Quân Lâm Thiên Hạ


Quay trở lại tẩm cung trong Các Linh sơn, sắc mặt của Nhạc Vũ lộ vẻ âm trầm, sát ý dâng đầy trong ngực, cơ hồ không thể áp chế, nỗi vui mừng sau khi hoàn thành Tam Linh Trấn Ma bàn đã sớm tiêu tán vô tung.

- Hồng Mông chi ma, La Hầu sao?

Quả nhiên trong người này có tiềm tàng vật kia, không trách bản thân không thể nào tính ra sự tồn tại, mãi đến khi La Hầu đến gần mới có cảm ứng, tâm cảnh lúc vừa tỉnh táo thì lập tức có cảm giác nguy cơ mãnh liệt.

Hắn đối với vật trong thân thể La Hầu nhất định phải có, đoán chừng người kia cũng là như thế. Hồng Mông chi ma đã có hình thể chính thức, tự sinh khí huyết, một khi lên đến Hồng Mông tổ ma thì chiến lực gia tăng đâu chỉ gấp mười lần, mà có thể tới trăm ngàn lần, thần thông cũng không phải đơn giản là huyễn pháp ngưng chân như hôm nay, khi đó nếu như tu vi của mình không tiến thêm thì nhất định sẽ vẫn lạc trong tay hắn.

Nhạc Vũ nhíu mày phân ra một đường thần niệm bắt đầu cảm ứng tình hình của tòa thành trên không này.

Hiên Viên Thu đã xử lý xong chuyện Hắc Hàn quốc dẫn binh trở về, toàn bộ chuyện của đế đình đều do hắn và Vi Minh tử quản lý, tình hình rất tốt.

400 vạn binh giáp của thiên đình thì một nửa nhập vào thiên thành, nửa còn lại phân công đóng chung quanh Các Linh sơn.

Ngoài ra trong đế đình còn hơn 600 vạn binh tướng, đều trên đại thừa, cấp ngọc tiên cũng có 3000 khiến cho chiến lực thiên thành tăng lên gấp nhiều lần, đã có thể tương đương với các đại phái đỉnh cấp trong hồng hoang. Nếu như hắn đoán không lầm thì đây nhất định là những chư tông phương bắc chủ động đưa tới để tránh cơn dận giữ của hắn. Ngoài ra mấy tháng này tuy hắn không hỏi chuyện bên ngoài nhưng tín dân mà đế đình thu nhập cũng đã bạo tăng đến năm tỷ.

Xu thế tăng trưởng này mới chỉ là vừa vặn bắt đầu, có mười vị Thái Thanh Huyền Tiên chèo chống, dù hắn không hỏi đến nhưng căn cơ quyền uy của đế đình chắc chắn ngày một vững chắc.

Trong nội tâm thoả mãn, Nhạc Vũ liến tiến vào Thiên Ý Phủ. Một chuyến đi ám giới lần này tuy hắn thu hoạch không nhỏ nhưng mấy người Nhiễm Lực cũng thu được chỗ tốt không nhỏ, hồn lực qua một tháng đã tăng tới mấy lần, lại trải qua trùng trùng điệp điệp chỗ tốt nên đạo tâm càng thêm ngưng luyện vững chắc, sau khi được Nhạc Vũ đem về lại Diễn Thiên Châu thì mỗi người đều bế quan cầu đột phá, toàn bộ động thiên vắng lặng.

Nhạc Vũ cũng đồng dạng nhanh chóng tiến vào tĩnh thất của mình, tế lên tam viên chân kinh bắt đầu tham ngộ huyền ảo bên trong, như lão phật nhập tịch, khí tức toàn thân dần biến mất, quy về hư vô, chỉ có Khuy Thiên Châu và Trấn Ma Bàn vẫn không ngừng chuyển động dấy lên vô số phù văn.

Ngoại trừ ra thỉnh thoảng lại có một thân ảnh hồng sắc phi độn đến tĩnh thất, đứng yên lặng hồi lâu rồi lại yên lặng rời đi.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, chỉ trong chớp mắt đã bảy mươi năm trong động thiên.

Ngày hôm đó trong phòng truyền ra một tiếng vang động, thân hình Nhạc Vũ phồng ra như khí cầu, tứ chi bạo liệt lách cách đến khi cao hơn mười trượng, gần như làm nứt nóc nhà mới kết thúc.

Sau một lát, cả người Nhạc Vũ lại thu nhỏ, thời gian lần này lại càng lâu hơn. Khi thân hình vừa trở lại như cũ thì Nhạc Vũ quát nhẹ một tiếng rồi mở mắt, quang trạch trong mắt càng thêm rạng rỡ, thấy xuất một tia vui mừng.

Sau một khắc, một quang luân bắt đầu ngưng tụ sau lưng rồi trong sát na đã biến thành mười sáu vòng. Tới vòng thứ mười bảy thì được nửa chừng liền vỡ, mấy lần như vậy rồi được Nhạc Vũ dùng ý chí ổn định lại, cuối cùng hình thành một thần uy không bị Nhạc Vũ khống chế đè sập tĩnh thất.

Nhạc Vũ lộ ra vài phần vui mừng, biết pháp tắc hư nghĩ tầng mười bảy đã thành. Đem quang luân sau lưng tán đi toàn bộ, Nhạc Vũ cử động lại tay chân liền truyền ra một hồi thanh âm khí kình trầm đục, một lực lượng cực đại cơ hồ phá nát hàng rào không gian, so với trước khi bế quan thì mạnh hơn mấy thành.

Lần tĩnh ngộ này tuy không thể tham thấu toàn bộ tam viên chân kinh nhưng cũng đã thấy được mấy phần hi vọng trùng kích hồn ấn Kim Tiên hồn ấn, còn Cửu Chuyển Huyền Công sau khi đạt tới tầng thứ sáu viên mãn thì không thể nào tu tập thêm. Bạn đang đọc tại chấm cơm.

Hiện giờ khi tìm hiểu tam viên chân kinh, tuệ lực bản thân lại đại tăng, nhiều loại pháp môn cũng có chút thu hoạch, nếu điều chỉnh căn cơ lại có thể tu đến tầng thứ bảy đỉnh phong.

Thậm chí pháp tắc hư nghĩ tầng thứ mười bảy có tạo nghệ trận phù làm cơ sở cũng là nước chảy thành sông, không tốn chút khí lực nào đã hoàn thành.

Nhạc Vũ cười ha hả một hồi mới đề khởi tinh thần chú ý biến hóa trong Huyền Minh an thiên khuê. Vào lúc hắn vừa ngưng tụ pháp tắc hư nghĩ tầng thứ mười bảy đã cảm thấy thần lực bên trong cực lớn, vừa lơ đãng đã rơi vào trạng thái không thể khống chế, thậm chí đánh nát tĩnh thất. Đến bây giờ Nhạc Vũ đem một tia hồn niệm vào thăm dò vẫn cảm giác kinh ngạc.

- Bảy mươi năm ở đây cũng chỉ bằng mười bảy năm ở ngoại giới, thời gian ngắn như vậy chẳng lẽ đã có ba mươi chín tỷ tín dân sao?

Thần vị cấp mười bảy chỉ cần một tỷ tín dân đã có thể chống đỡ thần cách, còn thần vị cấp mười tám lại cần mười tỷ tín dân, tăng vọt gấp 10 lần, bất quá chỉ là duy trì, muốn ngưng tụ ra thần cách cao giai còn cần thời gian tích tụ rất lâu, hoặc là tụ tập càng nhiều tín dân thì thời gian tự nhiên sẽ rút xuống.

Trước khi bế quan, vốn Nhạc Vũ tính toán đến hiện trạng của đế đình trong vòng hai mươi năm có thể thu nạp từ hai mươi đến ba mươi tín dân đã là không tệ, không nghĩ đến lúc xuất quan thì nguyện lực trong

Huyền Minh an thiên khuê đã tăng gấp mười lần so với trước, không trách ngay cả pháp lực của hắn cũng không thể khống chế nổi.

Ngoại trừ hai thành nguyện lực phải trả cho tín đồ để tăng hương hỏa, ba thành quy về Thiên Đình phân phối, còn chừng hai thành chia cho Tam công lục tiết của đế đình và mấy người Hiên Viên Thu, tính ra mấy người đều có chừng một tỷ nguyện lực. Những người này nhận chức tại đế đình, kỳ thật xem như tòng thần, còn lại hai thành gia trì vào xa giáp khí cụ của binh tướng, còn lại một thành tích tụ vào Huyền Minh an thiên khuê, nhìn như cực nhỏ nhưng đã tiếp cận con số bốn tỷ khiến khí tức bên trong càng ngày càng thịnh.

Hơn nữa tín đồ đang ngày một tăng nhanh, với nhân khẩu 120 tỷ Nhân tộc thì hắn tự tin có thể cầm được một nửa, còn hơn hai mươi tỷ thì chỉ cần động tay một chút cũng nắm chắc tới bảy thành.

- Nếu như vậy chỉ cần chừng hai mươi năm thì ta sẽ ngưng tụ ra thần cách cấp mười tám?

Nhạc Vũ cảm giác hiếu kỳ liền đem hồn niệm phân thành vô số xâu lấy từng tia tín ngưỡng từ bốn phương tám hướng đang tìm đến, cảm giác ngoại trừ ba mươi tỷ tín đồ đến từ ngoài địa hạt của đế đình, còn lại chín tỷ phân bố trong những mảnh vỡ hồng hoang và thế giới tiểu thiên liền bất giác nhíu mày.

Hắn thân là An Thiên Huyền Thánh Đại Đế phương bắc, tất cả sự vụ của thiên đình tại phương bắc, thậm chí là quyền chinh phạt đều thuộc hắn quản lý. Ngoại trừ ra thì rất nhiều thế giới tiểu thiên nằm trong phương bắc cũng do hắn tổng quản, bất quá đến nay chưa từng nghĩ qua muốn thu nạp tín đồ ở hạ giới cũng không phải không muốn mà là không thể. Thiên đình thành lập đã được sáu vạn năm nhưng tổng cộng cũng chỉ được chừng hai mươi tỷ tín đồ, có thể thấy được khó khăn ra sao.

- Đây là cớ gì ??

Nhạc Vũ nhíu mày, suy tính chỉ chốc lát. Với cảnh giới thần minh của hắn hiện giờ thì tương lai Hồng Hoang vẫn là khó dò nhưng chuyện quá khứ chỉ cần biết chút đầu mối lại có thể dễ dàng suy tính, chỉ qua một lát đã có sở đắc.

- Là Hiên Viên Thu sao? Hẳn là mượn lực bí bảo có thể xuất nhập thế giới khác như Phá Giới Lệnh. Người này quả nhiên có thể khiến cho khí vận đế đình thịnh vượng nhưng cũng ẩn hàm tai họa ngầm, thực là khó giải quyết.

Mặc dù đến nay trong tâm Nhạc Vũ vẫn không ngừng sinh kinh ý, nhiều lần lộ ra báo động nhưng cũng không biết cừu gia người này rốt cuộc là ai, rõ ràng tạm thời chưa có điềm xấu nhưng vẫn khiến hắn kinh hãi như thế, thậm chí ngay cả khí tức tử kim của Long Hoàng An Thiên tỷ cũng quay cuồng di động, dường như không thể ép xuống.

Chính tâm một hồi trầm ngâm lúc, xa xa lại một đạo hỏa hồng vầng sáng vọt tới, đã cắt đứt suy nghĩ của hắn, lại đúng là Đằng Huyền thân ảnh.

Đang trầm ngâm suy nghĩ thì Đằng Huyền đã hạ xuống trước mặt, cung kính hô một tiếng sư tôn rồi vui vẻ đem hai thanh hỏa diễm trường đao tế lên trước người.

- Thư Hùng Sí Diễm đao? Không ngờ đã triệt để luyện hóa!

Lúc đầu Nhạc Vũ còn chưa phát giác ra điều gì, đến khi trông thấy Đằng Huyền lấy ý niệm dẫn động hỏa diễm trường đao xoay quanh, vô số diễm lực hội tụ hóa thành hai đằng xà mới hơi chấn kinh.

Hai vật này không ngờ đã được Đằng Huyền triệt để luyện hóa thành linh bảo bản mạng, vận dụng tùy tâm không như lúc còn phôi thai khiến chiến lực tăng gấp đôi!

Nhạc Vũ đang tán thưởng thì Đằng Huyền hơi nhíu mày, thần sắc trọng nói:

- Sư tôn, ngươi cũng biết Cực Lạc thiên Bắc Hải?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui