Quân Lâm Thiên Hạ


Bên trong Vân Văn Đỉnh có tổng cộng hơn 170 viên đan dược nằm dưới đáy, ngoài ra cũng không thiếu thuốc hỏng.

Nhạc Vũ xem xét phẩm cấp của những viên Trúc Cơ Đan này rồi cười vẻ hài lòng, lấy chúng ra bỏ vào dược bình bên cạnh. Trong đó tuyệt đại đa số đều có vỏ ngoài sáng bóng, sắc hiện lên màu xanh da trời, chính là đan dược có hình dạng và phẩm cấp tuyệt hảo mà trong đan thư đề cập.

Theo lẽ thườn thì cho dùng linh đan ngang hàng sau khi luyện chế, về đẳng cấp cũng sẽ không đều. Ví dụ như Trúc Cơ Đan này bình thường chỉ có thể coi là cửu phẩm trung đẳng, tốt hơn một chút một chút chính là thượng đẳng.

Loại đan dược mà Nhạc Vũ vừa luyện chế vừa rồi tuy là không đủ giai vị bát phẩm nhưng linh hiệu cũng xê xích không bao nhiêu.

Bất quá tuy trong lòng hắn vui mừng nhưng vẫn còn vài phần bất đắc dĩ.

Một lần này ước chừng tám phần thành đan, tỷ lệ này tuy trong mắt người khác đủ để giật nảy mình nhưng đối với Nhạc Vũ mà nói vẫn chưa thỏa mãn. Có năng lực phân tích, nếu là ngay cả điểm này cũng làm không được vậy mới đáng mất mặt.

Những phế đan và cặn thuốc vẫn là do vào giai đoạn cuối cùng hắn chưa khống chế tốt linh lực. Cũng không phải nội tức chưa đầy, nếu chỉ thuần túy bàn về số lượng thì hiện giờ Nhạc Vũ thua kém cả những tu sĩ có cảnh giới Tiên Thiên dẫn khí. Nhưng nếu là bàn về đến khí mạch trầm sâu ngay cả những tu sĩ có cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong cũng không thể so sánh.

Nguyên nhân chân chính là hắn không cách nào phân tâm đa dụng, đồng thời hướng dẫn hàng trăm luồng linh lực lưu động, chỉ có thể khống chế một phần nhỏ chủ yếu nhất trong đó.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Nhạc Vũ không theo đuổi tỷ lệ thành đan cao hơn, ngược lại đem phân lượng dược vật gia tăng lên đến hơn hai trăm. Cho dù là hắn đem phẩm cấp đan dược một lần khai lò hạ thấp đi thì cũng không thể nào hoàn toàn khống chế linh lực lưu chuyển bên trong đan đỉnh, không bằng làm như vừa rồi lại thu được nhiều linh đan hơn.

Thật ra thì cái thiếu nhất đối với Nhạc Vũ mà nói, không phải là dược liệu mà là thời gian. Cho dù là những linh dược cao cấp trong nhẫn trữ vật của hắn hay những viên Trúc Cơ Đan này đều có thể dễ dàng đổi được ở chợ tu chân nên cũng không cần quá quý trọng.

Những phế đan và cặn bã, Nhạc Vũ cũng không tùy ý xử trí mà đều thu hết vào trữ vật để sau khi ra ngoài xử lý. Truyện Tiên Hiệp -

Có kinh nghiệm lần trước ở Vạn Tiên quật, lần này Nhạc Vũ tự nhiên cảnh giác không để lưu lại một chút sơ hở cho người khác biết được.

- Những phế đan này thật sự là đáng tiếc. Hơn 170 viên Trúc Cơ Đan, nhìn như là rất nhiều song với phương pháp hợp đan kia thì lần chuyển đầu mỗi viên cần hai viên hợp lại, lần hai cần bốn viên, lần ba cần tám viên, cuối cùng có thể chuyển ra mười lăm viên Trúc Cơ Đan tam chuyển đã là không tệ.

Nhạc Vũ nghĩ vậy rồi lấy từ trong không gian trữ vật ra ba bình sứ. Lần này hắn đi luyện chế Trúc Cơ Đan không phải là loại của Quảng Lăng Tông thường dùng mà là dược phương của Phù Sơn Tông. Sở dĩ như vậy là vì lần đánh chết hai gã tu sĩ của Phù Sơn Tông hắn đoạt được hơn hai trăm viên Trúc Cơ Đan. Nếu cứ bỏ đó không dùng thì đúng là quá mức lãng phí.

Có số đan dược này, thêm vào một phần nhỏ dược liệu, nước tinh khiết để thử nghiệm chuyển đan.

Bởi vì lần này dược vật bên trong đan đỉnh cực ít, cộng với địa hỏa rèn luyện nên chỉ qua mấy phút đã dung hội. Nhạc Vũ dùng linh giác dò xét rồi cười khổ thu tay lại, vì việc kiên cố hóa hồn lực mà linh thức của hắn chỉ có thể dùng trong chiến đấu, không thể dùng cho luyện đan.

Điều này đổi lại là người khác sẽ thúc thủ vô sách. Bất quá cũng may trên người hắn, còn có năng lực phân tích còn tốt hơn.

Nhạc Vũ vừa xem xét tình trạng bên trong đan đỉnh vừa không ngừng xuất thủ linh quyết. Chủ yếu là khống chế, đem những thứ cặn bã và độc dược tống ra rồi tận lực hòa than dược vật hữu dụng thành một thể.

Đây là lần đầu tiên thí nghiệm chuyển đan nhưng có thể vì nguyên nhân tương đối đơn giản mà cuối cùng kết đan thành công, lần chuyển thứ hai thì cũng dễ dàng hơn.

Chỉ có đến lần chuyển thứ ba, Nhạc Vũ mới chính thức cảm giác được khó khăn. Linh lực lưu động trong đan đỉnh vượt xa lần trước. Nhạc Vũ rõ ràng lực bất tòng tâm, cho dù có linh quyết khống chế cũng không thể áp chế và hướng dẫn.

Kết quả cuối cùng dĩ nhiên là hỏng toàn bộ, cũng có nghĩa là tám viên Trúc Cơ Đan qua gần nửa giờ cố gắng đều coi như kiếm củi ba năm thiêu một giờ,

- Đáng tiếc phần lớn điển tịch của biệt phủ Tĩnh Hải Tông không có ở đây, pháp môn khống đan mà

Ta học được chỗ tàng thư lâu chỉ có thể coi là cấp thấp! khi lên đẳng cấp cao hơn thì khống chế không được! Không biết chỗ Kinh Sóc các có tìm được thứ gì hay không?

Gạt đi ý nghĩ đó, tiếp theo Nhạc Vũ cũng không dám làm lớn, đầu tiên là bỏ vào toàn bộ Trúc Cơ Đan chuyển lần hai. Sau đó ở lần thứ ba thì thí nghiệm từng chút một, sau hơn ba lần thất bại thì rốt cục thành công.

Tuy vậy mấy lần sau đó tuy quen tay hơn nhưng vẫn phát sinh biến cố, đáng lẽ là được năm mươi viên, cuối cùng thành đan chỉ có ba mươi lăm viên, còn lại tất cả đều là báo hỏng. Mà cho dù là thành công thì cũng là ở cấp thấp nhất, miễn cưỡng coi như là thất phẩm.

- Bản thân mình đã có năng lực phân tích, dùng trong luyện chế tam chuyển linh đan còn thất bại nhiều như thế. Không hiểu những người khác thì rốt cuộc ra sao.

Liếc nhìn những viên tam chuyển Trúc Cơ Đan trong bình, Nhạc Vũ cười khổ đem cất đi rồi cố ý lấy ra viên bỏ riêng vào một bình.

Ngoại trừ tỷ lệ thành đan không được như ý thì Nhạc Vũ cũng không hối tiếc điều gì, dù sao thì hắn cũng không dùng được.

Sau khi cất xong dược đỉnh, xóa sạch dấu vết, Nhạc Vũ mới đi ra cửa phòng. Nhìn lại sắc trời thì thấy đã tối sầm, chắc là vừa đúng thời gian mà Tào Vấn khai báo.

Nhạc Vũ bất giác cười khẽ, bước về phía cửa đan viện, nghĩ thầm may mà chỗ này hỏa lực hung mãnh, chưa đến năm canh giờ đã luyện xong, nếu đổi lại là lửa thường trước kia thì chắc là nửa tháng cũng chưa xong.

Khó khăn lắm mới đi tới cửa nội viện, từ xa Nhạc Vũ đã nhìn thấy Trầm Như Tân đứng chờ. Còn chưa đợi hắn tới gần, nam tử văn nhã này đã cười nhẹ:

- Như thế nào, nhạc sư đệ, kết quả như thế nào? Cũng không biết sư đệ rốt cuộc tính toán luyện chế loại đan dược nào, nếu là thành công ra đan, sao không cho sư huynh ta kiến thức một phen? Nếu là có thể đủ mười mấy viên thì không ngại chia lãi chứ?

Nhạc Vũ biết đối phương đang mong mình thất bại, bất quá không có ác ý gì mà muốn hắn mau sớm hồi tâm mà thôi.

Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ cười một tiếng, quét mắt bốn phía một cái. Hắn không có ý định hoàn toàn nói thật, mà càng không phải nói ở trong này.

Trầm Như Tân vừa nói xong thì một gã đệ tử có tu vi chừng Trúc Cơ cảnh đỉnh phong bên cạnh Hải Hi Nguyên vẫn đang ngồi xếp bằng hừ lạnh một tiếng:

- Ra đan? Mười mấy viên? Khẩu khí thật lớn. Đệ tử Phù Dung Phong bọn ta thường thường mười năm hai mươi năm đều chưa hẳn có thể thành công luyện chế ra một viên cửu phẩm linh đan. Hắn chỉ là một đệ tử mới nhập môn mà thôi, tuổi chưa quá mười lăm cũng dám nói luyện đan? Ta xem này sáu canh giờ này rốt cuộc là làm lãng phí bao nhiêu linh dược

- Im miệng cho ta!

Người nọ chưa nói xong, Hải Hi Nguyên đã trợn mắt quát lạnh một tiếng, sau đó nhìn về hai người đầy vẻ bất thiện.

Nhạc Vũ nghe vậy thì cũng không có gì, tuy nhiên Trầm Như Tân thì âm trầm nhìn mấy thầy trò kia một cái. Hắn cũng nhìn ra Nhạc Vũ không muốn dây dưa ở đây nên kéo sư đệ ra khỏi Phù Dung đan viện. Đến khi tới một chỗ vắng thì mới quay sang vẻ mặt rất hiếu kỳ.

- Nhìn ánh mắt sư đệ, chẳng lẽ là mới vừa thật ra đan rồi? Hay hoặc giả là có huyền cơ khác?

Nhạc Vũ cười không đáp, chỉ lấy chiếc bình đựng ba viên tam chuyển Trúc Cơ Đan kia ra, sau đó thần sắc trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Một khi hắn muốn sau này sử dụng những chỗ địa hỏa cao cấp hơn của Phù Dung đan viện thì cũng không thể giấu diếm quá nhiều.

Hiện giờ đưa cho Trầm Như Tân ba biên tam chuyển Trúc Cơ Đan này cũng là thử dò xét.

Tính tình người này coi như là thẳng thắn, bất quá tính cách một người cũng không thể qua một ngày hay hai ngày là có thể thấy rõ ràng .

Rốt cuộc có đáng giá thâm giao hay không, Nhạc Vũ vẫn chưa rõ ràng lắm, cần phải thử mấy lần rồi hãy nói. Nếu thật là trước sau như một thì tự nhiên sẽ thổ lộ chân tình. Nếu như không phải thì cũng chỉ là bằng hữu bình thường là tốt rồi.

Đây cũng là tập tính để lại từ hồi còn là lính đánh thuê, trước khi chưa thể coi là bạn hữu thì tuyệt không thể phó thác sinh tử.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui