Quan Khí​

Từ sau khi Vương Trạch Vinh bị điều đến Huyện Đại Phường, rất ít người đến thăm nhà Vương Đại Hải. Bây giờ chỉ có Diệp Ny Na thường xuyên đến thăm. Vương Trạch Vinh đã kết hôn, tâm tư của Diệp Ny Na cũng không khó nhận ra. Vương Đại Hải thường xuyên nói chuyện với Tiền Thanh Phân, chẳng lẽ con mình làm gì người ta? Nghĩ đến việc Vương Trạch Vinh có thể làm gì người ta, hai người liền cảm thấy có lỗi với Diệp Ny Na, đối xử với Diệp Ny Na rất tốt. Hai vợ chồng Vương Đại Hải bây giờ đã mua một căn nhà ở huyện thành. Sở dĩ mua là do ngại có người nói này nói kia. Bây giờ chuyển đến khu này khiến ít người có thể bàn tán:

- Tiểu Diệp, sao cháu lại mua giầy, quần áo lần trước cháu mua, cô còn chưa mặc mà.

Thấy Diệp Ny Na mua giầy mang tới, Tiền Thanh Phân ra vẻ không vui mà nói.

- Bác, cháu thuận đường thấy đôi giầy này hợp với bác nên mua thử ạ. Bác mau thử xem có hợp hay không?

Giọng Diệp Ny Na rất ngọt, cô kéo Tiền Thanh Phân ngồi xuống như đây là nhà mình vậy.

- Nào, cháu ngồi xuống nói chuyện vậy.

Tiền Thanh Phân cũng kéo Diệp Ny Na ngồi xuống. Tâm tư của Diệp Ny Na, sao bà không nghĩ ra. Đáng tiếc không có duyên phận với con mình. Diệp Ny Na đúng là đẹp cả về người, đẹp cả nết, quan tâm đến người già. Lấy con gái quan to có gì tốt chứ, cả năm không về thăm mình. Tiền Thanh Phân thích Vương Trạch Vinh lấy cô gái như thế này hơn.

- Bác, đây là cháu mua tặng Vương ca, lần này hai bác đi thì cầm đến đó giúp cháu.

Tiền Thanh Phân đưa một chiếc hộp tới. Tiền Thanh Phân nhìn Diệp Ny Na mà nói:

- Tiểu Diệp, đáng tiếc Trạch Vinh nhà bác không có phúc lấy cháu.

- Vương ca đang phát triển ạ, hai bác lần này đi sẽ được hưởng phúc.

Diệp Ny Na cố ý nói tránh sang chuyện khác. Không biết như thế nào mà nàng không thể quên được Vương Trạch Vinh. Nàng không ngừng thu thập tin tức về Vương Trạch Vinh, sau khi hiểu được Vương Trạch Vinh đang phát triển, nàng rất vui mừng. Nghe thấy hai lão Vương gia muốn đi thăm Vương Trạch Vinh, nàng liền đi dạo suốt ngày trên đường, hôm nay mới mua được một chiếc áo ấm cho Vương Trạch Vinh.

- Bác, xe thì sao ạ?

Diệp Ny Na hỏi.

- Trạch Vinh nói sẽ nhờ bạn.

Tiền Thanh Phân cười nói. Hai ông bà định đi xe khách nhưng Vương Trạch Vinh nói sẽ bố trí. Đang nói chuyện thì có tiếng chuông cửa, Diệp Ny Na vội vàng ra ngoài mở cửa. Cửa vừa mở ra thì một loạt người từ ngoài vào.

- Đây là nhà đồng chí Vương Trạch Vinh sao?

Một giọng nói truyền tới.

- Thị trưởng Lưu.

Diệp Ny Na giật mình nhìn người vừa nói chuyện, đây là Thị trưởng Lưu Kiến. Diệp Ny Na là người ở ban Tuyên giáo Thị ủy thì không thể không nhận ra Thị trưởng Lưu Kiến. Diệp Ny Na có ấn tượng với Lưu Kiến vì đó là người từ Quán Hà đến.

- Cô là?

Thấy một cô gái xinh đẹp ra mở cửa và nhận ra mình, Lưu Kiến rất khó hiểu. Hắn không thể nào biết tất cả mọi người ở ban Tuyên giáo.

- Thị trưởng, đây là đồng chí Diệp Ny Na – ban Tuyên giáo Thị ủy.

Đi theo phía sau Lưu Kiến là Phó bí thư huyện Khai Hà Lữ Khai Trung.

Hắn thấy Diệp Ny Na không ngờ ở trong nhà Vương Trạch Vinh, hơn nữa còn có vẻ quen thuộc như vậy liền động tâm. Chẳng lẽ Vương Trạch Vinh và Diệp Ny Na thực sự có quan hệ như lời đồn? Hắn cũng nghe không ít lời đồn đại về Vương Trạch Vinh. Hắn bình thường không tin, nhưng hôm nay làm hắn thấy có thể.

- Tiểu Diệp, ai đến đó?

Tiền Thanh Phân hỏi vọng ra.

- Bác, là Thị trưởng Lưu đến.

Diệp Ny Na cao giọng nói. Đi theo Lưu Kiến còn có thư ký của hắn, Phó bí thư huyện Khai Hà Lữ Khai Trung, thư ký của Lữ Khai Trung cùng với giám đốc quản lý tiểu khu. Nghe thấy Vương Trạch Vinh muốn bố trí xe đưa phụ huynh đến Quán Hà, Lữ Khai Trung liền tỏ vẻ đến đích thân đưa bố mẹ Vương Trạch Vinh đến Quán Hà.

Nhưng sau đó Vương Trạch Vinh đã từ chối, Lữ Khai Trung liền tỏ vẻ dùng xe của hắn đưa bố mẹ Vương Trạch Vinh đi.

Mấy ngày nay Lữ Khai Trung cảm thấy mình đã thay đổi vận mệnh. Sau khi liên lạc với Vương Trạch Vinh, hắn đã ăn cơm với Lưu Kiến, được Lưu Kiến coi trọng. Lưu Kiến cần cấp dưới, đối với những người mà Vương Trạch Vinh giới thiệu, hắn rất coi trọng. Bây giờ trong Thị ủy hắn cũng không còn lẻ loi nữa, rốt cuộc đã có một hai người âm thầm ủng hộ. Nghe nói Thị trưởng đến, Vương Đại Hải vội vàng đi ra bắt chặt tay Lưu Kiến:

- Sao lại làm phiền Thị trưởng thế này.

- Chú, nghe Vương Trạch Vinh nói chú ở đây, cháu và Trạch Vinh là bạn, chú không nên khách khí thế ạ.

Lưu Kiến vừa cười vừa nói.

- Mau vào ngồi.

Vương Đại Hải đang rất cao hứng, đã lâu không có lãnh đạo đến thăm mình cơ mà. Diệp Ny Na liền giới thiệu Lữ Khai Trung:

- Bác, đây là Phó bí thư Lưu huyện ta.

Nàng cũng rất thông minh. Nếu Lữ Khai Trung có thể đi cùng Thị trưởng Lưu đến đây, điều này nói rõ hắn vẫn còn liên lạc với Vương Trạch Vinh, vì thế nàng kịp thời giới thiệu Lữ Khai Trung. Giới thiệu xong, nàng vội vàng đi pha trà. Nghe thấy Diệp Ny Na giới thiệu, Lữ Khai Trung có ấn tượng tốt với cô gái này, đáng bồi dưỡng. Thấy tình hình của Diệp Ny Na, không chỉ Lữ Khai Trung mà ngay cả Lưu Kiến cũng động tâm. Cô gái này có quan hệ không vừa với nhà Vương Trạch Vinh, lại nghĩ đến cô ta làm ở ban Tuyên giáo Thị ủy, Lưu Kiến bắt đầu suy nghĩ có lẽ nên trọng dụng cô gái này. Lưu Kiến hỏi Diệp Ny Na:

- Tiểu Diệp đang làm gì ở Thị ủy?

Diệp Ny Na nói:

- Tôi được điều từ huyện Khai Hà lên làm ở ban Tuyên giáo.

Lữ Khai Trung giới thiệu:

- Thị trưởng Lưu, Tiểu Diệp có năng lực rất mạnh. Diệp Chính ở cục Giáo dục chính là bố cố ấy.

Lưu Kiến cười nói:

- Rất tốt, rất tốt. Cô có thường xuyên liên lạc với Trạch Vinh không?

Nghe nói cục trưởng cục Giáo dục là bố Diệp Ny Na, Lưu Kiến càng vui vẻ. Diệp Ny Na cười nói:

- Hay liên lạc trên mạng.

Nghe thấy vậy, Lữ Khai Trung thầm nghĩ đúng là không bình thường, bảo sao Vương Trạch Vinh hiểu rõ chuyện ở huyện Khai Hà như vậy, xem ra phải dùng tốt Diệp Ny Na này mới được. Lưu Kiến cũng nghĩ mình một mình tới Thành phố Hoa Khê, cần tay chân. Dùng tốt Diệp Ny Na thì quan hệ với Vương Trạch Vinh càng thêm hòa hợp.

Quản lý tiểu khu không ngờ ở đây lại có nhân vật lớn như vậy, hắn vội vàng ra ngoài gọi cho giám đốc công ty:

- Thượng tổng, Thị trưởng Lưu đến tiểu khu chúng ta.

Thượng Tiến Tường là Chủ tịch công ty địa ốc huyện Khai Hà, hắn đang họp liền nhận được điện thoại này:

- Anh nói gì, Thị trưởng nào?

Hắn đúng là không thể tin, sao lại có Thị trưởng chạy đến tiểu khu của mình, không nghe lãnh đạo nói mà:

- Thị trưởng Lưu Thành phố Hoa Khê.

Quản lý tiểu khu nói:

- Thị trưởng Lưu Kiến...

Thượng Tiến Tường nghe vậy liền hoảng hốt. Một Thị trưởng đến tiểu khu thì đó là chuyện lớn. Hắn vội vàng nói với mọi người đang họp:

- Thị trưởng Lưu đến tiểu khu, chúng ta mau đến nghênh đón.

Mọi người hoảng hốt lên xe chạy đến tiểu khu.

Sau khi hiểu rõ Thị trưởng đến thăm nhà Vương Đại Hải, Thượng Tiến Tường nói với quản lý:

- Mau điều tra xem nhà Vương Đại Hải có ai đáng để Thị trưởng tự mình đến thăm.

- Thượng tổng, nghe nói con trai Vương Đại Hải chính là Vương Trạch Vinh, người bị điều đến Thượng Tiến Tường kia.

Quản lý rất có năng lực, sớm đã hỏi một lần. Khi Lưu Kiến đến, hắn đã hỏi nhân viên bên dưới. Thượng Tiến Tường đương nhiên biết Vương Trạch Vinh, nhưng không ngờ bố mẹ hắn lại mua nhà tại tiểu khu của mình. Xem ra phải mau chóng hiểu biết về Vương Trạch Vinh mới được.

Khi đám người Thượng Tiến Tường đến, nhà Vương Đại Hải càng thêm náo nhiệt. Mấy nhân viên công ty thấy Thượng tổng cung kính với nhà Vương Đại Hải như vậy liền đều gọi lão gia. Vương Đại Hải không khỏi than thở, cảnh tượng trước đây đã quay loại.

Đưa vợ chồng Vương Đại Hải đến Quán Hà có hai chiếc xe. Một là xe của Lữ Khai Trung, Thượng Tiến Tường cũng nói sẽ tự mình đưa hai vợ chồng Vương Đại Hải đến Quán Hà. Thượng Tiến Tường có suy nghĩ của mình, hắn muốn đến Quán Hà tìm hiểu tình hình về Vương Trạch Vinh. Xe Bmw đi trước mở đường, hai vợ chồng Vương Đại Hải ngồi ở xe Audi của Lữ Khai Trung đi đằng sau. Tiền Thanh Phân và Vương Đại Hải đều cảm thấy con mình có vẻ là nhân vật lớn, hai người liền tự hào.

Tiền Thanh Phân nhỏ giọng nói với Vương Đại Hải:

- Ông nó, người ta là giám đốc lớn mà tự mình đưa chúng ta, ân tình này dù như thế nào cũng phải trả lại. Ông nhìn xem, trong xe còn đầy quà nữa cứ, từng này phải vài chục ngàn.

Vương Đại Hải nói:

- Tôi biết nhưng không nhận không được. Thôi để Trạch Vinh xử lý đi.

Trên đường đi, hai vợ chồng Vương Đại Hải được chiêu đãi rất tốt. Mỗi lần ăn cơm, Thượng Tiến Tường liền mời toàn món đắt tiền. Cả đường đi được ăn những món rất ngon, chưa từng được ăn. Điều này làm hai người già có ấn tượng rất tốt đối với Thượng Tiến Tường. Không lâu sau Thượng Tiến Tường đã hỏi được tình hình của Vương Trạch Vinh từ hai vợ chồng Vương Đại Hải. Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng Quán Hà, đây không phải điều làm hắn quá giật mình. Giật mình nhất đó là Vương Trạch Vinh là con rể của Bộ trưởng bộ Nông nghiệp Hạng Nam. Thượng Tiến Tường càng thêm nhiệt tình với vợ chồng Vương Đại Hải. Hắn hoàn toàn có thể hiểu Vương Trạch Vinh sẽ phát triển rất lớn, người như vậy không ôm thì ôm ai. Cuối cùng Thượng Tiến Tường nhận Vương Đại Hải làm bố nuôi, sau đó Thượng Tiến Tường không ngừng hô bố nuôi, mẹ nuôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui