Quan Khí​

Vương Trạch Vinh biết chuyện không dễ dàng trôi qua nên hàng ngày vẫn chú ý tình hình trên mạng.

Tin tức đầu tiên quả nhiên xuất hiện trên mạng, trong một quán ngâm chân ở một thành phố có một cô gái bị đẩy xuống lầu rồi chết. Nghe nói quán đó có hành vi xã hội đen. Nghe nói lúc ấy có một vài quan chức chính phủ đang ngâm chân tại đây.

Bài viết này rất hàm hồ, mặc dù không trực tiếp nói quan chức là ai nhưng Vương Trạch Vinh đọc đến đây cũng đổ mồ hôi lạnh.

Mẹ nó chứ. Vương Trạch Vinh lại muốn chửi người, không biết thằng nào đang chơi hắn. Việc này cố ý nói hàm hồ, bây giờ sự tò mò của người trên mạng rất lớn, càng như vậy mới khiến bọn họ chú ý.

Khương Tắc Xương đi vào nói với Vương Trạch Vinh:

- Giám đốc Vương, tôi đọc được bài viết trên mạng.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Tôi đang xem.

Khương Tắc Xương nói:

- Đây nhất định là có người làm ra. Tôi lo cứ tiếp tục như vậy chuyện tập thể Sở nông nghiệp đi ngâm chân sẽ bị người lợi dụng.

Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi cũng đang lo lắng việc này, anh chú ý đến tình hình.

Bài viết vừa xuất hiện không nhiều người chú ý, nhưng khi gần hết giờ làm Vương Trạch Vinh bật lên xem thì thấy nhiều người trả lời mắng chửi quan chức hủ hóa, càng có người yêu cầu nói rõ quan chức đi ngâm chân ra.

Vương Trạch Vinh nghĩ lại tình hình lúc đó thì thấy ngoài Điền Quang Bình biết mình ở đó ra, thì chỉ có người Sở nông nghiệp. Điền Quang Bình nhất định không truyền ra ngoài, cứ như vậy liền để ý đến người trong sở.

- Thông báo họp.

Vương Trạch Vinh nói với Khương Tắc Xương.

Các thành viên chủ chốt của Sở nông nghiệp đến hội nghị.

Mục đích của Vương Trạch Vinh bây giờ là muốn từ trong đám người này phát hiện ra vấn đề.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Các đồng chí, hai hôm trước sở đi ngâm chân và xảy ra một vài chuyện. Tôi nghĩ mọi người bây giờ cũng đã biết, nơi đó không chỉ có một cô gái chết, còn xuất hiện tình hình đó là theo điều tra nơi đó có chứa chấp gái mại dâm.

Vương Trạch Vinh nói đến đây thấy mọi người chăm chú lắng nghe, hắn nói tiếp:

- Bây giờ tình hình đã thay đổi, chuyện Sở nông nghiệp đi ngâm chân không ngờ bị người lấy ra mà nói.

Hoa Hỏa Minh cười nói:

- Giám đốc Vương, chuyện ngâm chân cũng đâu phải chuyện gì lớn. Mọi người thấy bây giờ quan chức Phượng Hải, thậm chí cả nước đều đi ngâm chân. Không biết ai ăn nhiều mà làm như vậy.

Phó giám đốc Lâm Á Khởi nói:

- Việc này tôi cũng chú ý. Hôm nay tôi đã lên mạng, mặc dù không nói rõ nhưng mũi dùi chính là chỉ vào lãnh đạo Sở nông nghiệp. Đây là có người muốn làm khó Sở nông nghiệp chúng ta.

Vương Trạch Vinh nhìn Lâm Á Khởi, quan khí của Lâm Á Khởi vẫn ở thế trung lập nhưng đã bắt đầu xuất hiện xu thế nghiêng về phía mình.

Người này không gây chuyện. Vương Trạch Vinh liền loại trừ Lâm Á Khởi.

Vương Trạch Vinh nói tiếp:

- Phó giám đốc Lâm nói đúng, tôi thấy chuyện này vốn không có gì. Bây giờ đột nhiên quán có hành vi vi phạm pháp luật khiến cho có người làm lớn, có lẽ muốn ngây chuyện.

Bao Nhân Thái bỏ chén trà xuống rồi nghiêm túc nói:

- Tôi thấy nhất định phải coi trọng việc này. Bây giờ Trung ương đang không ngừng nói việc chống hủ hóa, đồng chí Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương Vương Triêu Chính thời gian gần đây cũng thường xuyên nhắc đến. Nếu như việc này làm lớn thì dù chúng ta có đi chơi gái hay không nhất định cũng bị kiểm điểm.

Vương Trạch Vinh nhìn quan khí của Bao Nhân Thái thì thấy trái với mình.

Vương Trạch Vinh đầu tiên nghĩ đến là do hắn làm ra, chẳng qua Vương Trạch Vinh cẩn thận suy nghĩ liền phủ định điều này. Bây giờ trong Sở nông nghiệp thì Bao Nhân Thái xếp phía sau mình và đứng thứ hai, chủ quản công tác ý thức cán bộ. Nếu như cấp trên trách tội thì hắn cũng không có chỗ tốt.

Chắc không phải do Bao Nhân Thái làm.

Rốt cuộc là ai làm? Quan Hành Sơn trầm giọng nói:

- Từ chuyện này tôi tự nhận không vi phạm pháp luật gì. Việc này nếu Ủy ban kỷ luật cấp trên có hỏi, côi cũng có thể đi nói rõ. Bây giờ quan trọng là tránh việc trên mạng như thế nào.

Vương Trạch Vinh biết mình có xảy ra chuyện thì Quan Hành Sơn cũng không thể lên chức. Mà mình tồn tại thì Quan Hành Sơn mới được ủng hộ, y nhất định không làm như vậy.

Vương Trạch Vinh rất nhanh quan sát quan khí của từng người một lần. Cuối cùng hắn tập trung vào hai phó giám đốc là Tiền Khải Tài và Chu Nghênh Xán. Quan khí hai người này vẫn ngược với hắn, điều này nói rõ trong lòng bọn họ phản đối hắn. Tiền Khải Tài là người có thể trở thành giám đốc sở nhất sau Lưu Tiến Giang cùng Bao Nhân Thái. Mặc dù trong thời gian ngắn này y không biểu hiện gì, nhưng Vương Trạch Vinh biết trong lòng y có suy nghĩ.

Chu Nghênh Xán học văn ra và thích lên mạng, bình thường thích viết vài thứ trên mạng, y là người xếp sau Tiền Khải Tài. Nếu như việc này làm lớn khiến Vương Trạch Vinh mất chức, vị trí của y sẽ tăng lên.

Có phát hiện này, Vương Trạch Vinh ít nhiều có chút yên tâm. Chỉ cần biết là ai thì dễ xử lý hơn.

Sau khi hội nghị kết thúc, Vương Trạch Vinh ngồi trong phòng suy nghĩ một lúc rồi gọi cho Tiền Khải Tài.

Thấy Tiền Khải Tài rất cung kính đi vào, Vương Trạch Vinh bắt tay y rồi nói:

- Lão Tiền, từ sau khi đến sở, hai người chúng ta vẫn chưa nói chuyện với nhau nhỉ.

Tiền Khải Tài cười nói:

- Giám đốc Vương vừa tiếp nhận công tác nên nhiều việc.

- Lão Tiền, công tác của anh rất nặng, lại là lão đồng chí của sở nên trong công tác sau này còn phải dựa vào anh nhiều.

Tiền Khải Tài không rõ nguyên nhân tại sao Vương Trạch Vinh gọi mình đến, nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy nhưng y không thể hiện gì nhiều.

Sau khi hỏi một ít công tác mà Tiền Khải Tài phụ trách, Vương Trạch Vinh nói:

- Lần trước Bí thư Uông tìm tôi nói chuyện, ý của Bí thư Uông là sẽ đề bạt các cán bộ lãnh đạo trẻ tuổi. Tôi dự định tổ chức hoạt động cạnh tranh vị trí trong sở nên muốn hỏi ý của anh. Anh thấy việc này nên làm như thế nào?

Vương Trạch Vinh nói như vậy làm Tiền Khải Tài rất chú ý. Trong lời của của Vương Trạch Vinh lộ ra một tin đó là Bí thư tỉnh ủy sẽ cố gắng tận dụng cán bộ trẻ tuổi. Đây là nói mình cố gắng như thế nào thì cũng không có khả năng trở thành giám đốc sở.

Nghĩ đến Bí thư tỉnh ủy có ý như vậy, Tiền Khải Tài đột nhiên cảm thấy nguội lạnh trong lòng. Vương Trạch Vinh nói tiếp:

- Lão Tiền, anh là cán bộ nhiều kinh nghiệm, tôi muốn giao công tác này cho anh phụ trách. Không ít phòng ban thiếu chức phó, thông qua việc cạnh tranh này sẽ làm cho các đồng chí trẻ tuổi có năng lực lên chức. Đây cũng là cách thực hiện chỉ thị tinh thần của Bí thư Uông.

Vương Trạch Vinh nói rõ Tiền Khải Tài là đồng chí nhiều kinh nghiệm.

Tiền Khải Tài tin lời Vương Trạch Vinh nói. Vương Trạch Vinh vốn là người mà Bí thư Uông đưa đến. Hắn có thể hiểu ý của Bí thư Uông là bình thường. Nếu quả thật Bí thư Uông có ý này, thì sở có xảy ra chuyện gì không biết chừng Bí thư Uông sẽ thay đổi toàn bộ máy của sở. Nếu việc này là thật thì không biết các đồng chí già còn giữ được vị trí hay không?

Thấy Tiền Khải Tài có tâm trạng không tốt đi ra ngoài, Vương Trạch Vinh cười cười.

Tiền Khải Tài vừa đi ra, Vương Trạch Vinh lại gọi phó giám đốc Chu Nghênh Xán đến.

Nhìn Chu Nghênh Xán mỉm cười lấy lòng đi vào. Vương Trạch Vinh không khỏi thầm than nếu người khác thấy Chu Nghênh Xán như vậy thì đoán ngay tên này là người của mình.

Vương Trạch Vinh đã cẩn thận phân tích tình hình của Chu Nghênh Xán. Người này rất có dã tâm, đối với người như vậy thì không gì quan trọng bằng lợi ích.

- Phó giám đốc Chu, anh là một đồng chí coi như trẻ trong lãnh đạo Sở nông nghiệp, bước tiếp theo sẽ không ngừng giao trọng trách cho anh, anh phải chuẩn bị sẵn về tâm lý.

Vương Trạch Vinh trực tiếp nói.

- Ha ha, so với Giám đốc Vương thì tôi già rồi.

Chu Nghênh Xán vừa cười vừa nói.

Vương Trạch Vinh nói:

- Là như thế này, sau khi Lưu Tiến Giang bị bắt thì Sở nông nghiệp vẫn thiếu một Phó bí thư. Tôi dự định đề nghị với Bí thư Uông để đưa anh lên. Không ngờ xảy ra chuyện này, đặc biệt có dư luận không tốt nên tôi thấy anh phải chờ một thời gian nữa. Đợi việc này qua đi rồi nhắc lại. Gần đây tôi nghe ý của Bí thư Uông nói có ý bổ nhiệm người từ ngoài vào, nhưng ý của tôi là hy vọng người trong sở. Lão Chu, gần đây rất nhiều chuyện và khá phức tạp. Anh cố gắng chia sẻ giúp tôi mau giải quyết việc này.

Vương Trạch Vinh nói ra lời này thì thấy mắt Chu Nghênh Xán sáng lên. Lời này đã đánh trúng vào tâm lý của Chu Nghênh Xán.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui