Ngay khi thần lực khôn cùng cuốn động như dời non lấp bể bên trong Diễn Thiên Châu, ở bên trong đại thành trên đỉnh Các Linh sơn, một hỏa diễm thân ảnh đang nhắm mắt tĩnh tọa đột nhiên vẻ mặt khẽ động, mở mắt ra, nhìn về phương hướng Huyền Thánh Điện xa xa.
- Lại là khí tức thần lực, đã vượt ngoài Chuẩn Thánh, còn muốn ngưng tụ thần cách sao? Tín ngưỡng lực trong tay hắn cũng đã đủ, nhưng thần thuật tầng mười chín cùng pháp tắc hậu thiên thủy hệ rốt cục từ đâu mà đến?
Vẻ mặt nghi ngờ chốc lát, Đại Nhật chân nhân cũng không tiếp tục suy nghĩ, ngược lại ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, quan sát viên đế tinh trên bầu trời phương bắc.
- Huyễn thuật thật cao minh! Thân đăng lên Chuẩn Thánh cảnh giới, lại không hề lộ ra nửa phần khí tức. Nếu không phải vừa rồi cảm giác được một đợt tín ngưỡng lực dâng tràn, ta lại đang ở bên trong đế đình hành cung, thiếu chút nữa đã không thể phát hiện! Một thân tu vi huyễn pháp chỉ sợ đã đăng lên cảnh giới tuyệt đỉnh chỉ dưới thánh nhân! Cẩn thận đến như vậy, tính toán của vị Huyền Thánh đại đế kia chỉ sợ thật sự không nhỏ. Năm năm sau rốt cục hắn chuẩn bị bố trí như thế nào? Trước đó hắn nhắc tới nỗi vui mừng gì đó với ta, lại có ý gì? Hay hắn thật sự chuẩn bị mưu tính người kia…
Ở trong đầu không ngừng cân nhắc hồi lâu, Đại Nhật chân nhân cũng không tự chủ được thấp giọng lẩm bẩm:
- Được rồi! Nếu không phải người kia cũng không đến mức làm cho hắn không để ý tới căn cơ phải sớm tiến lên thần cách tầng mười chín. Cần ta trảm tam thi, phân thân nguyên thần bản thể buông tha Long Thai động thiên sao? Hắc! Nếu thật là người kia, vậy cũng là đáng giá!
Trên mặt hiện ra một tia lệ khí sát ý, sau một lát Đại Nhật chân nhân bỗng nhiên khẽ thở dài, hắn nhìn về phương hướng Huyền Thánh Điện, vẻ mặt vô hạn cảm khái:
- Huyết Lục thiên quân thật lợi hại, An Thiên Huyền Thánh đại đế bắc phương thật tài năng! Lại có thể thật sự trảm phá được bích chướng của Hồng Quân, lực xé thiên đạo. Chỉ tu hành bốn trăm năm ngắn ngủi đã siêu việt vô số thượng cổ đại năng nhân vật, thật sự đáng kinh ngạc, đáng sợ! Cũng không biết tương lai của người này đến tột cùng sẽ như thế nào? Là như phụ thân thúc bá của ta mà tử vong, hay bước ra được ngoài thiên địa chân chính?
Bên dưới địa phủ, Hậu Thổ cũng bay lên không, xuyên thấu qua Minh Phủ trùng điệp, xuất hiện trong hồng hoang, ánh mắt tràn ngập vẻ khó tin nhìn về phương bắc.
Vừa rồi hồn niệm của nàng cùng người kia vốn có quan hệ ràng buộc, vì vậy gần như theo bản năng nàng cảm giác được sự khác thường của hắn.
Giờ phút này người kia đang ở phía bắc hồng hoang, tựa hồ đang dựa vào tốc độ kinh người không ngừng cường đại, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã đạt tới trình độ làm người khác phải thấp thỏm bất an.
Nhưng nhìn lên tinh tú trên bầu trời lại không hề phát hiện được chút dị tượng nào.
Toàn bộ tinh tú đều giống như lúc trước, làm cho Hậu Thổ cảm thấy kinh nghi bất định.
- Hay thật sự mình đã cảm giác sai lầm? Tiểu Vũ vừa mới đánh chết Chư Kiền cùng hàng phục Đương Đồ. Sao có thể nhanh như vậy đã đăng lên cảnh giới Chuẩn Thánh? Mình còn nhớ rõ trong tay Chúc Long ngoại trừ một viên thần tinh của Cộng Công, cũng không có vật gì khác có thể giúp người thành đạo…
Bình tĩnh quan sát tinh đồ, Hậu Thổ dần dần có điều ngộ ra. Trên mặt nàng mơ hồ hiện lên vài phần ý cười xuất phát từ sâu trong nội tâm.
- Không ngờ thực sự có thể dĩ lực chứng đạo, thành tựu cảnh giới Chuẩn Thánh, thật không biết rốt cục hắn làm sao làm được? Vị đệ đệ này của ta thật sự liên tục làm người khác vui mừng. Ngô?
Nàng bỗng dưng kêu lên một tiếng kinh dị, trong mắt không khỏi lộ ra vài phần kinh ngạc.
Nàng cảm giác được viên thần tinh trong thân thể thần lực như thủy triều bắt đầu khởi động không ngừng, phảng phất như đang cộng hưởng với người đang ở phương bắc.
- Cỗ thần lực dao động này chính là thần cách tầng mười chín, tuyệt sẽ không sai! Hắn đang cắn nuốt thần tinh Cộng Công! Sau khi đăng Chuẩn Thánh, còn chuẩn bị chứng bài vị tầng mười chín sao? Như thế sự kiện Đào sơn mấy năm sau cũng không có gì đang lo lắng, hết thảy đều có thể giải quyết dễ dàng!
- Nhưng tốc độ tu hành của hắn thật sự quá nhanh đi! Chỉ mới vài chục năm thời gian ngắn ngủi đã có thể thoát ly cánh chim của ta, bước vào Chuẩn Thánh đỉnh phong cảnh giới! Vốn sau khi nắm giữ được một tia pháp tức sinh mệnh, suy đoán hồn ấn tầng thứ bảy thành tựu lại nhảy vào tầng thứ tám hẳn phải dùng một trăm năm mươi năm nữa, là lúc hồng hoang sát kiếp vừa nổi lên!
Vốn đang vui sướng vô hạn, dần dần vẻ mặt Hậu Thổ lại có chút ảm đạm, giờ phút này Nhạc Vũ có thể đột phá dĩ nhiên làm nàng phấn chấn, nhưng khi tưởng tượng Nhạc Vũ không còn cần nàng ở sau lưng giúp đỡ, có thể dựa vào lực lượng chính mình ngạo nghễ tiêu dao với Thiên Đế vị cách, tận sâu trong nội tâm của nàng lại nổi lên vài phần mất mác.
Sau một thoáng giật mình thất thần, thật lâu sau Hậu Thổ bỗng dưng bừng tỉnh. Phía sau nàng đột nhiên hiện ra một người, chính là Cửu Hoa chân nhân. Giờ phút này hắn đang cau mày bay lên, nhìn thấy Hậu Thổ, trong mắt chợt sáng ngời:
- Hậu Thổ nương nương có vẻ lo lắng, chẳng lẽ cũng có cảm giác?
Hậu Thổ ngẩn người, nháy mắt sau mới biết Cửu Hoa đã hiểu lầm dáng vẻ của nàng, cũng không giải thích, vẻ mặt khôi phục lại như thường, sau đó thản nhiên hỏi:
- Cửu Hoa sư đệ cũng đến, có lẽ cũng cảm ứng được chuyện gì sao?
- Xác thực là có chút cảm ứng!
Cửu Hoa tán nhân gật nhẹ đầu, sau đó trên mặt hiện lên vẻ nghi hoặc:
- Mới vừa rồi ta mơ hồ cảm giác thiên địa linh lực ba triều có chút dị trạng. Tựa hồ trong thiên địa đều phân tách thành hai nửa. Một nửa đang phẫn nộ gào thét, một nửa lại hân hoan vui mừng. Phảng phất như đã có người chứng được Chuẩn Thánh vị, nhưng lại có chút không giống. Cũng không biết lại là dấu hiệu gì!
Ngay sau đó vẻ mặt hắn tràn đầy khó hiểu nhìn lên bầu trời:
- Thiên tượng cũng không thấy biến hóa, cũng không thấy có tinh tú Chuẩn Thánh xuất hiện. Thật không biết chuyện này đối với địa phủ là họa hay phúc, sát kiếp tới gần, thiên cơ khó lường thật sự làm người khác bất an…
Vừa nói được một nửa, Cửu Hoa liền nhìn thấy khóe môi Hậu Thổ chợt hiện lên nét cười. - .
Hắn không khỏi giật mình:
- Giờ này nương nương lại lộ vẻ vui mừng như vậy, lại không có vẻ như gặp phải áp lực. Có phải vừa rồi là Cửu Hoa hiểu lầm đúng không? Dấu hiệu lần này đối với chúng ta mà nói, chẳng lẽ là việc đáng mừng rỡ? Đúng rồi, nhất định là Huyền Thánh bệ hạ đã đột phá hồn ấn đến Chuẩn Thánh Kim Tiên cảnh giới! Xem thiên địa dị tượng chỉ sợ còn xa không chỉ đơn giản như thế!
Cửu Hoa càng nói càng kinh dị, trong lồng ngực vô cùng kinh hãi. Từ sau khi chia tay tại Nam Hải, lúc này chỉ mới qua mấy chục năm thời gian ngắn ngủi mà người kia đã có thể đột phá Chuẩn Thánh Kim Tiên cảnh giới?
Quả nhiên thiên tư tuyệt đại, thiên đạo sở quy, thiên đạo đố kỵ!
Đừng nói là Đế Tuấn Thái Nhất, năm xưa La Hầu cùng Hồng Quân thậm chí Tam Thanh Đạo Tổ chỉ sợ cũng không vượt hơn như thế, thậm chí còn có chút không bằng.
- Nếu thật sự là bệ hạ đã chứng được Chuẩn Thánh Kim Tiên vị, thật đúng là một chuyện đáng mừng! Ít nhất ở năm năm sau, nương nương có thể ngồi yên quan sát, không cần ra tay. Chỉ cần kềm chế vài vị Đạo tổ thánh nhân kia là được!
Hậu Thổ nghe vậy cũng không cho ý kiến, cũng không tỏ ý thừa nhận. Ánh mắt nhìn thẳng xuống Huyết Hải khổng lồ nằm bên dưới đáy cửu uyên.
- Tình hình của tiểu Vũ ta cũng không biết rõ. Nhưng mấy năm nay sư đệ cực nhọc trấn áp Huyết Hải, Hậu Thổ vô cùng cảm kích. Hơn hai mươi năm thời gian Huyết Hải không những không thể khuếch trương mà còn giảm bớt, co rút lại ước chừng mười lăm ức dặm, phần bổn sự này thật sự làm người khác chấn kinh. Chẳng thể trách có người khen ngợi ngươi chính là người có thể tiến vào Thái Thượng Kim Tiên sau những người như chúng ta!
Trên Đại La Kim Tiên còn có Hỗn Độn Kim Tiên, mà ở cảnh giới Hỗn Độn Kim Tiên lại có hai tầng, hồn ấn tầng bảy đều gọi là Thái Sơ Kim Tiên, nguyên danh gọi là Đại La Hỗn Độn Thái Sơ Kim Tiên. Mà tầng cao hơn gọi là Đại La Hỗn Độn Thái Thượng Kim Tiên, đều thuộc cấp bậc Chuẩn Thánh.
Cửu Hoa nghe vậy mỉm cười, trên mặt lộ ra ý khiêm tốn:
- Nương nương quá khen, Hỗn Độn Thái Thượng Kim Tiên, Cửu Hoa tự nhủ mình còn kém rất nhiều. Huyết Hải co rút lại cũng không phải công lao của ta. Trận chiến trước Minh Hà lão tổ bị tổn thương quá nặng tới căn cơ, sau khi bị ta áp chế không thể không quay về giữ lại căn cơ. Hơn nữa thiên địa ý niệm cơ hồ giảm bớt lòng ủng hộ đối với Minh Hà lão tổ không ít. Ô uế lực kể từ sau khi nương nương thành lập địa phủ ước chừng càng giảm đi hai thành, nên mới tạo ra được cục diện hôm nay. Nhưng việc Huyết Hải khuếch trương tuyệt đối không thể ngăn cản, ta chỉ có thể trấn áp hắn được nhất thời mà thôi!
- Cho dù chỉ là nhất thời, vậy cũng đủ rồi!
Hậu Thổ không đồng ý chỉ khẽ lắc đầu, bỗng dưng vung tay lên, một đạo tử kim quang hoa đánh về phía đối diện.
Cửu Hoa khẽ vẫy tay cầm lấy, sau đó trong mắt tràn đầy ngạc nhiên.
Bên trong tay hắn đang cầm một ấn tỳ, chỉ thấy bên trên khắc lục dòng chữ "U Minh trấn ngục, đại thiên trấn minh" là tám chữ triện thượng cổ.
Lúc này Hậu Thổ lại cười:
- Trong Minh Phủ của ta cũng không có tu luyện Phật lực như Tây Phương Giáo. Cũng hiểu ngươi không muốn dễ dàng bị lây nhiễm thần lực, chặt đứt cơ hội chứng đạo ngày sau. Vì vậy chỉ có thể dùng ấn tỳ đế vị không gia trì vào thần lực, ngươi có bằng lòng nhậm chức U Minh Trấn Ngục đại đế vị, giúp ta quản hạt địa phủ?
Cửu Hoa nghe vậy cười khẽ một tiếng, bức ra một giọt tinh huyết trực tiếp bắn vào trong ấn tỳ nói:
- Chính hợp ý ta! Thật sự mong còn không được!
Hậu Thổ nhâm mệnh thương thiên hiệu pháp Hậu Thổ hoàng đế địa chi, dưới trướng cũng cần nhâm mệnh chức quan địa phủ, quản lý toàn bộ công việc chuyển sinh của cả địa phủ.
Tổng cộng có Thập Điện Diêm La, quản hạt mười tầng địa phủ. Hoàng Tuyền cùng Vong Xuyên hiện giờ đều là một trong Thập Điện Diêm La.
Ngoài ra còn có mười vạn phán quan, phán công đức tội nghiệt của sinh hồn ở kiếp trước, định ra việc thưởng thiện phạt ác. Cũng có vô số quỷ sai truy bắt sinh hồn miễn cưỡng ở lại nhân gian dương giới, hoặc là trấn áp ác quỷ.
Mà U Minh Trấn Ngục đại đế chính là trợ thủ do Hậu Thổ bố trí, cơ hồ quản lý toàn bộ công việc lẫn nhân sự bên trong địa phủ.
Quyền uy cũng thật hiển hách, có thể sinh sát bất luận. Cửu Hoa chân nhân lưu ý nhất chính là vô số công đức đạt được từ chức vị này!
…
Trong cùng một thời gian, bên trên cửu tiêu, ngoài ba mươi ba tầng trời, tại Thái Thanh Đại Xích Thiên Bát Cảnh Cung.
Một lão giả tóc bạc đang ngồi xếp bằng trước một lò luyện đan thật lớn, đột nhiên mở bừng mắt.
- Hắc! Hài tử kia xem ra cuối cùng đã đầy đủ lông cánh…
Vẻ mặt hắn cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, chỉ cười nhìn sang một bên.
Ở cạnh Cửu Khiếu Tử Kim Đan Lô đang đặt một bàn cờ, bên trên bố trí quân cờ dày đặc.
Nhưng bên trong cờ đen thật nhiều, cờ trắng lại rơi vào hoàn cảnh xấu. Chỉ cần là ai thoáng thông hiểu kỳ đạo đều hiểu được ván cờ này quân trắng thiếu chút nữa sẽ hoàn toàn bại trận, toàn quân bị tàn sát không còn sinh cơ.
Giờ phút này lão giả lại ném ra mấy viên ngũ sắc thạch vào trong bàn cờ, đem ván cờ hoàn toàn đảo loạn, sau đó khẽ cười.
- Thật đáng tiếc! Thế gian lại có thêm một người nhúng tay chơi cờ!