Khi thần niệm của vài vị yêu thánh cảm giác được thân ảnh của Nhạc Vũ, thần hồn liền buông lỏng, thần kinh căng thẳng dần dần thư giãn ra.
Thứ nhất vị An Thiên Huyền Thánh đại đế bắc phương có thể nắm giữ được pháp tắc nhân quả, lại có được hai cỗ thân ngoại hóa thân tuy cũng thật mạnh mẽ, muốn thắng lại thật khó khăn vô cùng.
Nhưng so với việc hoàn toàn không thể nhìn thấy rõ địch nhân, lại không thể chạm tới còn thoải mái hơn vô số lần.
Chỉ có vẻ mặt Lôi Hoảng thoáng vẻ uể oải, không hề có chút ý mừng. Vốn Tử Cực Đăng ở trong kế hoạch của mọi người nguyên bản dùng đánh một kích cuối cùng tấn công Uyên Minh, kháng cự với bảo vật khí vận công đức của vị đại đế phương bắc kia.
Nhưng hiện tại lại bị bắt buộc sử dụng trước thời hạn, xem như là thất bại bất đắc dĩ! Toàn bộ mưu đồ xem như đã sắp hỏng mất.
Nhưng ý niệm này chỉ lóe lên trong đầu Lôi Hoàng liền bị hắn cố gắng đè nén xuống.
Chỉ một loáng sau, liền có tám đạo ý niệm mạnh mẽ hợp lại cùng một chỗ, giống như một lồng giam nghiền áp xuống, cố gắng đem thần hồn của Nhạc Vũ đập vụn vỡ tung!
Nhưng chỉ trong một tích tắc vừa đến gần, ở trong mắt bọn họ lại biến thành kinh ngạc.
Tử Cực Linh Diễm hỗn tạp công đức lực vô cùng vô tận, cho dù không tổn thương được Uyên Minh nhưng cũng phải khiến cho hắn ứng phó thật gian nan mới phải. Nhưng ở trong cảm giác của bọn họ, Nhạc Vũ cùng hai cỗ hóa thân lại chậm rãi xuyên qua tự nhiên bên trong Tử Cực Linh Diễm, mang theo lệ khí khôn cùng cùng kiếm ý sắc bén chỉ trong nháy mắt đã xuyên qua ngàn dặm bên trong linh diễm, nhanh tới mức cơ hồ làm cho hồn thức của bọn họ không cách nào tập trung.
Hồn niệm của họ chỉ loáng thoáng cảm giác được quanh người Nhạc Vũ ngoại trừ hóa thân Huyền Vũ đi theo hộ vệ, còn có vài đầu tử kim cự long đang quay chung quanh, khí thế kiên cố ngưng đọng. Chẳng những đem hồn niệm của bọn họ đánh ngược trở về, ngay cả lực lượng công đức vô cùng vô tận cũng khó thể xâm phạm mảy may.
Chỉ mới nháy mắt còn ở ngoài xa vạn trượng, nhưng chỉ nháy mắt sau đã lắc mình đi tới trước người một đầu yêu thú có thân hình như loài dương nhưng diện mạo lại giống như hổ.
Ba thân hình đứng ở một phương, hình thành tam giác trận hình, đem thiên địa pháp tướng triển khai, vây quanh đầu yêu thú trăm vạn trượng. Bạn đang đọc truyện được tại
- Không giống dương lại không giống hổ, ngươi là Vân Linh yêu thánh Ương Minh?
Không chờ đầu Chuẩn Thánh Kim Tiên trả lời, ba đạo thủy lam kiếm quang liền vỡ bờ tràn ra, bắn xuyên mấy trăm vạn trượng.
Lôi Hoảng nhìn thấy sắc mặt tái nhợt như người chết, cắn mạnh đầu lưỡi phun lên trên Tử Cực Đăng, ý niệm thao túng, giáng thẳng xuống chỗ Nhạc Vũ cùng hai cỗ hóa thân.
Nhưng đã không kịp, ba đạo kiếm cương sắc bén đã trực tiếp vặn xoắn tới, đem thân thể Vân Linh yêu thánh chặt đứt ngang thân!
Vô số bóng kiếm ầm ầm nổ tung, đem thần hồn huyết nhục của Ương Minh một kiếm xoắn diệt.
Cho đến khi hồn ấn băng diệt, vô số huyết nhục tinh hồn không còn chút sinh cơ, không còn chút dấu vết của Vân Linh yêu thánh Ương Minh, đã hoàn toàn bị Huyền Vũ nuốt chửng.
Nhưng lúc này vô số thần thông của tám yêu thánh đã đánh tới. Vài kiện bổn mạng linh bảo phát sáng chói chang như mặt trời nhấp nháy bên trong thế giới tối đen, mãnh liệt chói mắt!
Lúc này Nhạc Vũ cũng không hề tránh né, trực tiếp đối chiến, ba đạo ảnh kiếm xanh thẳm sáng rực dựng không bắn lên.
Thật nhiều thần thông hoặc trực tiếp cắn nát, hoặc bị cắn nuốt tan vào bên trong Thai Tàng Hư Không kiếm trận, sau đó cùng vài kiện linh bảo oanh kích chung một chỗ.
Khiến cho vô số cuồng phong bạo tuôn, linh lực càn quét, vô số pháp tắc cùng bổn nguyên đại đạo liên tục đan xen giao kích.
Kiếm ảnh linh quang giằng co thêm chốc lát, lại vang lên một tiếng hừ lạnh tận sâu trong linh lực phong bạo truyền ra, giống như một cự chùy giã mạnh vào tận sâu trong tâm linh mọi người!
Kiếm thế của ba đạo thủy lam kiếm hoa càng tăng thêm mấy thành, chỉ nghe vài tiếng vang phảng phất như gào thét vọng lên, mấy kiện linh bảo đã bị quét tới đánh bay ra xa xa, ánh mắt mấy vị yêu thánh lập tức trợn trừng, khuôn mặt hoàn toàn cứng ngắc.
Bảy người hợp lực một kích đánh thẳng vào Nhạc Vũ, không hề có chút bảo lưu mà đã ra tay toàn lực, nhưng không cách nào ngăn cản được cũng không gây được chút thương tổn cho vị An Thiên Huyền Thánh đại đế mảy may nào!
Bên trong không gian tối đen, xu thế mạnh yếu giữa hai bên đã thể hiện thật rõ ràng, đã bị Thủy Kiếm Tiên Uyên Minh dùng một thân tuyệt thế huyễn pháp mạnh mẽ nghịch chuyển!
Cho tới lúc này không chỉ là vài vị yêu thánh, ngay cả Lôi Hoảng chủ trì việc vây công lần này cũng không nhẫn nhịn được nảy sinh ý niệm chạy trốn.
Sau khi thần thông linh bảo của mấy yêu thánh bị đánh bay, lại tới Tử Cực Đăng bị đánh rớt, siêu phẩm linh bảo được mấy vị yêu thánh Kim Tiên gởi gắm kỳ vọng thật cao kia, còn tụ tập công đức suốt mười vạn năm vừa rơi xuống liền hóa thành một đoàn hỏa diễm, so với lúc trước càng tăng thêm uy lực gấp trăm lần, giống như cơn lốc cuốn động đem thân ảnh Nhạc Vũ bao vây bên trong, diễm lực càng lúc càng bốc cao.
Sắc mặt mấy vị yêu thánh đều lộ ra vài phần ý mừng, bị Tử Cực Đăng thiêu đốt, dù là Đại La Kim Tiên cũng khó thoát khỏi cái chết!
Nhưng vẻ mặt vui mừng chỉ duy trì được chốc lát liền cứng ngắc hoàn toàn.
Ở ngay trung tâm diễm quang mãnh liệt, một đạo tử kim sắc đế khí tựa như trụ trời cao tới ngàn trượng không chút dự triệu phóng mạnh lên cao. Chín đầu tử kim sắc cự long xoay quanh ở giữa, tổng cộng hiện ra mười tám long trảo, bảy đôi là chân thật, hai đôi hư ảo, hoa quý uy nghiêm!
- Cửu Long Thập Bát Trảo, làm sao có thể? Đây rõ ràng là Thiên Đế khí, dù là Hạo Thiên thượng đế cũng không hơn được như vậy! Thậm chí Hạo Thiên chỉ có sáu đôi là thật, ba đôi là hư ảo. Vì sao đế khí khí vận của Uyên Minh còn có thể siêu việt cả đương nhiệm Thiên Đình đại đế?
Tiếng kinh hô vang lên khiến mấy người có mặt đều không còn chút máu. Tuy bản thân xuất từ Yêu tộc, nhưng tới cảnh giới này đối với đạo ly tà khí khí vận nhiều ít bọn họ đều hiểu được rõ ràng.
Cự long tử kim sắc mười tám trảo, ở trong Long tộc trân quý nhất, chỉ có Long tộc huyết mạch thuần huyết nhất mới có được.
Mà chín đầu cự long mười tám trảo rõ ràng chính là khí tượng của Thiên Đế!
Tử kim sắc đế khí bỗng dưng hướng ra ngoài khuếch trương, kéo ra tới trăm vạn trượng phạm vi, đem thất thải công đức bên trong diễm hải toàn bộ áp chế chặt chẽ.
Ngay sau đó liền thấy thân ảnh Nhạc Vũ cùng hai cỗ hóa thân chậm rãi từ bên trong hỏa diễm không chút tổn thương đi ra ngoài.
- Chỉ là một Tử Cực Đăng còn muốn lấy tính mạng của trẫm, ta xem các ngươi không khỏi quá mức khờ dại!
Lúc này mấy yêu thánh mới nhìn được rõ, dưới chân ba thân hình đều thiêu đốt tám tầng diễm tháp màu sắc khác nhau, hóa thân Huyền Vũ biến thành một thân lân giáp huyền đen bảo hộ bên trong.
Dù bị tử diễm thiêu đốt nhưng cũng không cách nào tổn thương tới thân hình Nhạc Vũ, bên trong hỏa diễm hắn vẫn thản nhiên ung dung như đi dạo!
Ngay sau đó ánh mắt bọn họ đều bị một vật nằm bên trong linh diễm phong bạo hấp dẫn.
Chỉ thấy trên Tử Cực Đăng bị một vật trấn áp, chính là hình dáng giống Long Hoàng An Thiên Tỳ của Nhạc Vũ.
Nhưng vào lúc này cũng không ai dám khinh thường ấn tỳ trước mắt kia. Bên ngoài ấn tỳ đều được thất thải linh quang công đức vô tận bao phủ, đế khí nồng đậm tràn đầy, cơ hồ đã sắp chuyển thành bạch kim sắc.
Tuy không phải linh bảo, lại có thể đem siêu phẩm linh bảo Tử Cực Đăng áp chế không cách nào nhúc nhích.
Một Kim Tiên yêu thánh hóa thành bản thể giống như loài ưng khổng lồ, phía sau lại có đuôi giống như loài rắn, ánh mắt chợt lóe kim mang, xuyên qua huyễn thuật trùng điệp, sau đó hai mắt trợn ngược, thẩm thấu ra vài tia tơ máu:
- Đây rõ ràng là Trấn Thiên Tỳ! Năm xưa Thiên Đế Đế Tuấn dùng trấn áp thế giới này!
- Chẳng thể trách…
Vẻ mặt mấy người nhất thời chợt tỉnh, chợt nhớ tới tin tức truyền đến từ Nam Hải, đồng dạng vẻ mặt liền biến thành ngạc nhiên lẫn kinh sợ!
Nhạc Vũ nghe vậy khẽ lắc đầu:
- Long Ưng yêu thánh đúng là có ánh mắt tốt! Nhưng hiện tại trẫm nên làm thế nào cho phải? Nếu để lộ tin tức chỉ sợ bản thân trẫm có chút không ổn…
Giờ khắc này mấy vị Kim Tiên yêu thánh đều âm thầm cắn răng, cơ hồ căm thù Long Ưng yêu thánh đến tận xương tủy!
Nếu như không biết được việc này may ra còn một tia sinh cơ, nhưng hiện tại đã xem như là tuyệt vọng.
Dù biết rõ lần này Uyên Minh kỳ thật khó có khả năng buông tha cho bọn họ, nhưng trong lòng họ vẫn không nhẫn nhịn được mắng to. Ngay lúc này một đạo thủy lam kiếm quang chợt cuộn lên quay cuồng chuẩn bị chém tới.
Sắc mặt Lôi Hoảng chợt động, lóe lên vẻ mừng như điên giống như tìm được đường sống trong chỗ chết, mấy chục trương huyết sắc phù triện từ trong tay áo hắn xuyên ra, kết thành một linh trận xoay quanh thân thể, phù triện nổ tung trong nháy mắt, cùng đại trận bên dưới mặt đất liền liên kết hưởng ứng, một thời không thông đạo lập tức hình thành thông suốt tận sâu trong hư không, một cỗ khí tức quen thuộc mạnh mẽ như biển lớn mà Nhạc Vũ có chút quen thuộc vượt phá không gian xuyên tới.
Cả bảy người Lôi Hoảng đều có cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết, vẻ mặt hoàn toàn thả lỏng đồng thời trong lòng không hẹn mà không cảm giác thật may mắn.
Ánh mắt Nhạc Vũ cũng thoáng híp lại, lệ ý bừng lên, vừa tiếp xúc với tia khí tức kia hắn đã cảm giác sát ý dâng trào!
Ngay sau đó hắn chợt cười khẽ một tiếng, khoanh tay nhìn lại:
- Quả nhiên là ngươi, Nhai Tí!
Huyền Thủy Thiên Linh Châu trận bên trong Thai Tàng Hư Không kiếm trận lập tức bị thúc giục tới cực hạn, dung nhập vào bên trong Côn Luân Kính.
An Thiên Sáng Thế Quyết phỏng chế công pháp trong nháy mắt tiến lên đại viên mãn, hình thành Côn Luân Tâm Kính Thuật!
Vị thượng cổ thần thú, Hỗn Độn Kim Tiên, Nhạc Vũ chờ đợi đã lâu!
- Lại thêm một vị, cộng với trước đó đã bốn vị rồi sao!
Nữ Oa ngẩng đầu nhìn lên chư thiên tinh tú trên bầu trời, từ rất xa liền có thể nhìn thấy một viên lưu tinh vừa rơi xuống.
Cách Nữ Oa không xa, Hậu Thổ cũng như Nữ Oa đều ngẩng đầu nhìn lên tinh không.
Lúc này nơi hai người đang đứng chính là Cửu U Địa Phủ đã chuyển thành trên mặt đất!
Là vùng Trung Nguyên, chỉ có thể nhìn về phương bắc xa xa, quan sát mặt bắc Nam Chiêm Bộ Châu thấy được sát phạt khí loáng thoáng, dùng thôi diễn tính toán tình hình nơi đó.
Nhưng Lưỡng Nghi Điên Đảo Hư Không đại trận cho dù là Đạo tổ thánh nhân cũng khó thể đột phá. Càng không cần nói đến hiện tại thiên cơ đảo lộn không rõ.
Nhìn thấy cảnh tượng những viên lưu tinh lục tục rơi xuống, Nữ Oa thở dài một tiếng, ánh mắt như tán thưởng lại như bi ai, vô cùng phức tạp:
- Vô luận kết quả như thế nào, trận chiến hôm nay đều có thể xem như tổn thương của Yêu tộc. Trước kia mặc dù ta thật xem trọng hắn, nhưng cũng thật sự không sao ngờ được vị nghĩa đệ kia của sư muội ngươi lại có tài cán đến như thế!