Quan Khí​

Hội nghị thường ủy diễn ra rất nóng bỏng, từng vị trí được bàn luận rất lâu. Bởi vì tình hình các thường vụ rất phức tạp nên liên minh của nhân viên từ ngoài vào rất tản mát.

Tình hình hội nghị dần biến hoá, các thường vụ mới tới dần liên minh lại, người Uông hệ cũng tranh đoạt, chẳng qua chuyện này cũng không phải tuyệt đối.

Lâm đ*o Nguyên đã được Uông Nhật Thần chỉ thị phải cố gắng lấy lợi ích lớn nhất cho Vương Trạch Vinh, cho nên y tự nhiên cũng tiến hành liên minh khi có cơ hội.

Thấy mấy người Lâm đ*o Nguyên, Giang Doanh Hà, Ngũ Tĩnh là cùng hệ, Hà Vi Trạch và Hoàng Vũ là người Lâm hệ cũng từ từ liên minh. Thấy cảnh này Tả Quân Huy và Vương Khải Thần cũng rất thông minh, bọn họ cùng hợp tác để chia sẻ lợi ích.

Hà Vi Trạch đương nhiên không bỏ qua việc tra hắn đoạt, lực lượng của y không lớn, ngoài Hoàng Vũ ủng hộ thì không còn ai. Bây giờ Uông gia và Lâm gia có quan hệ thân thích nên việc liên minh là rất tự nhiên.

Tả Quân Huy bây giờ cũng đã thấy rõ ràng, mình phải liên hệ với Uông hệ thì mới đạt được lợi ích.

Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Vương Khải Thần lần này không thể không tiến vào. Lão lãnh đạo đã gọi điện yêu cầu đưa con gái tới Thường Hồng, cho nên trong hội nghị lần này y cũng hợp tác với Uông hệ.

Bảy thường vụ hợp sức nên việc thảo luận đã nghiêng về phía bọn họ.

Kết quả cuối cùng đã có quyết định, Bí thư thị ủy tất nhiên là Vương Trạch Vinh, bộ máy lãnh đạo thì các hệ đều có chút thu hoạch.

Thị trưởng là Tôn Thiệu Bình người của Lăng Vũ Trình. Phó bí thư Phiền Chính Phú là người của Tả Quân Huy, đây là thu hoạch lớn của y. Nếu không phải dựa vào Uông hệ thì y thiếu chút nữa không có kết quả. Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Mã Thu là người của Vương Khải Thần. Mã Thu là người phụ nữ khoảng 50 tuổi, vì đạt lấy kết quả này mà Vương Khải Thần đã tích cực ủng hộ Uông hệ. Phó thị trưởng thường trực Chung Đại Trí là người của Cao Vân Cương; bí thư đảng ủy cục Công an Vu Dương; Trưởng ban Tuyên giáo Chu Lương là người của Trương Đại Vi; Trưởng ban tổ chức cán bộ Đan Kiến Phương là người của Hồ Tập Sơn; Trưởng ban thư ký Thị ủy Khương Tắc Xương; Bí thư huyện ủy Huyện Hồng An Hoàng Như Tú; chính ủy Quân khu Xương Mẫn là người của Hoàng Vũ; Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Ông Hải Bình là người của Cố Vũ; Chủ nhiệm Khu công nghệ cao Đặng Diệu Hoa; Phó thị trưởng Phổ Huy – người của Bảo Quốc Cường; Phó thị trưởng Triệu Hoài Đức là người của Tiền Đại Quân. Lần này Bạch gia không có kết quả gì.

Mặc dù nhìn người của nhiều hệ nhưng Vương Trạch Vinh là người đạt lợi lớn nhất. Bởi vì người Uông hệ, Lâm hệ hay Phú hệ đề có ý đến gần hắn.

Hội nghị làm mấy nhà vui mấy nhà buồn. Vẻ mặt Ngưu Thanh Đào không tốt mấy. Lợi ích do mấy nhà Uông, Lâm, Vương, Phú chiếm gần hết. Ngưu Thanh Đào mới đầu dự định kết hợp với mọi người để mong có chút thu hoạch, nhưng tình huống phát triển làm y rất bực bội. Chỉ có mình y là không có bất cứ thu hoạch gì.

Vương Trạch Vinh hôm nay không đi đâu mà ngồi trong phòng làm việc đợi kết quả hội nghị. Không chỉ là Vương Trạch Vinh, nhiều người biết tin tức ở Thường Hồng đều rõ hôm nay Tỉnh ủy điều chỉnh nhân sự Thường Hồng. Bởi vì tình hình trên tỉnh có chút phức tạp nên mọi người đều không rõ kết quả sẽ như thế nào.

Vương Trạch Vinh lo lắng bộ máy lãnh đạo Thường Hồng trong tương lai. Bản thân hắn nhất định không thể bị thay thế, quan trọng chính là quá nhiều người mới vào sẽ ảnh hưởng đến sự đoàn kết của bộ máy.

Vừa nãy Khương Tắc Xương cùng Hoàng Như Tú đến báo cáo công việc, hắn có thể thấy sự lo lắng của bọn họ.

Người gọi điện đầu tiên là Ngũ Tĩnh, y thông báo kết quả với Vương Trạch Vinh.

Nghe thấy kết quả như vậy, Vương Trạch Vinh có chút sợ hãi. Hắn không ngờ Tỉnh ủy lại thay đổi Thường Hồng lớn như vậy.

Theo Vương Trạch Vinh nghĩ thì chỉ động vài người mà thôi, nhưng lần này lại làm lớn đến thế.

Tâm trạng Ngũ Tĩnh lúc này khá tốt, có thể lấy được kết quả lớn hơn dự định thì ai cũng thích. Không ngờ Tả Quân Huy và Vương Khải Thần đều liên minh với Uông hệ, hiệu quả khá tốt.

Ngũ Tĩnh nói xong kết quả hội nghị liền dập máy.

Vương Trạch Vinh ngồi đó nghĩ đến tình hình bộ máy bước tiếp theo. Hắn coi như có nhận thức sơ bộ về từng thường vụ mới của Thường Hồng.

Ngoài Vu Dương, Đặng Diệu Hoa cũng thành công tiến vào thường vụ, cứ như vậy áp lực của Vương Trạch Vinh giảm đi nhiều. Có thêm Khương Tắc Xương cùng Hoàng Như Tú, hắn đã có năm phiếu chắc chắn ở thường vụ. Lăng Vũ Trình và Hoàng Vũ đều là người Lâm hệ, hai phiếu của bọn họ có thể kéo về, cứ như vậy thì là bảy phiếu, đồng thời cũng có thể hợp sức với Tả Quân Huy và Tiền Đại Quân.

Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ thì Quách Thư Quân và Sử Chí Hòa đã đi tới.

Thấy hai người bọn họ đi vào, Vương Trạch Vinh biết suy nghĩ của bọn họ. Bây giờ Tỉnh ủy đang nghiên cứu bộ máy Thường Hồng, bọn họ có thể ngồi yên được mới là lạ.

Bắt tay hai người, Vương Trạch Vinh ngồi xuống đối diện với bọn họ.

Quách Thư Quân nói:

- Bí thư Vương, không biết trên tỉnh có kết quả chưa?

Sử Chí Hòa thở dài nói:

- Chúng tôi nghe được vài tin tức nói cấp trên tranh đoạt Thường Hồng rất mạnh.

Vương Trạch Vinh đưa cho hai người điếu thuốc rồi nói:

- Tôi vừa nhận được điện thoại, nghiên cứu bộ máy của Tỉnh ủy đã kết thúc.

Vương Trạch Vinh nói như vậy làm hai người bọn họ đều rất khẩn trương. Bọn họ bây giờ không có chỗ dựa nào mạnh, ngoài dựa vào Vương Trạch Vinh thì đúng là không còn nơi nào để hỏi tin tức.

- Bí thư Vương, kết quả như thế nào, có bất lợi không?

Sử Chí Hòa hỏi.

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc này tôi cũng không thể nói rõ. Đối với các anh có lẽ là chuyện tốt nhưng lại không tốt cho sự phát triển tiếp theo của Thường Hồng.

Quách Thư Quân cười nói:

- Bí thư Vương, chúng tôi cũng biết tình hình. Lần này Tỉnh ủy biến hoá quá đột nhiên, lần này chúng tôi cũng khó giữ được vị trí, không biết Tỉnh ủy phân công chúng tôi đi đâu?

Vương Trạch Vinh nói:

- Hai anh đều lên chức nhưng chỉ là điều khỏi Thường Hồng.

Vương Trạch Vinh nói công tác mới của bọn họ ra.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh nói tình hình, Quách Thư Quân cười nói:

- Đúng là nằm ngoài suy đoán của tôi. Tôi vốn nghĩ điều ngang hàng đến nơi khác, không ngờ cũng có tiến bộ. Đây coi như an ủi một chút.

Sử Chí Hòa cười nói:

- Dù nói là để trống vị trí cho người khác nhưng ít nhất cũng lên một bậc.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Hai vị, việc này tôi cũng có chút xấu hổ, không thể giữ được hai vị ở lại Thường Hồng.

Quách Thư Quân xua tay nói:

- Bí thư Vương, cho dù chúng tôi lên tỉnh cũng chỉ là đi mở đường cho Bí thư. Chỉ cần Bí thư không quên chúng tôi là được.

Sử Chí Hòa cũng cười nói:

- Bí thư Vương, tiếp theo anh sẽ là Lãnh đạo tỉnh ủy, sau này nhờ anh giúp nhiều hơn.

Hai người vừa đi, Phùng Triêu Lâm liền đi vào và nói:

- Trạch Vinh, hội nghị Tỉnh ủy đã kết thúc, tôi phải đi. Nói thật cùng làm việc chung với anh là thời gian tôi thoải mái nhất. Thường Hồng cũng là nơi tôi lưu luyến nhất.

Vương Trạch Vinh nhìn Phùng Triêu Lâm, hắn cảm thấy Phùng Triêu Lâm già đi nhiều. Lần này Tỉnh ủy điều Phùng Triêu Lâm ra khỏi Thường Hồng, điều này rất bất lợi với việc lên chức của Phùng Triêu Lâm, bảo sao tâm trạng y không tốt. Nếu Phùng Triêu Lâm tiếp tục làm Thị trưởng thì sớm muộn gì cũng có thể thành Bí thư thị ủy, đến lúc đó sẽ vào Tỉnh ủy. Bây giờ tuy là đề bạt nhưng mà y về cơ bản không thể tiến thêm bước nữa.

Vương Trạch Vinh không biết nói sao, quan hệ giữa Phùng Triêu Lâm và y khá kỳ quái, đầu tiên là đánh sau lại làm đồng minh. Biến hoá này là do thực lực quyết định, nếu Phùng Triêu Lâm có thực lực thì tin rằng y sẽ tranh đoạt với Vương Trạch Vinh.

- Lão Phùng, anh nói đúng. Bộ máy do chúng ta hợp tác rất tốt, chẳng qua tôi cũng bất đắc dĩ.

Phùng Triêu Lâm gật đầu, tình hình trên tỉnh thì y hiểu rõ. Việc này Vương Trạch Vinh không thể ảnh hưởng tới.

Phùng Triêu Lâm ngồi nói chuyện một lúc rồi mới đi, trong giọng nói rõ vẻ muốn tạo quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh. Phùng Triêu Lâm cũng thấy rõ, khoảng cách giữa y và Vương Trạch Vinh càng lúc càng lớn, sau đây Vương Trạch Vinh sẽ làm Lãnh đạo tỉnh ủy. Y bây giờ bắt đầu coi như Vương Trạch Vinh thành chỗ dựa của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui