Quan Khí​

- Lão Tiền, Giai Minh bị Sở công an bắt rồi, ông mau nghĩ biện pháp cứu cậu nó.

Cố Vũ Hân gọi cho Tiền Lâm Đào rồi lớn tiếng nói, chuyện hôm nay làm ả lạnh cả người.

Ả vốn hẹn Cố Giai Minh đến Canada nhưng ai ngờ người Sở công an đến quá nhanh, ngay khi vừa lên máy bay thì đã xông tới bắt Cố Giai Minh trước mặt ả. Lúc ấy Sở công an chỉ nhận được lệnh bắt Cố Giai Minh nên không bắt ả. Vì thế ả mới cùng con thành công rời khỏi Trung Quốc.

Trước đó Tiền Lâm Đào đã bố trí mấy người bọn họ đến Canada định cư. Yêu cầu của quốc gia đó giờ mỗi người phải có tài sản mười triệu thì mới được nhập cư. Tiền Lâm Đào sớm bố trí việc này.

Nghe Cố Vũ Hân nói như vậy, Tiền Lâm Đào cảm thấy nguy cơ của mình quá lớn. Mình không ngờ chẳng nhận được tin gì. Nghĩ đến Cố Giai Minh bị bắt, y mệt mỏi ngồi đó. Cố Giai Minh là người như thế nào thì y biết. Chỉ cần vào Sở công an thì Cố Giai Minh nhất định sẽ khai hết. Lần này để Cố Giai Minh ra nước ngoài trước chính là để y không bị bắt và khai ra mình. Không ngờ Cố Giai Minh vẫn không thể trốn.

Tiền Lâm Đào suy nghĩ một lúc rồi gọi cho Uông Nhật Thần. Tình hình trên tỉnh đã quá rõ ràng, Hà Vi Trạch không có năng lực của hắn, bây giờ chỉ cần Uông Nhật Thần bỏ qua thì Tiền Lâm Đào tin rằng chuyện sẽ xong.

Nghĩ đến mình đã đoán sai, Tiền Lâm Đào rất hối hận. Vốn nghĩ Hà Vi Trạch có chỗ dựa mới nên đi theo đối phương sẽ tốt hơn, không ngờ Uông Nhật Thần đã lui mà còn ảnh hưởng lớn như vậy, càng không ngờ Vương Trạch Vinh dám đấu với mình.

- Lão bí thư, tôi là Tiểu Tiền.

Uông Nhật Thần vừa gọi cho Vương Trạch Vinh xong, tâm trạng của ông khá tốt. Sau khi lui thì lực lượng của Uông hệ tại tỉnh Giang Sơn bị Hà Vi Trạch làm loạn khiến ông rất bực. Bây giờ thì hay rồi, có Vương Trạch Vinh nên đã đánh gãy một tay của Hà Vi Trạch, bây giờ lại nhằm vào Tiền Lâm Đào, chỉ cần xử lý Tiền Lâm Đào thì cán bộ tỉnh Giang Sơn sẽ thấy rõ tình hình.

Uông Nhật Thần chỉ thoải mái không một điểm là Vương Trạch Vinh không phải cháu rể mình. Ông tin nếu Vương Trạch Vinh là cháu rể mình thì ông càng coi trọng hắn hơn là Hạng Nam.

Nhận được điện của Tiền Lâm Đào, Uông Nhật Thần rất ngạc nhiên.

- Tiểu Tiền à, có việc gì?

Uông Nhật Thần lạnh nhạt nói.

Tiền Lâm Đào nói:

- Bí thư Uông, tôi vẫn muốn đến thăm ngài, không biết bao giờ ngài có thời gian?

Tiền Lâm Đào mặc dù biết đây là con đường duy nhất của mình. Hắn biết Uông Nhật Thần rất niệm tình cũ nên mình phải nghĩ biện pháp đánh động ông ta.

Uông Nhật Thần lúc này đúng là muốn cười phá lên, ông không ngờ Tiền Lâm Đào đến bước đường cùng lại nghĩ đến mình.

- Tiểu Tiền, tôi lui rồi nên không có gì cần gặp cả. Các anh công tác cho tốt vào, phải chú ý trong công việc.

- Nên mà, ngài là lãnh đạo của tôi, cả đời đều là lãnh đạo của tôi. Tôi dự định mai lên Bắc Kinh thăm ngài.

Uông Nhật Thần nói với Tiền Lâm Đào:

- Tiểu Tiền, tôi nghe nói Ủy ban kỷ luật Trung ương đã đến tỉnh Giang Sơn, anh phải tự lo liệu.

Nói xong ông liền dập máy.

Nghe tiếng tút tút truyền tới, Tiền Lâm Đào hoàn toàn tuyệt vọng. Không ngờ đối phương ra tay nhanh như vậy, Ủy ban kỷ luật Trung ương đã tới thì người ta khống chế chứng cứ quá cụ thể.

Tiền Lâm Đào biết rõ chuyện của mình, chuyện ở Tân Xuyên là việc quá nhỏ. Sau khi làm Bí thư thị ủy Phượng Hải, y lợi dụng quyền lực mà kiếm rất nhiều tiền.

Tiền Lâm Đào đọc báo thấy đám quan chức tham ô mà cười cười, báo nói tiền tham ô khoảng mấy triệu, không biết báo chí nghĩ như thế nào mà lại cho rằng cán bộ cấp bọn họ lại chỉ vì vài triệu mà mất chức ư?

Không biết nghĩ như thế nào, Tiền Lâm Đào nhảy dựng lên rồi lái xe đi ra ngoài.

Mua một sim điện thoại di động, Tiền Lâm Đào ngồi trên xe mà gọi. Hắn có bí mật lớn nhất là hơn 20 người phụ nữ, mà những người phụ nữ này đều có con của hắn.

- Em nhớ địa chỉ và mật mã, trong đó có 20 triệu.

Ngoài địa chỉ khác nhau còn đâu lời của y đều như vậy.

Sau khi nói xong Tiền Lâm Đào liền ném sim điện thoại di động xuống cống thoát nước rồi cười phá lên.

Tiền Lâm Đào cảm thấy cả đời mình sống rất sung sướng. Hắn nhấn ga lao vào một xe tải.

Tiền Lâm Đào định đâm vào xe tải để chết, tin rằng mình chết thì cấp trên sẽ không truy cứu nữa, không biết chừng lại là công tác mà chết, rồi biến thành biểu tượng tuyên truyền.

Chẳng qua kết quả lại khác. Tiền Lâm Đào bởi vì quá hưng phấn nên ánh mắt chỉ nhìn xe tải nên không phát hiện trước xe mình có cống thoát nước mất nắp.

Một bánh xe rơi vào đó, xe đổ xuống đất, hai chân Tiền Lâm Đào bị gãy nhưng người lại không chết.

Tiền Lâm Đào dù như thế nào cũng là Thường vụ tỉnh ủy, hắn xảy ra chuyện như vậy khiến các Lãnh đạo tỉnh ủy đều hoảng sợ. Từ trên xuống dưới đều ra lệnh nhất định phải điều tra rõ tình hình.

Bên cảnh sát làm việc rất tỉ mỉ, tiến hành điều tra tất cả các thứ nghi vấn trên đường. Sim điện thoại di động mà Tiền Lâm Đào ném xuống cống lại không rơi mà nằm ở mép cống nên bị cảnh sát lấy được.

Hội nghị do các đồng chí Ủy ban kỷ luật Trung ương tổ chức nói về việc của Tiền Lâm Đào. Nội dung chủ yếu là tổng hợp ý kiến xử lý Tiền Lâm Đào.

Thấy Tiền Lâm Đào xảy ra chuyện như vậy, Hà Vi Trạch không biết như thế nào mà thở phào nhẹ nhõm. Đợi mọi người nói xong, Hà Vi Trạch nói:

- Vấn đề của Tiền Lâm Đào rất nghiêm trọng, chẳng qua là Thường vụ tỉnh ủy nên nếu việc này lộ ra ngoài thì sẽ không tốt đối với tỉnh Giang Sơn. Tôi thấy việc này có lẽ xin chỉ thị của Trung ương, có gắng xử lý êm. Nếu đâm xe thì nguyên nhân là bị thương khi công tác rồi rời khỏi chức vụ.

Ngũ Tĩnh lấy một tập tài liệu rồi cho nhân viên phát tới mọi người:

- Chúng tôi phát hiện một vấn đề càng nghiêm trọng hơn, mời mọi người xem.

Vẻ mặt Ngũ Tĩnh rất nghiêm túc.

Bốp.

Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Vương Khải Thần xem xong tài liệu liền không nhịn được đập bàn mà nói:

- Bại hoạt.

- 23 người phụ nữ sinh con cho Tiền Lâm Đào.

Lục Bích Tuyết không thể tin.

Trưởng ban tổ chức cán bộ Triệu Phong Vĩ thở dài nói:

- Trước kia thấy quan chức quản lý nhân tình của mình như một công ty, tôi còn nghĩ là nói quá, không ngờ trong chúng ta lại có người như vậy. Một năm cho một người phụ nữ một triệu để cô ta sinh con cho mình, không ngờ.

Khâu Đại Giang nhìn về phía Hà Vi Trạch nói:

- Bí thư Hà, xem ra xử lý êm thấm là không được rồi.

Hà Vi Trạch sa sầm mặt nói:

- Mẹ nó chứ.

Chuyện của Tiền Lâm Đào rất nhanh được báo cáo lên trên. Trung ương có chỉ thị tra xét rõ ràng.

Chẳng qua kết quả cuối cùng đã được giấu, báo chí chỉ đưa tin Bí thư thị ủy Phượng Hải Tiền Lâm Đào lợi dụng chức quyền nhận hối lộ hơn năm triệu. Số tiền quá lớn nên khai trừ Đảng và công chức, giao cho cơ quan công an xử lý.

Người biết không thể nói gì, người không biết lại đoán mò. Đối với việc Tiền Lâm Đào mất chức, mọi người đều nói với Vương Trạch Vinh là Bạch hổ.

Bây giờ không ít người thầm nói Vương Trạch Vinh là Bạch hổ, đi đến đâu thì có một đám mất chức.

Vương Trạch Vinh này đúng là không thể chọc vào. Phú Thì Cách trêu chọc Vương Trạch Vinh thì phải rời khỏi tỉnh Giang Sơn. Bây giờ Tiền Lâm Đào trêu Vương Trạch Vinh lại vào tù. Vương Trạch Vinh này đã làm hai Thường vụ tỉnh ủy đi đời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui