Quân Lâm Thiên Hạ


Nhìn vào cặp mắt lạnh giá không chút biểu tình của Nhạc Vũ, Đồ Thành Hiên giật mình, một cảm giác sợ hãi không thể kìm nén bốc lên từ đáy lòng.

Ngay từ lúc ngoài mười mấy bước, đối phương đã dự liệu được hành động này?

Đồ Thành Hiên có chút không dám tin, song hắn đã từ kiếm ảnh nhanh như thiểm điện kèm theo lôi âm váng óc mà đoán được kết cục của mình.

Lần đầu tiên, trong lòng hắn thực sự thất thố! Theo bản năng hắn muốn ngăn trở song hai cánh tay vung lên vẫn không thể cản được khí thế. Hắn muốn triệt thoái phía sau tránh né nhưng lại không thể nhanh hơn kiếm. Vô luận như thế nào, hắn cũng không thể có phương pháp tránh né. Kiếm thế của Nhạc Vũ cơ hồ đã là khóa lại tất cả đường lui của hắn, tránh né thế nào cũng không thể thoát khỏi một kiếm vào yết hầu.

- Hắc hắc! Cả ngày đánh nhạn, hôm nay lại bị nhạn mổ vào mắt! Tạp chủng này của Nhạc gia sao lại quái thai đến mức độ này?

Vào khắc cuối cùng, Đồ Thành Hiên ngược lại bình tĩnh, trên mặt thoáng hiện nụ cười giễu cợt. Bất quá vào lúc này từ trong tay áo của hắn chợt phí ra một bóng trắng.

Con ngươi Đồ Thành Hiên cũng chợt co rút lại!

Đây là con ấu thú Tam Vĩ Hồ mà hắn nuôi dưỡng gần đây!

Trong phút chốc, Đồ Thành Hiên chợt nhoáng lên cảm giác vừa hoang đường vừa đau thương.

Hắn sở tập Trú thú thuật, tuy là cực kỳ bất phàm, song sở dụng đều là phương pháp mạnh mẽ khống chế tâm thần yêu thú. Mỗi lần như vậy phải hao tốn rất nhiều tâm lực. Mỗi khi những sủng thú kia thống khổ thì hắn cũng không dễ chịu gì. Cũng vì thế mà muốn để giành được Trú thú thuật nghe nói vô cùng thần diệu của Nhạc gia làm chỗ bổ khuyết, cuối cùng đáp ứng sở cầu của Hồng gia sở cầu, lấy một con linh ấu thú cấp ba làm đại giá để đổi lấy xuất thủ của hắn.

Không ngờ lúc này suýt nữa mạng đi hoàng tuyền, mà cuối cùng vật cứu thoát lại chính là con ấu thú mà Hồng gia dâng tặng, thậm chí hắn còn chưa nỡ sử dụng pháp môn khống chế với con ấu thú!

Thủ đoạn của người này thật làm người khác cảm khái vô hạn.

Đồng thời than thở còn có Nhạc Vũ. Vào lúc bóng trắng kia xông tới, tuy không có gì uy hiếp nhưng vẫn có thể vững vàng hứng lấy một kiếm, trong lúc hắn giết hết con ấu thú thì Đồ Thành Hiên đã hơi điều chỉnh một chút thân hình. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Kim Ô Kiếm không có chút nào huyền niệm cắm vào cơ thể đối thủ. Kiếm quang tứ tán nổ bung, cộng thêm dư ba âm bạo đã phá hủy tối đa thân thể đối thủ. Chân khí của Đại Hỗn Nguyên Ngũ Hành men theo vết thương tiến sâu vào cơ thể. Bất quá thanh niên mặt vàng trước mặt này rốt cuộc cuối cùng dùng cánh tay phải bị băm nát để trả giá, tránh được sát cục mà hắn bố trí tỉ mỉ.

- Chẳng lẽ đây là thiên mệnh?.

Trong đầu Nhạc Vũ bất giác hiện lên ý nghĩ này, sau đó nhìn về bên trái, hắn cũng không có ý định buông bỏ hy vọng nhưng bây giờ đã không có thời gian

Cuối cùng hắn đã thấy con yêu thú cấp năm của Đồ Thành Hiên là gì. Đó là một con rắn mối khổng lồ dài hơn mười trượng , toàn thân có vô số vằn vện quỷ dị, biến đổi không ngừng theo thân hình di động. Thân hình nó còn chưa đến nơi thì cái đuôi dài khổng lồ đã mang theo lực lượng mấy vạn cân quét ngang tới.

Nhạc Vũ thấy thế nhất thời chợt hiểu, yêu thú này cũng giống như Sư Ngạc Thú, lấy sự nhanh nhẹn và lực lượng để chiến thắng đối phương. Con Thập Sắc Tích (rắn mối mười màu) này dựa vào tiềm hành để giấu đi tung tích. Bản thân hắn và Sơ Tam cũng không cảm giác được tồn tại của nó vì Thập Sắc Tích chẳng những có thể ẩn núp trong bất kỳ hoàn cảnh nào, năng lực ẩn đi yêu lực cũng cực mạnh. Nếu không phải như thế thì sao qua mặt được con mồi của nó.

Đang lúc tuyệt vọng, thì trong cơ thể của Nhạc Vũ bắt đầu dao động. Một thân ảnh màu trắng lẫn đỏ không chút nào báo trước xẹt qua trong tầm mắt hắn đem theo quang hoa đâm về phần đuôi của Thập Sắc Tích. Song kiếm thế sắc bén vô cùng vào lúc này cũng không cản lại được thế công. Mới vừa xuyên thủng được phần vỏ giác xác thì đã bị yêu lực hộ thân của Thập Sắc Tích đánh cho bay vọt ra xa.

Lúc nhìn rõ thân ảnh kia chính là Lâm Trác. Nhạc Vũ không khỏi buồn cười.

Cổ nhân vẫn nói châu chấu đá xe, sợ rằng đại để là như thế! Với thân thể loài người, cho dù là cường giả tiên thiên cũng có thể địch nổi sức lực yêu thú cấp năm. Với chút sức lực của Lâm Trác thì vốn không chạm được vào một cái lông của Thập Sắc Tích.

Trong lòng hắn chợt dâng lên một luồng cảm xúc, bản thân sao có thể cam tâm chết đi ở đây? Kiếp trước cha mẹ chết sớm nên chết đi không có gì luyến tiếc. Nhưng đời này hắn còn có mẫu thân, muội muội!

Còn có cả ý chí truy cầu chí cường, vốn không thể nào mới khởi đầu đã dáo chìm gươm gãy.

Ý chí cầu sinh cực hạn lại dâng lên trong lòng Nhạc Vũ. Hệ thống phụ trợ trí năng trong cơ thể thôi diễn cực nhanh để tìm cách chạy trốn. Chân khí Đại Hỗn Nguyên tầng mười lăm đang lưu chuyển trong cơ thể cho dù là phục dụng nhiều hơn nữa Dịch Nguyên Đan cũng không cách nào tái tiến một bước áp súc chân khí mà tạo thành dịch trạng trong kinh mạch, mơ hồ cùng dao động với linh lực thiên địa.

Nhạc Vũ hoảng hốt, cảm giác thao túng linh lực thiên địa trong vòng mười dặm này hắn đã trải qua vô số lần khi phục dụng Dịch Nguyên Đan, lúc này lại tái diễn ngay cả khi không sử dụng đan dược!

Nội tức trong cơ thể hắn đã không còn bị ảnh hưởng của con Thập Sắc Tích, dao động linh lực bình thường như lúc ban đầu. Linh giác của hắn cũng lần đầu tiên cảm thấy một lượng lớn linh lực trong thiên địa đang tồn tại!

Cái đuôi khổng lồ của Thập Sắc Tích quét tới mang theo một trận cuồng phong. Nhạc Vũ theo bản năng lấy Quỷ Bộ hội tụ Phong Linh bước sang một bên, song trong nháy mắt đã ở ngoài mấy chục bước, tránh thoát thế công. Linh lực ngày thường phải khống chế cẩn thận thì bây giờ điều khiển dễ dàng vô cùng. Thậm chí không cần cố ý mà linh lực thiên địa cứ thế vọt tới.

Đây là tiên thiên?

Cặp mắt Nhạc Vũ từ mơ hồ chuyển thành sáng rõ. Còn kẻ đối diện với hắn thậm chí còn phản ứng nhanh hơn, đầu tin là trợn mắt khó tin rồi cuối cùng không thể nói một lời nhảy lên lưng Thập Sắc Tích, chỉ huy con yêu thú chạy trốn ra ngoài cốc.

Nhìn một màn này, Nhạc Vũ cười lạnh một tiếng, sau đó thân ảnh như ảo mộng phóng đuổi theo.

Bỏ đi ân oán ở cửa thành, hôm nay hơn mười võ sư của nhà hắn mất mạng, còn có Băng Thiến cùng Lâm Trác bị đả thương, thù hận khắc cốt này nếu không báo thì làm sao có thể là nam nhân?

Tốc độ con yêu thú khổng lồ này không quá nhanh, song cực kỳ mạnh mẽ. Nhạc Vũ lấy Quỷ Bộ đuổi theo vài trăm thước mới kịp sau nó, lúc náy Thập Sắc Tích lại một đuôi quét tới.

Nhạc Vũ cười dài một tiếng, lắc mình dễ dàng tránh thoát, chân phải dẫm lên một bước rồi bay vọt lên.

Dựa theo thuyết pháp của Tần Việt, tiên thiên cường giả chỉ là Cơ Quan Khôi Lỗi có được ưu thế thời gian mà thôi. Còn đối với những nguyên thú không thể sử dụng bí pháp thì đều chiếm ưu thế. Hiện giờ xem ra đúng là có đạo lý, chỉ cần linh mẫn là trong chiến đấu sẽ chiếm ưu thế.

Nhạc Vũ chỉ nghĩ qua một thoáng rồi thanh tĩnh. Trong khoảnh khắc, một số lượng lớn Kim linh lực bị hắn thu nạp đã mạnh mẽ rót vào Kim Ô Kiếm khiến cho kiếm khí đột nhiên phun ra hơn mười trượng, từ trên cao chém xuống Thập Sắc Tích.

Kiếm thứ nhất đã cắt cả một mảng lớn của chân sau Thập Sắc Tích, đáng tiếc vẫn chưa hoàn toàn chặt đứt, kiếm thứ hai lại ngạnh kháng với cái đuôi của Thập Sắc Tích, tuy nhiên lần này không phải là tấn công mà là con yêu thú tự đoạn đuôi để cầu sinh.

Nhạc Vũ bất đắc dĩ, thu kiếm tránh khỏi. Kiếm thứ ba hắn nhắm thẳng vào Đồ Thành Hiên! Trong khoảnh khắc con yêu thú kia đoạn đuôi thì đã không còn uy hiếp gì với hắn nên hắn có thể mặc tình truy sát chủ nhân của nó!

Đối diện với hắn, hai mắt Đồ Thành Hiên đỏ ngầu. Mắt thấy kiếm thế hung hoành bén nhọn đã gần đến rước mắt, hắn chợt dậm chân móc ra một phù triện màu vàng ném ngược ra sau. Trong lòng hắn lại càng đau đớn vì phù triện này hắn phải trả giá rất lớn mới có được. Lúc trước Nhạc Vũ liên tiếp tru diệt mấy sủng thú cũng không nỡ sử dụng nên thiếu chút nữa bị ép tới tuyệt cảnh. Lúc này hắn hiểu rõ nếu không sử dụng chỉ e chạy không được nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ tiếc hận.

Nhạc Vũ khẽ nhíu mày, phù triện mà Đồ Thành Hiên ném ra chế từ một loại vải không biết tên. Sau khi rời khỏi tay thì đón gió căng phồng, trong đó khắc hơn trăm đạo phù văn phức tạp do bút từ gỗ đào chấm mực màu lam viết thành. Ở chính giữa vẽ hơn mười thanh kiếm chỉ các hướng khác nhau.

Trong lúc Nhạc Vũ đột nhiên giật mình thì vô số kiếm khí chợt phun trào ra từ phù triện, khóa cứng không gian quanh hắn, dẫn động phong linh thiên địa làm thành mười đạo phong nhân bất quy tắc quét ngang hắn mà đến!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui