Quan Khí​

Trịnh Vệ Lâm tiến thêm một bước, nói quyết định của mình ra. Hắn cũng đổi cách xưng hô từ Bí thư Vương thành hai chữ Trạch Vinh, hoàn toàn biểu hiện tình cảm thân cận.

- Lão Trịnh, việc này tôi đại biểu cho toàn bộ nhân dân Thường Hồng cảm tạ anh.

Vương Trạch Vinh chân thành cảm tạ hắn.

- Ha ha, Trạch Vinh, cần gì phải nói khách sáo thế. Việc gì khác tôi không làm được nhưng trong việc làm đường sá, tôi chắc chắn toàn lực ủng hộ Thường Hồng. Như vậy đi, huyện Tân Xuyên cần gì, Trạch Vinh cứ báo tôi một tiếng, tôi sẽ giải quyết ngay.

Trịnh Vệ Lâm thấy mục đích đến Thường Hồng lần này đã đạt được, lại thấy nội bộ đấu đá nên cũng không muốn dính vào nữa, liền muốn rời đi.

Vương Trạch Vinh đi cùng với Trịnh Vệ Lâm chính là muốn xin tài chính, hiện tại thấy Trịnh Vệ Lâm tự mình đề xuất sẽ toàn lực ủng hộ, hắn biết vậy là xong rồi.

- Tốt lắm, tôi lập tức an bài huyện Tân Xuyên báo cáo sớm.

Vương Trạch Vinh cũng không khách khí.

Sau khi Trịnh Vệ Lâm rời đi, Vương Trạch Vinh suy nghĩ một lát, cũng hiểu được chỗ dựa của Củng Lệ. Có lẽ Củng Lệ làm loạn lên như vậy chính là muốn thể hiện ra tình hình đấu đá nội bộ của cả huyện Tân Xuyên, khiến mình càng có ý tưởng điều chỉnh bộ máy huyện. Xem ra huyện Tân Xuyên này có rất nhiều vấn đề, ngay cả Củng Lệ cũng cảm thấy khó khăn, cũng muốn tiến hành thay máu một lần. Có lẽ đây cũng là một cơ hội xúc tiến huyện Tân Xuyên phát triển.

Củng Lệ là người có chỗ dựa mạnh mẽ, nếu điều chỉnh nơi này, chỉ cần cô ta không hề có vấn đề gì về kinh tế, khẳng định sẽ không động nổi cô ta. Đây chính là cô ta dùng thủ đoạn ác liệt để tiến công. Người phụ nữ này rất không có kinh nghiệm. Làm ác liệt như vậy rất không có lợi cho tiền đồ.

Vương Trạch Vinh phỏng chừng không bao lâu, trong tỉnh sẽ có người chuyên môn gọi điện thoại tới nói giúp Củng Lệ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui