Quan Khí​

Điều làm Triệu Trường Hồng không ngờ lại xảy ra. Phó giám đốc Sở Xây dựng kia chết sống không dám gây sự với Thường Hồng. Nghe đến việc Triệu Giang Mẫn muốn mình cho Vương Trạch Vinh một bài học, Bàng Khánh Binh khuyên:

- Tiểu Triệu, cậu có ông bố là Phó chủ tịch tỉnh bảo vệ thì không sợ, tôi không có chỗ dựa lớn như vậy. Bây giờ trong tỉnh ai chẳng biết Vương Trạch Vinh cứu Uông Phỉ, rất được Bí thư Uông tin tưởng. Hơn nữa cậu không thấy hình ảnh của Vương Trạch Vinh trên Tv sao, vào lúc này tôi khuyên cậu không nên gây chuyện với y là tốt nhất. Làm ăn ở đâu chẳng có.

Nghe con mình về nói lại lời của Bàng Khánh Binh, Triệu Trường Hồng coi như phục vì Bàng Khánh Binh nhìn vấn đề xa như vậy.

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng lợi ích từ Thường Hồng quá lớn, nếu Triệu Giang Mẫn có thể đi vào thì nửa đời sau của mình không lo. Nghĩ như vậy nên Triệu Trường Hồng không biết sao lại muốn đấu một phen. Mình đường đường là Phó chủ tịch tỉnh, chẳng lẽ ngay cả đoạt một vài hạng mục cũng không được? Đến nước này không còn là vấn đề mặt mũi nữa, đây là mình bị mất mặt.

Nhận được thông báo Phó chủ tịch tỉnh Triệu Trường Hồng đến kiểm tra công việc, Vương Trạch Vinh rất coi trọng. Y lập tức đến đầu địa phận đợi để tỏ vẻ sự coi trọng đối với Triệu Trường Hồng.

Bắt tay Vương Trạch Vinh, Triệu Trường Hồng nhìn chằm chằm vào Vương Trạch Vinh, muốn xem chỗ khác người của hắn. Chẳng qua ngoài việc thấy Vương Trạch Vinh còn trẻ ra, y đúng là không thấy Vương Trạch Vinh có gì đặc biệt.

Chẳng qua chỉ là một thằng ranh được Uông Nhật Thần đề bạt mà thôi, trong mắt không coi ai ra gì.

- Tiểu Vương, Tiểu Phùng, hai người lên xe tôi.

Triệu Trường Hồng rất thân thiết mà nói.

Vương Trạch Vinh và Phùng Triêu Lâm liền lên xe của Triệu Trường Hồng.

Bây giờ Thường Hồng đang không có địa điểm làm việc chính thức, mọi người vẫn công tác trong lều.

Thấy cảnh đơn sơ này của Thường Hồng, Triệu Trường Hồng nói:

- Điều kiện của các đồng chí rất gian khổ, địa điểm làm việc đại biểu hình ảnh chính quyền. Tôi cho rằng các đồng chí phải mau chóng xây dựng trụ sở làm việc mới được. Nếu không được thì xin tỉnh hỗ trợ kinh phí.

Vương Trạch Vinh nói:

- Ý của Thị ủy là trước hết xây dựng nhà ở cho nhân dân rồi sẽ tính đến địa điểm làm việc.

Triệu Trường Hồng gật đầu nói:

- Các đồng chí có thể nghĩ đến nhân dân trước là đúng.

Phùng Triêu Lâm vẫn không hài lòng với việc không có trụ sở làm việc, nghe Triệu Trường Hồng nói như vậy liền nói:

- Bây giờ quan trọng chính là tài chính và đội ngũ thi công của Thường Hồng, đương nhiên chủ yếu là do thiếu tài chính. Nếu không chúng tôi đã kết hợp xây dựng trụ sở rồi. Nếu trên tỉnh có thể giải quyết vấn đề này thì tốt quá.

Triệu Trường Hồng vốn muốn hỏi đến vấn đề tài chính xây dựng Thường Hồng, nghe thấy thế liền nói:

- Nghe nói các đồng chí đưa ra yêu cầu rất cao trong việc xây dựng. Thường Hồng bây giờ đang là thời kỳ xây dựng, ít hình thức sẽ tốt hơn.

Nghe thấy Triệu Trường Hồng có vẻ phê bình, Vương Trạch Vinh nói:

- Mục đích của chúng tôi là mời các công ty có thực lực thực sự vào Thường Hồng. Bây giờ Thường Hồng rất thiếu tài chính, nếu như có thể có một vài tập đoàn có tài chính mạnh vào Thường Hồng xây dựng thì sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực cho chúng tôi. Chúng tôi bây giờ đang đấu thầu việc xây dựng nhà ở cho quần chúng nhân dân. Nếu Phó chủ tịch tỉnh tiện thì có thể đến xem buổi đấu thầu.

Triệu Trường Hồng nói:

- Tôi đã xem điều kiện của Thường Hồng, đây không phải quá cao sao? Chẳng may không có một công ty nào đến đấu thầu thì Thường Hồng sẽ như thế nào?

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Chắc sẽ không có vấn đề gì.

Triệu Trường Hồng nghiêm túc nói:

- Tiểu Vương, là một Bí thư thì phải nghĩ không có gì là tuyệt đối, phải đưa ra nhiều phương án. Nếu tất cả đều không tham gia thì các đồng chí làm như thế nào?

Bởi vì có Hạng gia nên Vương Trạch Vinh không lo chuyện này:

- Xin mời Phó chủ tịch Triệu đi xem một chút.

Triệu Trường Hồng nói:

- Các đồng chí, Thường Hồng là khu tai nạn nên cần rất nhiều nhân viên tham gia xây dựng. Các đồng chí đưa yêu cầu quá cao, đây không phải là đẩy các công ty muốn giúp đỡ Thường Hồng ở ngoài sao? Rất không tốt.

Phùng Triêu Lâm cảm thấy Triệu Trường Hồng đang chỉ trích nên lén nhìn Vương Trạch Vinh mà không nói gì. Y thầm nghĩ Phó chủ tịch Triệu này sao vậy? Mục đích hôm nay đến có vẻ là muốn gây chuyện.

Vương Trạch Vinh cũng nghe ra nên nói:

- Xon Phó chủ tịch yên tâm, Thường Hồng quyết không làm chuyện từ chối khắp nơi. Đối với vấn đề nhà ở của nhân dân, chúng tôi sẽ ghi nhớ bài học trận động đất vừa qua, khi xây dựng nhà nhất định phải làm chắc chắn, lần sau dù có xảy ra động đất cấp bảy, cấp tám cũng không dễ dàng sụp đổ. Mặc dù không biết nhà ở Thường Hồng trước kia như thế nào, nhưng có một điều dám khẳng định chất lượng không quá tốt, hiệu quả chống động đất quá kém. Lần này chúng tôi đưa ra điều kiện cao như vậy là tránh hành vi vi phạm pháp luật.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Triệu Trường Hồng nhìn Vương Trạch Vinhrồi trầm giọng nói:

- Tôi muốn xem các đồng chí đưa yêu cầu cao như vậy thì có hiệu quả như thế nào.

Nói xong y liền vung tay mà đi ra ngoài.

Phùng Triêu Lâm vội vàng đuổi theo.

Thấy Triệu Trường Hồng như vậy, ai cũng hiểu trong lòng y đang khó chịu.

Vương Trạch Vinh đương nhiên biết tình hình. Triệu Trường Hồng đã gọi điện cho mình giới thiệu một công ty xây dựng trên tỉnh.

Đối với công ty mà Triệu Trường Hồng giới thiệu, Vương Trạch Vinh đã tìm người hỏi thăm thì biết đây là công ty ma chuyên bán gói thầu. Vương Trạch Vinh biết sau lưng công ty này còn có bóng dáng của Triệu Trường Hồng.

Trong một căn lều, cuộc đấu thầu do Cục Công Bình chủ trì chính thức bắt đầu. Lần này dựa theo quy hoạch mà chia toàn thành phố thành rất nhiều tiểu khu, mỗi tiểu khu đều có thể bố trí rất nhiều người ở.

Đối với cách làm mới này của Thường Hồng thì có nhiều người đến xem, nhưng không có mấy người tham gia.

Triệu Trường Hồng thấy cảnh này liền cười cười. Từ tình hình này có thể thấy thu hoạch của Vương Trạch Vinh hôm nay sẽ không cao.

Nhưng chuyện xảy ra lại làm mọi người đều giật mình.

Không hiểu một vài công ty từ đâu xuất hiện mà không ngừng ra tay, không lâu sau các nơi đấu thầu đều có người nhận.

Đối với chuyện này, không chỉ có Triệu Trường Hồng mà ngay cả các Lãnh đạo thị ủy Thường Hồng đều khó hiểu. Xây dựng như vậy thì lợi ích không nhiều, thậm chí còn có thể lỗ sao có nhiều người như vậy tham gia. Để bọn họ khó hiểu là tất cả trường học đều được các công ty này nhận xây dựng.

Tình hình quá kỳ quái, Triệu Trường Hồng vốn muốn cười chê lại thấy mình làm việc quá ngu xuẩn. Nghĩ đến việc này sẽ gây bất lợi cho mình, y vô cùng lo lắng. Y vốn không phải người xúc động như vậy nhưng nghĩ đến mình sắp về hưu nên nhảy vào, việc này quá ngu ngốc.

Thời tiết Thường Hồng vốn nóng bức, ở đây lại trong lều vải nên càng bí hơn. Triệu Trường Hồng tuổi đã cao nên ngồi nhìn chuyện làm mình rất bực mình khiến huyết áp tăng lên. Thấy đấu thầu đã kết thúc, y liền cười cười định khen Thị ủy Thường Hồng vài câu, nhưng không ngờ vừa đứng dậy lại thấy đầu choáng váng rồi ngã xuống.

- Phó chủ tịch …

Thấy Triệu Trường Hồng cứ như vậy ngã xuống, mọi người đều sợ hãi. Vương Trạch Vinh vội vàng lao tới.

Nhìn Triệu Trường Hồng đã hôn mê, Vương Trạch Vinh lớn tiếng nói:

- Mau gọi bác sĩ.

Nhưng làm người ta không ngờ là khi Triệu Trường Hồng ngã xuống đất, đầu lại đập mạnh xuống.

Sau khi không ngừng cấp cứu nhưng không thể cứu sống Triệu Trường Hồng. Một Phó chủ tịch tỉnh cứ thế mà chết.

Xảy ra chuyện lớn như vậy, Thị ủy Thường Hồng lập tức báo cáo với Tỉnh ủy.

Hồng Quân biết việc này rất giật mình nên vội vàng xin chỉ thị của Uông Nhật Thần.

Uông Nhật Thần nhìn Hồng Quân rồi nói:

- Đồng chí Triệu Trường Hồng không để ý đến tuổi tác, đối mặt với tình hình ở Thường Hồng mà còn tự mình đến tuyến đầu chỉ đạo công việc, hi sinh trong công việc, điều này đáng để chúng ta học tập.

Rất nhanh tỉnh Giang Sơn tổ chức hoạt động tuyên truyền và học tập theo tấm gương của Triệu Trường Hồng.

Phó chủ tịch tỉnh hi sinh khi kiểm tra công việc, đây là đề tài rất mới ở tỉnh Giang Sơn. Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy đưa ra kế hoạch học tập, ngay cả Trung ương cũng coi trọng và phái người điều tra, đều cho rằng Triệu Trường Hồng do công tác mà chết. Điều này thể hiện phong thái một lãnh đạo hết lòng vì công việc.

Vương Trạch Vinh nhận được yêu cầu của Tỉnh ủy về việc học tập Triệu Trường Hồng thì không nói gì. Hắn đã nghiên cứu nguyên nhân chết của Triệu Trường Hồng, đó là do tức giận nên huyết áp cao rồi đập đầu xuống đất mà chết.

Tuy nghĩ như vậy nhưng trong Hội nghị thường ủy Vương Trạch Vinh vẫn nghiêm túc nói:

- Phó chủ tịch Triệu qua đời ở Thường Hồng chúng ta, tính mạng của Phó chủ tịch lưu ở Thường Hồng, đây là một tài sản tinh thần quý giá với Thường Hồng chúng ta. Chúng ta nhất định phải học tập tinh thần hết lòng vì công việc của Phó chủ tịch Triệu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui