậy, mọi người đều biết Trương Thuận Tường muốn coi đây là điểm đột phá để đối phó Cổ Kiến Quân, thậm chí là Trịnh Chí Minh.

Vương Trạch Vinh thấy được thảm cảnh ở hiện trường nên hiểu rõ một chút về tình huống trong câu lạc bộ. Các thiết bị an toàn bên trong quá kém. Rất nhiều người vì bị lửa chặn lại nên bị chết. Vương Trạch Vinh nghe thấy Trương Thuận Tường nói như vậy liền trầm ngâm một chút mà nói:

- Hỏa hoạn lần này làm tám người chết, rất đau lòng. Tin rằng mọi người đã thấy tình hình hiện trường. Tôi cho rằng dù là ai, dù kẻ đó có chỗ dựa lớn như thế nào cũng phải có trách nhiệm.

.....

Cổ Kiến Quân ra khỏi phòng họp liền vội vàng chạy về nhà.

Kim Hưng Hà – em vợ hắn đã có mặt ở đây.

Cổ Kiến Quân đang rất lo lắng về việc này, vừa thấy mặt đã mắng cho Kim Hưng Hà một trận.

Vợ Cổ Kiến Quân khóc ròng mà nói:

- Kiến Quân, anh nhất định phải giúp Hưng Hà.

- Giúp nó thì ai giúp tôi.

Nói xong lời này, Cổ Kiến Quân ngồi xuống sô pha. Việc này nếu chỉ ở trong huyện thì hắn còn có biện pháp giải quyết. Nhưng không ngờ lãnh đạo Tỉnh ủy và Thị ủy lại coi trọng như vậy, hơn nữa còn phái nhân viên đến huyện Khai Hà. Việc này không biết chừng làm hắn mất chức.

- Anh rể, giám đốc câu lạc bộ đã bị bắt và nhốt ở Công an huyện. Anh xem em nên làm như thế nào?

Kim Hưng Hà rất tin tưởng vào anh rể mình. Huyện Khai Hà này không có chuyện gì mà anh rể hắn không làm được.

- Bảo thằng đó nhận hết trách nhiệm về mình.

Kim Hưng Hà gật đầu nói:

- Anh rể yên tâm. Mặc dù giấy phép kinh doanh ghi tên em nhưng tất cả việc kinh doanh đều do Tiền Tiểu Cường làm. Em sẽ bố trí.

- Cậu lập tức chạy đến Công an huyện phối hợp điều tra. Mặc dù Giải Khánh Tài là người của chúng ta nên không bắt cậu. Nhưng người trên tỉnh và thành phố đã tới, bọn họ nhất định sẽ gọi cậu tới. Cậu phải đẩy hết chuyện cho thằng kia.

Nói xong lời này Cổ Kiến Quân lắc đầu. Hắn cảm thấy mình đã không thể khống chế.

- Anh rể, việc này Trịnh Chí Minh phải ra mặt giúp chúng ta. Hắn cũng nhận được không ít chỗ tốt mà.

Kim Hưng Hà nói.

- Câm mồm, tất cả đều phải giấu kỹ. Bây giờ mà lộ ra thì mọi người đều xong đời.

Cổ Kiến Quân gần như là hét lên. Hắn vừa nghĩ đến mấy chuyện đen tối ở câu lạc bộ đó lại rét run.

- Anh, chuyện thật sự lớn như vậy sao?

Bà vợ thấy Cổ Kiến Quân như vậy liền có chút lo lắng.

Cổ Kiến Quân như mất hết sức lực, hắn nhìn bà vợ trẻ tuổi của mình mà nói:

- Làm không tốt thì họa diệt môn.

- A.

Bà vợ hỏi:

- Ngay cả Bí thư Trịnh cũng không thể xử lý được sao?

- Hắn ư?

Cổ Kiến Quân cười khổ một tiếng. Trong lòng hắn hiểu rất rõ việc này nếu lộ ra thì đừng nói là hắn mà ngay cả Trịnh Chí Minh cũng không thoát được.

.........

Vương Trạch Vinh không biết trong này có nhiều chuyện đen tối như vậy. Hắn bây giờ đau đầu nhất chính là làm như thế nào trấn an người thân của các nạn nhân. Hội nghị thường ủy đã quyết định thành lập tổ lãnh đạo xử lý vụ việc, Vương Trạch Vinh được chỉ định làm tổ trưởng phụ trách công tác.

Tan họp, Vương Trạch Vinh bắt đầu làm việc. Hắn điều động nhân viên từ các phòng ban tham gia công việc xử lý hậu họa. Vương Trạch Vinh phân công thành mười tổ. Tám tổ phụ trách tám gia đình nạn nhân. Còn hai tổ phụ trách các gia đình người bị thương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui