Quan Khí​

Nghe Vương Trạch Vinh nói, các thường vụ đều rất chú ý, bắt đầu có trò hay.

Lăng Vũ Trình cũng nhíu mày nhìn Giang Doanh Hà và Ngũ Tĩnh, sau đó nhìn Vương Trạch Vinh. Y thầm nghĩ cũng tốt, mượn việc này biểu hiện thực lực của mình một chút.

Lăng Vũ Trình đã sớm chuẩn bị cho hội nghị hôm nay. Nghĩ đến Bí thư Lăng từng nói chuyện với Vương Trạch Vinh, y tin Vương Trạch Vinh sẽ dùng biện pháp là lùi bước. Chỉ cần Vương Trạch Vinh lùi bước thì lực lượng Lăng hệ sẽ chiếm chủ động ở tỉnh Giang Sơn.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua mọi người sau đó nhìn Lăng Vũ Trình, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Vũ Trình mà nói:

- Tỉnh ủy muốn điều chỉnh cán bộ là chính xác, tôi kiên quyết ủng hộ. Nhưng phân tích cần phải khoa học, quyết không thể dựa vào ý kiến chủ quan mà đưa ra kết luận. Kết luận Sở nông nghiệp tôi thấy không ổn.

Vương Trạch Vinh nói thẳng quan điểm của mình.

Các thường vụ đều im lặng lắng nghe, ai cũng biết kết luận lần này hầu hết là chính xác, chỉ có ở Sở nông nghiệp là khác.

Đương nhiên là Lãnh đạo tỉnh ủy, có ai là không nhìn ra suy nghĩ của Lăng Vũ Trình. Đó chính là Lăng Vũ Trình quá tự tin vào thực lực của mình, muốn chèn ép lực lượng Uông hệ.

Vương Trạch Vinh nói tiếp:

- Tôi từng công tác ở Sở nông nghiệp nên hiểu rất rõ tình hình Sở nông nghiệp tỉnh Giang Sơn. Tin rằng các đồng chí ngồi đây đều hiểu thực tế tỉnh ta. Tỉnh Giang Sơn là một tỉnh công nghiệp, mọi sự phát triển đều xoay quanh công nghiệp. Công tác nông nghiệp vẫn ở thế yếu. Nông nghiệp phát triển chậm thì đầu tiên do tình hình thực tế của tỉnh, sau đó là do tỉnh đầu tư ít. Ngoài ra hai năm qua tỉnh Giang Sơn phát triển đã mang tới nhiều vấn đề mới cho công tác nông nghiệp.

Vương Trạch Vinh dù sao cũng từng làm giám đốc Sở nông nghiệp nên nói đầy thuyết phục. Sau khi nói xong, Vương Trạch Vinh đổi giọng:

- Tài liệu hôm nay lấy ra có chính xác hay không tôi không nói. Tôi chỉ nói mấy điều. Thứ nhất theo sự phát triển của tỉnh Giang Sơn thì công tác Luân chuyển đất đai của toàn tỉnh đang triển khai, công tác này đã tạo lợi ích cho toàn bộ nông dân trong tỉnh, thu nhập của nông dân đã tăng gấp đôi so với trước. Đây có phải là thành tích của công tác nông nghiệp không? Thứ hai công tác nông nghiệp của tỉnh Giang Sơn vẫn đứng hạng thấp so với các tỉnh xung quanh, nhưng từ tình hình hôm nay có thể thấy sản lượng lương thực, gia súc đều hơn trước, bây giờ đã đạt mức trung bình. Nếu như nói thành tích này không phải, tôi muốn hỏi thế nào mới là thành tích.

Nói đến đây Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua chủ tịch tỉnh Quách Chí Thường rồi nói:

- Những nội dung này tôi vốn không nên nói, tin rằng Chủ tịch Quách còn biết cụ thể hơn.

Vương Trạch Vinh trước đó đã suy nghĩ Quách Chí Thường là chủ tịch tỉnh mà gần đây bị Lăng Vũ Trình chèn ép rất mạnh, y kiểu gì chẳng có suy nghĩ. Bây giờ có thể liên minh với lực lượng Uông hệ, y nhất định không bỏ qua cơ hội.

Quách Chí Thường gần đây cũng rất khó chịu với Lăng Vũ Trình. Lăng Vũ Trình đã thò tay vào Ủy ban làm uy tín của y mất hết. Nhưng thấy thực lực của Lăng Vũ Trình tăng mạnh nên y đành phải nhịn. Hôm nay đột nhiên thấy Lăng Vũ Trình muốn đấu với lực lượng Uông hệ, y thấy đây là cơ hội. Bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nhắc đến mình, Quách Chí Thường cười nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh nói rất đúng. Tình hình chính là như vậy, đồng chí Lý Hạ làm giám đốc Sở nông nghiệp từ khi công tác đã rất chú ý trong công việc. Sở nông nghiệp cũng đạt được thành tích.

Quách Chí Thường mặc dù không nói nhiều nhưng đã tỏ rõ đồng ý với Vương Trạch Vinh.

Lăng Vũ Trình thấy Quách Chí Thường đứng về phía Vương Trạch Vinh thì cũng không hề ngạc nhiên. Chẳng qua nghe thấy Sở nông nghiệp đạt thành tích thì có chút khó chịu.

Ngưu Thanh Đào nhìn vài người và thấy mình nên nói gì đó.

Quách Chí Thường vừa nói xong, Ngưu Thanh Đào đã nói:

- Tôi cũng nói ý kiến của mình. Bây giờ trong Sở nông nghiệp thì bộ máy lãnh đạo không hề đoàn kết. Đồng chí Lý Hạ là giám đốc sở mà không thể đoàn kết bộ máy, đây là không làm tròn chức trách. Ngoài ra so sánh với tỉnh Giang Sơn đang phát triển với tốc độ cao thì công tác nông nghiệp không thể nào theo kịp, đây là giám đốc sở không làm tròn chức trách. Tôi cho rằng kết luận của Ban Tổ chức cán bộ là phù hợp thực tế.

Nói xong câu này Ngưu Thanh Đào thấy Lăng Vũ Trình khẽ gật đầu, y cười thầm trong lòng và nhìn Vương Trạch Vinh.

- Ồ, Phó chủ tịch Ngưu sao lại biết bộ máy lãnh đạo Sở nông nghiệp không đoàn kết? Không biết Phó chủ tịch Tô có biết việc này không?

Vương Trạch Vinh nhìn Phó chủ tịch thường trực Tô Xán mà hỏi.

Tô Xán phụ trách lĩnh vực nông nghiệp nên nghe Ngưu Thanh Đào nói như vậy liền rất khó chịu.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Tô Xán vốn cũng sớm cảnh giác vì Lăng Vũ Trình muốn chèn ép Uông hệ, mấy hôm trước lên Bắc Kinh còn gặp lão gia tử Cổ gia, y có thể cảm nhận lão gia tử rất chú ý đến Vương Trạch Vinh.

Tô Xán hiểu không thể để lực lượng Lăng Vũ Trình chèn ép mọi người. Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, y đặt bút lên bàn rồi nhìn chằm chằm Ngưu Thanh Đào mà nói:

- Đồng chí Ngưu Thanh Đào, anh từ đâu nghe thấy việc này, sao tôi không biết. Gần đây tôi đến Sở nông nghiệp thì bộ máy mặc dù có chút tranh luận trong công việc nhưng nói không đoàn kết là quá đáng.

- Cái này.

Ngưu Thanh Đào đúng là không lấy ra chứng cứ. Trong Sở nông nghiệp đúng là có người của Lăng hệ chống đối Lý Hạ nhưng đây chỉ là thầm tranh đấu, nếu chính thức nói bộ máy không đoàn kết thì sao được. Hơn nữa cơ quan nào không ngầm tranh đấu?

- Ha ha, tôi chỉ nghe nói qua mà thôi. Nhưng không có lửa thì sao có khói, có việc này hay không thì tổ chức điều tra một chút là rõ mà.

Ngũ Tĩnh nói:

- Đồng chí Ngưu Thanh Đào, anh là lãnh đạo cao cấp của Đảng, là Phó chủ tịch tỉnh thì đối xử với đồng chí thì sao có thể dựa vào câu không có lửa sao có khói mà kết luận. Nói ra thì phải chịu trách nhiệm.

Ngũ Tĩnh nói như vậy làm mặt Ngưu Thanh Đào tái mét lại.

Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Vương Khải Thần cũng đồng ý mà nói:

- Đồng chí Ngũ Tĩnh nói đúng. Chúng ta đối đãi với các cán bộ không thể tùy tiện mà nói, làm bất cứ việc gì đều phải có chứng cứ. Ủy ban kỷ luật không nhận được bất cứ tài liệu nào liên quan đến Sở nông nghiệp.

Thấy hội nghị diễn ra như vậy, mặt Lăng Vũ Trình tái đi. Vương Trạch Vinh này đúng là lợi hại, thông qua chuyện của Lý Hạ mà dễ dàng kéo Quách Chí Thường và Tô Xán về phía mình. Bây giờ Vương Khải Thần cũng đứng về phía hắn, lực lượng đã thay đổi hẳn.

Đúng lúc Lăng Vũ Trình định nói thì chỉ nghe Phó bí thư Bảo Quốc Cường nói:

- Các đồng chí nói rất đúng. Kết luận của Ban Tổ chức cán bộ trước đó tôi đã xem, tôi cũng đưa ra vấn đề này. Đồng chí Vân Cương cũng thấy chuyện có chút vội vàng và muốn cẩn thận khảo sát rồi có kết luận. Không ngờ hôm nay lại đưa việc này ra. Ở việc này tôi thấy làm bất cứ việc gì cũng phải dựa vào thực tế mà làm, quyết không thể dựa vào suy nghĩ chủ quan mà làm việc.

Y nói rất thú vị, bề ngoài là phê bình mình nhưng lại cho người ta biết đây toàn bộ do Lăng Vũ Trình làm ra.

Cao Vân Cương nghe Bảo Quốc Cường nói như vậy liền vội vàng nói:

- Việc này Bí thư Lăng làm quá gấp cho nên chúng tôi không thể làm gì khác hơn là đưa ra. Đây đều do chúng tôi không làm tốt công tác.

Vương Trạch Vinh lúc này lại nói:

- Chuyện này không thể trách các đồng chí Ban Tổ chức cán bộ, ai không phạm sai lầm. Quan trọng là một vài đồng chí chúng ta không đặt tâm trí trong công việc.

Bị chơi.

Vẻ mặt Lăng Vũ Trình rất khó coi. Y thật không ngờ Bảo Quốc Cường và Cao Vân Cương lấy cách tự phê bình để đẩy mình, nhìn các thường vụ ngồi đây y cảm thấy cứ tiếp tục thì không biết tình hình hội nghị sẽ như thế nào. Xem ra nếu còn tiếp tục thì mọi người sẽ nhằm hết vào mình.

Sao lại như vậy? Lăng Vũ Trình rất khó hiểu.

Y muốn mượn việc này phê bình Bảo Quốc Cường và Cao Vân Cương không làm tốt công việc nhưng bọn họ đều có chỗ dựa mạnh, chuyện này sao có thể làm gì bọn họ.

- Ha ha, xem ra công tác của chúng ta chưa làm tốt. Đồng chí Cao Vân Cương, hy vọng Ban Tổ chức cán bộ các đồng chí phải tăng cường trong công việc.

Lăng Vũ Trình nói đến đây liền cười nói với Vương Trạch Vinh:

- Đồng chí Trạch Vinh nói không ít tình hình Sở nông nghiệp, xem ra chúng ta vẫn chủ quan một chút. Đồng chí Lý Hạ làm không ít công việc, tạm thời bỏ sang bên.

Bảo vệ được Lý Hạ, Vương Trạch Vinh cũng không muốn sinh sự nữa. Hắn lấy thuốc ném cho mọi người.

Trong lúc nhất thời phòng hội nghị đầy khói thuốc.

Mặc dù mọi người đang hút thuốc nhưng đều hiểu thông qua việc này thì lực lượng Uông hệ do Vương Trạch Vinh đại biểu đã có xung đột với thế lực Lăng Vũ Trình.

Qua làn khói, mọi người thấy vẻ mặt Lăng Vũ Trình rất không tốt. BIết y tức vì hôm nay không thể áp chế lực lượng Uông hệ.

Điều này đối với các thường vụ tỉnh Giang Sơn lại không phải việc xấu. Uông hệ và Lăng Vũ Trình hợp sức khiến mọi người không thở nổi, bây giờ hay rồi, bọn họ có vấn đề. Nhìn tình hình thì Lăng Vũ Trình muốn chèn ép mọi người cũng không thể. Uông hệ sao còn có thể ủng hộ Lăng Vũ Trình chứ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui