Quan Khí​

Vương Trạch Vinh vừa tới Ninh Tây, Ngô Tán Lâm đã biết việc này. Con hai nhà lấy nhau, Phùng Kiến Lý đương nhiên lo lắng khi Vương Trạch Vinh tới nên lập tức báo cáo với Ngô Tán Lâm. Phùng Kiến Lý biết mình không phải đối thủ của Vương Trạch Vinh, phải có Phùng Kiến Lý tham gia mới được.

Đối với Vương Trạch Vinh, Phùng Kiến Lý khá buồn bực. Mới đầu Ngô Tán Lâm không coi Vương Trạch Vinh là đối thủ. Nhưng theo tình hình phát triển, Vương Trạch Vinh lại là đối thủ lớn nhất của y.

Bây giờ Vương Trạch Vinh là người thắng cuối cùng.

Lô Ninh Quốc đã lui, bản thân y cũng không còn cơ hội tiến thêm. Chu Thế Khánh bị vây ở Thành phố Sơn Thành, ngoài Lý Kiền Ý ra thì Vương Trạch Vinh là người đạt lợi ích lớn nhất.

Phùng Kiến Lý có chút hối hận, sớm biết như vậy mình không nên chèn ép Vương Trạch Vinh.

Chẳng qua bây giờ nghĩ tới việc này cũng vô ích. Vương Trạch Vinh đã tới Ninh Tây, Ngô Tán Lâm biết ý đồ của Vương Trạch Vinh đó chính là muốn nắm lấy Ninh Tây.

Ngô Tán Lâm biết tình hình của mình, Ninh Tây là một trong số ít địa bàn còn lại của y, nếu mất Ninh Tây thì y còn gì để nói.

Làm sao bây giờ?

Ngô Tán Lâm không phải người chỉ biết ngồi chờ chết, y cần có hành động.

Ngay khi Ngô Tán Lâm đang suy nghĩ, Lô Ninh Quốc cũng nhận được tin Vương Trạch Vinh tới Ninh Tây.

Lô Ninh Quốc bởi vì không nhận được lực lượng của Lão bí thư ủng hộ mà bị buộc lui xuống, y rất hy vọng Vương Trạch Vinh xảy ra chuyện.

Mới đầu Lô Ninh Quốc dùng cách của mình để gây khó dễ cho Vương Trạch Vinh. Đó là y dùng lực lượng của mình ở Hải Đông để đánh ngã Vương Trạch Vinh, ít nhất cũng khiến Vương Trạch Vinh không thể tiến bộ. Nhưng không ngờ Vương Trạch Vinh có thủ đoạn quá nhanh gọn và sắc bén, đánh cho thế lực Lô hệ ở Hải Đông gần như tan rã hoàn toàn.

Lực lượng một người dù sao cũng quá yếu.

Đây là điều Lô Ninh Quốc không thể không thừa nhận. Y nghĩ cần hợp tác với lực lượng khác để nhằm vào Vương Trạch Vinh.

Dựa vào Hoa Thái Tường cũng chỉ là hành vi tạm thời của Lô Ninh Quốc. Y không quá coi trọng Hoa Thái Tường. Nhất là khi thấy Hoa Thái Tường không thể làm gì Vương Trạch Vinh, y biết mình phải tìm kiếm người hợp tác mới. Bây giờ biết Vương Trạch Vinh đến Ninh Tây, Lô Ninh Quốc hiểu Ngô Tán Lâm đang rất lo lắng.

Không nói chuyện hai người này, bây giờ quay sang Chu Thế Khánh. Sau khi thất bại trong việc lên làm Phó Thủ tướng, Chu Thế Khánh có một thời gian khá sa sút. Một lần nữa suy nghĩ cẩn thận, Chu Thế Khánh cảm thấy mình làm việc hơi nôn nóng. Bây giờ đối thủ lớn nhất của y là Lý Kiền Ý và Vương Trạch Vinh.

Đối với Lý Kiền Ý, Chu Thế Khánh vẫn khá đề phòng. Do có Bí thư Lâm ủng hộ nên Lý Kiền Ý lên chức tiếp là rất có thể. Mình mặc dù bị vây ở Thành phố Sơn Thành cũng không có nghĩa mất cơ hội tiến thêm. Khóa sau mình vẫn có cơ hội. Bây giờ cần làm chính nghĩ cách khiến Lý Kiền Ý mất cơ hội, như vậy cơ hội của mình càng lớn hơn.

Nghĩ đến Lý Kiền Ý, Chu Thế Khánh lập tức nghĩ tới Vương Trạch Vinh gần đây đi lại khá gần Lý Kiền Ý.

Chu Thế Khánh cũng rất lo lắng về Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh thậm chí còn có lực lượng đánh sâu hơn cả Lý Kiền Ý vì hắn còn trẻ. Nếu như theo sự phát triển của Vương Trạch Vinh bây giờ thì hai khóa sau hắn nhất định có thể làm Tổng bí thư.

Đối với việc Vương Trạch Vinh đứng lên đỉnh, Chu Thế Khánh có chút lo lắng vì mình và Vương Trạch Vinh vẫn đấu nhau. Vương Trạch Vinh lên thì có chèn ép Chu hệ không?

Vì vậy Chu Thế Khánh nghĩ mọi biện pháp không thể để Vương Trạch Vinh tiến bộ. Nếu như để Vương Trạch Vinh xảy ra chuyện như Lô Ninh Quốc là tốt nhất.

Chu Thế Khánh không hành động không phải không muốn mà là chưa có cơ hội.

Sau khi thấy Ngô Tán Lâm tới Ninh Tây, bây giờ Vương Trạch Vinh lại tới Ninh Tây, Chu Thế Khánh biết cơ hội đã tới.

Ba người đều muốn đánh ngã Vương Trạch Vinh nên nhanh chóng tụ tập lại. Ngay lúc ba người gặp mặt, Vương Trạch Vinh dù ở Ninh Tây vẫn biết rõ hành tung của bọn họ.

Lần này Vương Trạch Vinh tới Ninh Tây đã có chuẩn bị chu đáo để biến Ninh Tây thành một khu vực nằm trong thế lực của hắn. Ninh Tây có ưu thế về địa lý, chiếm được nơi này sẽ ảnh hưởng đến mấy tỉnh xung quanh. Đến lúc đó Vương Trạch Vinh hoàn toàn có thể thông qua Ninh Tây mà ảnh hưởng đến tỉnh khác.

Đương nhiên điểm quan trọng nhất là thể hiện lực lượng của hắn.

Ngồi trong khách sạn, Vương Trạch Vinh bỏ máy xuống. Ba người Ngô Tán Lâm gặp gỡ thì hắn sớm chuẩn bị tâm lý. Hắn biết ba người này sớm muộn cũng đánh một trận với hắn, chỉ có những kẻ kia bại thì đường lên đỉnh của hắn mới quang đãng.

Do Hoa Thái Tường cầm đầu kết hợp với ba người Ngô Tán Lâm, đây là lực lượng có sức ảnh hưởng lớn ở Trung Quốc. Nếu là người khác nghe thấy bốn lực lượng này hợp lại nhất định sẽ sợ chạy. Chẳng qua Vương Trạch Vinh không sợ, dù sao sớm muộn cũng đánh một trận, sớm một chút hay muộn một chút cũng không sao.

Vương Trạch Vinh cũng không phải không muốn phân hóa mấy lực lượng này. Nhưng theo tìm hiểu hắn đành bỏ qua suy nghĩ này. Bốn lực lượng này hoặc sáng hoặc tối có hợp tác với nhau. Dù hắn không muốn đồng thời khiêu chiến cả bốn, nhưng hắn chỉ cần nhằm vào một bên là ba bên kia sẽ giúp.

Lực lượng mấy nhà âm thầm tiếp xúc với nhau, nhưng tực ra đó không phải là bí mật gì. Ví dụ Bí thư Lâm cũng biết.

Sau khi biết Vương Trạch Vinh đến Ninh Tây, Bí thư Lâm thầm gật đầu. Ngài biết Vương Trạch Vinh nếu muốn tiến thêm bước nữa thì cũng cần phải đứng ra đối đầu với đối thủ. Đừng nhìn lực lượng ở Bắc Kinh không biển hiện gì nhưng Bí thư Lâm hiểu rõ một người muốn lên chức, muốn được mọi người ủng hộ thì chỉ có thành tích là không đủ, còn phải thể hiện lực lượng.

Lực lượng là thứ khó nói rõ, nó có nhiều cách thể hiện. Ví dụ như Vương Trạch Vinh mà nói, hắn nếu không thể đánh bại đám người Ngô Tán Lâm, như vậy căn bản không thể được mọi người tôn trọng.

Mọi người chủ yếu nhìn vào vấn đề lợi ích, chính là làm như thế nào để gia tộc có thể phát triển. Nếu Vương Trạch Vinh không đánh lại lực lượng của đám người Ngô Tán Lâm, hắn lấy đâu ra uy tín, ai dám đặt cược lên người hắn?

Bí thư Lâm khá hài lòng với việc Vương Trạch Vinh chủ động tới Ninh Tây. Có lẽ Vương Trạch Vinh đã nhìn rõ tình hình của mình vì thế chọn việc ra chiêu.

Bí thư Trịnh lại có suy nghĩ khác Bí thư Lâm. Ngài nhìn vấn đề từ góc độ khác. Đối với việc Vương Trạch Vinh tìm kiếm điểm ra chiêu thì y có cùng ý kiến với Bí thư Lâm, y cũng khen ngợi Vương Trạch Vinh. Ngoài ra Bí thư Trịnh cảm thấy hành động này của Vương Trạch Vinh là có lợi cho y.

Tâm tư của Hoa Thái Tường thì sao Bí thư Trịnh không rõ, đó chính là hy vọng khóa tới đánh ngã y mà lên chức.

Bí thư Trịnh là Tổng bí thư nên sao không hiểu ý đồ của Hoa Thái Tường. Vương Trạch Vinh lần này khai chiến với Ngô Tán Lâm, Ngô Tán Lâm nhất định sẽ nhờ Hoa Thái Tường. Đến lúc dó Hoa Thái Tường cũng nhằm vào Vương Trạch Vinh, chỉ cần như vậy là nhược điểm của Hoa Thái Tường sẽ lộ ra.

Đến vị trí của bọn họ đôi khi dù không muốn dùng tâm cơ thì cũng sẽ có một vài hành động, không muốn hành động cũng không được. Bí thư Trịnh thở dài một tiếng, như vậy cũng được. Vương Trạch Vinh muốn thể hiện lực lượng, mà trong hai khóa tới Vương Trạch Vinh không thể tạo ra ảnh hưởng gì với mình. Như vậy Vương Trạch Vinh là đồng minh của Bí thư Trịnh, giúp Vương Trạch Vinh là điều đương nhiên.

Ngay lúc Vương Trạch Vinh đến Ninh Tây, Bắc Kinh đã xuất hiện cơn sóng ngầm. Mọi người đang suy đoán xem sẽ xảy ra chuyện gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui