Quan Khí​

Vương Trạch Vinh đến Tỉnh ủy mà không biết ý của Bí thư Uông. Vương Trạch Vinh nhận được điện của thư ký Uông Nhật Thần bảo hắn đến Tỉnh ủy. Vương Trạch Vinh biết sau khi Phượng Hải có thêm một Phó thị trưởng thì Uông Nhật Thần sẽ nói chuyện với mình.

Thư ký Khương Tắc Xương thấy Vương Trạch Vinh vội vàng đi đến Tỉnh ủy như vậy thì trong lòng đang suy nghĩ rất nhiều nhưng không dám hỏi. Tình hình Phượng Hải bây giờ rất phức tạp, rất nhiều lời bình luận bất lợi. Nếu Vương Trạch Vinh không được thì đó là đả kích rất lớn đối với Khương Tắc Xương. Hắn không hy vọng Vương Trạch Vinh xảy ra chuyện gì.

Uông Nhật Thần ở trong văn phòng chờ Vương Trạch Vinh đến. Bởi vì mọi người đều ở Thành phố Phượng Hải nên không lâu sau Vương Trạch Vinh đã đến.

Thấy Vương Trạch Vinh đi vào, Uông Nhật Thần chỉ vào ghế rồi nói:

- Ngồi xuống nói chuyện.

Từ trước đến giờ ông gặp Vương Trạch Vinh thì luôn tỏ ra thân thiện.

Thư ký của Uông Nhật Thần cũng đi rót trà cho Vương Trạch Vinh.

Sau khi thư ký ra ngoài, Uông Nhật Thần nói:

- Là như thế nào, bây giờ từ Trung ương đến địa phương đều coi trọng công tác nông thôn, tỉnh Giang Sơn từ trước đến giờ đều chú trọng phát triển công nghiệp, công tác nông nghiệp vẫn trì trệ. Tôi có một suy nghĩ đó là muốn cậu phụ trách công tác nông nghiệp toàn tỉnh. Bây giờ muốn nghe suy nghĩ của cậu một chút.

Tin này Vương Trạch Vinh chưa bao giờ nghĩ đến, đến tỉnh phụ trách công tác nông nghiệp toàn tỉnh. Nói cách khác ý của Uông Nhật Thần là làm cho hắn đến Sở nông nghiệp làm giám đốc sở. Vương Trạch Vinh nằm mơ cũng không ngờ sẽ là như vậy. Hắn vốn nghĩ mình sẽ thành Phó thị trưởng thường trực sau đó thành Thị trưởng. Bây giờ Uông Nhật Thần nói như vậy, Vương Trạch Vinh mới phát hiện mình nghĩ quá ngây thơ, xem ra Uông Nhật Thần đã sớm có quyết định về việc phát triển của mình.

Thấy Vương Trạch Vinh không nói gì, Uông Nhật Thần nói tiếp:

- Sở nông nghiệp tỉnh Giang Sơn và văn phòng Luân chuyển đất đai là hai cơ quan riêng, nhưng nhân viên có nghiệp vụ như nhau, đến lúc đó cậu quản lý cả hai.

Uông Nhật Thần không hề lo lắng Vương Trạch Vinh muốn đến Sở nông nghiệp hay không mà trực tiếp yêu cầu Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh nhìn Uông Nhật Thần một chút, hắn đoán Uông Nhật Thần đã sớm nghĩ việc này. Mình xem ra không thể quyết định.

- Bí thư Uông, tôi phục tùng phân công của tổ chức.

Việc này theo Vương Trạch Vinh thấy cũng không phải việc gì xấu mà.

Uông Nhật Thần nói:

- Cậu có kinh nghiệm công tác cơ sở, đến Sở nông nghiệp rèn luyện một chút rồi sau đến địa phương có thể gánh vác công tác toàn cục. Hy vọng cậu có thể làm ra thành tích.

Ông có thể thấy Vương Trạch Vinh không thích đến Sở nông nghiệp, nói như vậy là làm cho Vương Trạch Vinh coi trọng.

Uông Nhật Thần nói thêm:

- Việc này tôi hỏi ý của cậu trước, việc này còn thảo luận trong Thường vụ tỉnh ủy mới được.

Uông Nhật Thần nói chuyện nửa ngày mà việc này vẫn chưa nghiên cứu ở Tỉnh ủy, Vương Trạch Vinh ra ngoài không khỏi thở dài một tiếng.

Sau khi ra khỏi văn phòng Uông Nhật Thần, Vương Trạch Vinh cảm thấy đúng là không biết suy nghĩ của Uông Nhật Thần. Trước khi đến mình còn suy nghĩ tình hình Phượng Hải, không ngờ Uông Nhật Thần lại bố trí như vậy. Nghe giọng của Uông Nhật Thần thì có vẻ chỉ cần làm tốt thì sau đó sẽ đưa mình đến vị trí Thị trưởng hoặc Bí thư.

Vương Trạch Vinh nghĩ đến mình lôi kéo được một vài đồng minh ở Phượng Hải, bây giờ lại rời đi khiến hắn thấy mình cố gắng phí công.

Khương Tắc Xương thấy Vương Trạch Vinh đi ra với vẻ mặt trầm ngâm thì khá giật mình. Chẳng lẽ Phó thị trưởng Vương có gì không ổn sao?

Vương Trạch Vinh ngồi trong xe cẩn thận suy nghĩ việc này. Bây giờ Trung ương đang coi trọng công tác nông nghiệp, Phó thủ tướng Lục còn điểm danh mình, như vậy mình thành giám đốc Sở nông nghiệp là rất có thể tạo ra thành tích.

- Đến Sở nông nghiệp đi.

Vương Trạch Vinh nói với lái xe.

Vương Trạch Vinh biết bây giờ nên hiểu rõ một chút tình hình Sở nông nghiệp.

- Tắc Xương, cậu tìm tài liệu về công tác nông nghiệp toàn tỉnh cho tôi, tôi muốn nghiên cứu một chút.

Vương Trạch Vinh nói với Khương Tắc Xương.

Cần tài liệu liên quan đến Sở nông nghiệp? Khương Tắc Xương không ngờ Vương Trạch Vinh lại giao công việc như vậy.

Xe đến Sở nông nghiệp, Vương Trạch Vinh nói với Khương Tắc Xương:

- Hai người đợi tôi ở đây, tôi vào có chút việc.

Nói xong liền đi vào trụ sở.

Trong sân đỗ đầy các loại xe đắt tiền, Vương Trạch Vinh lần đầu tiên dùng tâm trạng người lãnh đạo cao nhất nhìn nơi này. Ai nói công tác nông nghiệp không thể kiếm tiền. Nhìn xe ở đây có thể thấy công tác nông nghiệp cũng làm cho người ta kiếm được tiền.

Trước kia Vương Trạch Vinh phụ trách công tác nông nghiệp của Thành phố Phượng Hải nên cũng hay đến đây làm việc.

Thấy Vương Trạch Vinh đến, Chánh văn phòng Hồ Bằng Vũ đứng dậy bắt tay Vương Trạch Vinh:

- Phó thị trưởng Vương có chuyện gì ư?

Thái độ này là do hắn thấy Uông Nhật Thần coi trọng Vương Trạch Vinh nên mới thế. Nếu như là người khác thì dù là Thị trưởng tới hắn cũng không buồn chào trước.

- Hôm nay tôi đến Tỉnh ủy báo cáo công việc nên đi đến đây gặp mọi người một chút.

- Ồ, vậy anh nói chuyện với lão Quế đi, tôi có việc cần đi gặp giám đốc sở.

Hồ Bằng Vũ nói xong liền cầm cặp đi ra ngoài. Giám đốc của mình mới là quan trọng nhất.

Phó chánh văn phòng Quế Hướng Minh chào Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Phó thị trưởng Vương, vào văn phòng tôi nói chuyện.

Vương Trạch Vinh cùng Quế Hướng Minh vào văn phòng của đối phương, đây là căn phòng lắp đặt khá tốt. Vương Trạch Vinh hỏi:

- Công việc của anh có bận không?

Quế Hướng Minh nói:

- Phó thị trưởng Vương cũng thấy đó, là trạng thái này thôi. Tỉnh Giang Sơn coi nhẹ công tác nông nghiệp nên Sở nông nghiệp không phải sở nổi tiếng.

Vương Trạch Vinh nói:

- Bây giờ Trung ương coi trọng công tác nông nghiệp, Sở nông nghiệp chắc là sẽ bận lên.

Quế Hướng Minh cười nói:

- giám đốc sở sắp về hưu nên chưa biết ai tới phụ trách. Nếu như là người có năng lực thì tốt, nếu như người nào đó không được thì công tác của Sở nông nghiệp sao phát triển được.

Nói đến đây Quế Hướng Minh nhỏ giọng nói:

- Bây giờ mấy phó giám đốc sở đang đấu đá rất kịch liệt khiến đám nhân viên bên dưới như chúng tôi rất khổ sở.

Khi nói lời này hắn không khỏi cười cười, chuyện này hắn thường xuyên thấy.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Sao anh không đi hoạt động?

- Bây giờ lãnh đạo cần chính là người biết nịnh bợ, tôi chỉ biết làm công tác, không biết cái này.

Quế Hướng Minh và Vương Trạch Vinh khá quen thuộc nên nói chuyện cũng tùy tiện.

- Trung ương rất coi trọng công tác Luân chuyển đất đai, tôi nghe nói các tỉnh khác đều hành động. Nhưng công tác này của tỉnh Giang Sơn vẫn chỉ là một tấm biển cho có.

Hắn muốn hiểu rõ tình hình, mặc dù tỉnh Giang Sơn không coi trọng công tác này nhưng nếu đã lập văn phòng thì ít nhiều cũng phải chú trọng.

Quế Hướng Minh nói:

- Sở đang chuẩn bị tổ chức nhân viên đến các tỉnh phía Nam học tập. Nói thật đúng là không ai biết làm công tác này như thế nào?

Vương Trạch Vinh thầm nghĩ Quế Hướng Minh sở dĩ không thể lên là do cái miệng của hắn ngăn cản sự phát triển.

Sau khi nói chuyện một chút với Quế Hướng Minh, Vương Trạch Vinh coi như sơ bộ nhận biết tình hình Sở nông nghiệp.

Vương Trạch Vinh vừa về đến văn phòng, Lô Cát Xuân đã vào. Xem ra hắn vẫn chờ Vương Trạch Vinh về.

Lô Cát Xuân nói:

- Trạch Vinh, cậu thấy phân công bên Ủy ban cũng cần nhanh chóng tiến hành. Tôi đến trưng cầu ý kiến của cậu một chút. Cậu biết đó, Phó thị trưởng mới đến là chuyên gia nông nghiệp. Phân công của hai người đúng là hơi khó.

Vương Trạch Vinh biết mình phải đi nên cũng không thèm để ý việc này.

- Thị trưởng Lô, Phó thị trưởng Hứa là chuyên gia trong lĩnh vực nông nghiệp, tôi thấy Phó thị trưởng Hứa nên phụ trách công tác này.

Vương Trạch Vinh nói như vậy, Lô Cát Xuân liền thở dài một tiếng. Hắn lo nhất bởi vì phân công mà làm cho Vương Trạch Vinh khó chịu.

Lô Cát Xuân nói:

- Tôi thấy như vậy, cậu chú trọng vào công tác Luân chuyển đất đai và thu hút đầu tư, các phương diện bên lĩnh vực nông nghiệp thì giao cho Hứa Hàng Minh.

Vương Trạch Vinh nói:

- Bố trí như vậy rất tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui