Quân Lâm Thiên Hạ


Cùng một thời gian, bên trong một động phủ của Duệ Vân Phong, hai huynh muội Tân Minh Tân Oánh đang tâm tình thấp thỏm quỳ bên dưới. Ở phía trên, một lão nhân mặt mũi tiều tụy thần tình ngưng trọng ngồi thẳng trầm ngâm.

Hai bên điện phủ, còn có mười mấy tu sĩ tuổi tác khác nhau, vẻ mặt không chút biểu tình, thỉnh thoáng ánh mắt nhìn về phía hai huynh muội mang theo vẻ bất đắc dĩ cùng trách cứ.

- Nói như vậy Nhạc Vũ kia đúng thật từ bên trong Ly Hận Phủ của Cương chủ tọa đi ra ngoài sao?

Trông thấy vị trung niên tu sĩ vừa đi vào khẽ gật đầu, hai tay lão nhân nhất thời khẽ run rẩy, đánh rơi luôn chén trà trên bàn xuống đất.

Hai huynh muội Tân Minh Tân Oánh cũng khó hiểu, vì sao nghe được tin tức này không chỉ tổ phụ của mình liền có vẻ thất thố, ngay cả mấy vị thúc bá cũng như lâm đại địch?

- Hắc, Ly Hận Phủ! Vài chục năm nay Ly Hận Phủ của Xương chủ tọa ngoại trừ Tào Vấn, chỉ sợ không có mấy người vào được đi?

- Phải nói là từ sau cái chết của Hàn sư cô, ngoại trừ Tào Vấn không còn người nào có thể đặt chân vào bên trong Ly Hận Phủ, ta xem chuyện này xác nhận là có liên quan tới việc sáng nay Nhạc Vũ dùng ba chiêu đánh bại Phách Phong, có được thành tựu trận đạo đến như thế, sợ rằng Xương sư thúc thật sự đã có ý ái tài! Cùng Đoan Mộc Hàn nhận chung một đồ đệ, cũng không phải là không thể nào…

Nghe được lời này, con ngươi Tân Minh nhất thời co rụt lại, lần đầu lộ ra vài phần kinh hãi.

Nếu như chỉ vào trong nhất mạch của chưởng giáo chân nhân, như vậy hắn còn chưa quá để ý. Bên trong Quảng Lăng Tông cũng không phải do vị chân nhân kia có thể một tay che trời. Nhưng nếu có thêm Minh Trụ Phong, còn có được tu sĩ Kim Đan đệ nhất nhân Xương Băng Hồng, như vậy cỗ lực lượng này chân chân chính chính làm cho lòng người nảy sinh sợ hãi.

- Đáng tiếc! Là do lão phu vận khí không tốt, những năm nay đảm nhiệm chức vụ trong Tập Anh Điện sưu tầm chung quanh cũng không thể tìm được một đệ tử trận đạo thượng giai, nếu không phải như thế, nhất mạch của Xương sư thúc phải thuộc về chúng ta mới đúng, còn Phách Phong kia cũng thật đáng tiếc nuối. Ta vốn là xem trọng hắn, chẳng qua có viên minh châu này đứng trước, chỉ sợ Xương Băng Hồng cũng không thèm nhìn tới…

Lão nhân kia đầu tiên phát ra tiếng thở dài, tiếp theo khẽ lắc đầu.

- Thật ra nếu chỉ riêng Nông Dịch Sơn cùng Xương Băng Hồng thì cũng thôi, nhưng mấy vị trưởng lão trong tông môn đều ủng hộ mạnh mẽ sau lưng, hơn nữa trưa hôm nay mấy vị lão hữu của nhà chúng ta cũng truyền tới tin tức, bảo Tân gia chúng ta ngày sau tốt nhất nên an phận một chút…

- An phận? Điều này sao có thể?

Cả trong điện, toàn bộ những tu sĩ già trẻ bên trong đều biến sắc. Tân Minh cũng ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin nhìn lên trên.

- Làm sao không thể? Phía sau còn có một câu khó nghe hơn, nói là nếu như người này có điều gì ngoài ý muốn, thì chớ trách bọn họ không niệm tình cũ!

Lúc này sắc mặt lão nhân đã khôi phục vẻ bình tĩnh:

- Nói tóm lại, hài tử kia hiện tại chúng ta không nên trêu chọc thì tốt hơn, ngày sau thành tựu của hắn chúng ta thật khó thể với tới. Ta biết các ngươi sủng ái hai hài tử này, không muốn cho bọn chúng chịu nửa phần ủy khuất, chẳng qua nếu như các ngươi muốn Tân gia bị tiêu diệt, vậy thì cứ tiếp tục phụng bồi bọn chúng đi, cứ đi trêu chọc tiểu tử kia là được.

Tân Minh nghe được trong lòng vô cùng phẫn uất, hắn chợt dùng tay nện mạnh lên mặt đất, trong lòng tràn đầy không cam tâm. Thiên địa bất công, vì sao chỉ thiên vị cho hắn? Vì sao mình không có thiên tư như vậy? Vì sao mấy vị trưởng bối trong tông môn chỉ sủng ái tên đệ tử mới nhập môn này đến như thế?

Mà ở bên cạnh, Tân Oánh cắn môi đến bật máu. Trên gương mặt xinh đẹp trong lúc nhất thời biến thành vô cùng dữ tợn, trong đôi mắt lóe ra vẻ điên cuồng.

- Rất không cam tâm đúng không? Thật ra có một số việc cũng nên cho các ngươi biết rồi. Bọn ngươi có biết, vì sao mấy vị Nguyên Anh trưởng lão cùng mấy vị tu sĩ Kim Đan của Quảng Lăng Tông trong mấy tháng nay lúc nào cũng hội tụ trên đỉnh Thủy Hàn Phong? Trong đó hơn mười vị Điện Tôn cùng chưởng giáo mấy ngày qua cơ hồ bỏ qua mọi chuyện không quan tâm, còn lại mấy vị lại dứt khoát bế quan tu hành?

Trong ánh mắt của mọi người trong điện đều hội tụ về hướng lão nhân, lão nhân thản nhiên nhìn hai huynh muội đang quỳ trước mắt, lại nói:

- Mặc dù ta không biết mình có đoán đúng hay không, nhưng từ đủ loại dấu vết mà xem, ba chiêu kiếm đầu tiên của Quảng Lăng Tuyệt Kiếm từng bị thất truyền chỉ sợ đã phục hồi như cũ. Hơn nữa chuyện này hơn phân nửa có liên quan tới hài tử tên Nhạc Vũ kia. Thậm chí chính do một tay hài tử kia khôi phục lại cũng nói không chừng.

Thân thể Tân Minh lảo đảo, lần này đã hoàn toàn im bặt.

Trong miệng hắn không ngừng lẩm bẩm không thể nào, nhưng trong lòng lại mơ hồ tin mấy phần. Tân Minh đã cặn kẽ điều tra chuyện của Nhạc Vũ, biết trước khi cùng hắn xung đột Nhạc Vũ vẫn luôn ở lại trong Truyền Pháp tiền điện.

Mà ngay ngày bên trong Truyền Pháp tiền điện bắn ra đạo kiếm khi xuyên thẳng ngọn núi thẳng đâm xuyên mây, trong hai tháng nay bên trong Quảng Lăng Tông có rất nhiều lời suy đoán. Chẳng qua những Kim Đan tu sĩ có mặt hôm đó đối với chuyện này vẫn luôn giữ kín như bưng, rất nhiều giấu diếm, những người bên dưới cũng không hiểu được tinh tường.

Chẳng qua hôm nay cẩn thận ngẫm lại, mấy tháng nay cao tầng tông môn đều có hành động thật quỷ dị, mà ngày hôm đó chính Nhạc Vũ cũng có mặt nơi đó.

Làm sao có thể?

Ba chiêu kiếm đầu tiên của Quảng Lăng Tuyệt Kiếm, cũng không biết đã tiêu hao bao nhiêu tâm huyết của tông môn anh kiệt, bao nhiêu thời gia, làm sao có thể tái hiện trong tay một hài tử?

Nếu chuyện này thật sự là như thế, như vậy người mà hắn hận thấu xương kia, lại có thiên tư đáng sợ tới bậc nào?

Một kiếm kinh thiên động địa kia, thật sự xuất thân từ tay người này?

- Hắc! Hôm nay trận chiến giữa hắn cùng Phách Phong kia, mấy lão bằng hữu nhà chúng ta chỉ sợ đã tin hài tử kia có khả năng chấn hưng tông môn, phục hồi lại Quảng Lăng Tuyệt Kiếm, khách quan mà nói cho bọn hắn cơ hội thành anh, Tân gia chúng ta lại tính là gì?

Lão nhân cười tự giễu một tiếng, sau đó lại bình tĩnh nhìn xuống phía dưới:

- Thật ra chuyện hôm nay đối với hai người các ngươi mà nói, xem như cũng là một chuyện tốt. Cũng dạy cho các ngươi biết, cõi đời này còn có những chuyện ngoài sự tưởng tượng của các ngươi, có những người các ngươi không thể đi trêu chọc, ngày sau cho dù các ngươi có muốn ngang ngược càn rỡ, thì hãy nghĩ tới Nhạc Vũ, nghĩ tới hơn hai trăm cái tát kia!

Nói xong lão nhân phất tay áo rời đi.

Ở phía sau hắn, Tân Minh vẫn bực tức, hai mắt đầy tia máu:

- Như vậy chuyện Oánh nhi bị nhục nhã, chẳng lẽ cứ bỏ qua như thế!

- Ta nói các ngươi đừng tùy ý trêu chọc hắn, các ngươi cứ làm theo là được!

Lão nhân kia nghe vậy thân hình dừng lại, sau đó ngẩng đầu lên, che giấu vẻ lệ khí lạnh lẽo trong mắt:

- Hai vị lão tổ tông nhà chúng ta sắp hàng thế, cuối cùng đừng để xuất hiện đường rẽ! Cho dù muốn tru diệt người này, vậy cũng phải một kích mất mạng, chấm dứt hậu hoạn!

Hai canh giờ sau, bên dưới Tiểu Quan Phong, hai mắt Nhạc Vũ mở mắt tỏa sáng, hắn co giãn một chút xương cốt, sau đó khẽ cau mày, lấy bí pháp triệu tới một đoàn nước trong, đem mồ hôi dơ bẩn trên thân thanh lý sạch sẽ.

Sau đó khi hắn nội thị lần nữa, trong lòng vui sướng cơ hồ khó kiềm chế được, Tam Chuyển Trúc Cơ đan không hổ là thất phẩm đan dược, tuy chỉ là loại đan dược thấp nhất, nhưng dược tính lại tương đương một phần sáu của Thanh Linh Ngọc Dịch.

Dĩ nhiên nếu dùng Thanh Linh Ngọc Dịch chế đan, hiệu quả không chỉ như vậy, mà tác dụng chủ yếu vẫn là dùng để định thần.

Duy chỉ làm cho người ta căm tức chính là khi hắn uống vào ba viên Tam Chuyển Trúc Cơ đan, tốc độ nguyên lực tràn ra vượt ngoài sự khống chế của hắn, không thể làm gì khác hơn là đơn giản tăng cường khai thác kinh mạch khác ngoài thuộc tính mộc hệ.

Nhưng làm như vậy cũng tốt, đối với những bí pháp mộc thuộc tính cấp thấp, Nhạc Vũ tự hỏi đã không còn hứng thú, bây giờ phát triển thêm những hệ khác là đúng lúc, mà ngoại trừ hỏa hệ, hắn vừa ý nhất là thổ hệ, vô luận là Nguyên Từ thuật, hay lôi hệ, cũng là lấy lực công kích vô cùng cường hãn nổi danh.

Còn có Ngũ Sắc Thần Quang, cùng với Đại Ngũ Hành Âm Dương Diệt Tuyệt Quang Châm, cũng cần có sức thừa nhận của kinh mạch năm hệ, dùng gia tăng kinh lạc cũng không đến nỗi lãng phí.

Về phần phần lớn dược lực còn lại chỉ đành hao tổn không ít.

Vì dược lực phun ra quá nhanh, Nhạc Vũ chỉ đành trực tiếp tiến hành cải tạo tế bào. Mới ban đầu có hơn phân nửa trực tiếp thất bại, tới về sau mới gia tăng tỷ lệ thành công lên bảy thành, mà cả quá trình có ít nhất ba thành nguyên lực trở lên bị trực tiếp lãng phí.

Bất quá cho dù là vậy, giờ phút này xương tủy trong cơ thể hắn cũng vẫn có được hai trăm vạn tế bào màu bạc phân bố khắp toàn thân, đang liên tục hô ứng lẫn nhau, lóe ra ánh sáng. Tại

Yêu lực mạnh hẳn vượt qua khỏi Trúc Cơ đan mà hắn uống vào tới hơn mười lần.

Ngoài ra, còn có càng nhiều tế bào màu bạc đang mỗi phút đều sinh ra hơn một ngàn, một ngày cũng đạt tới số lượng một trăm năm mươi vạn.

Nếu tiếp tục như vậy, có thể tăng thêm tỷ lệ thành công lên tới mức cao nhất, cộng thêm thân thể tự nhiên tăng trưởng cùng tiến hóa, cho dù ngày sau hiệu dụng của Tam Chuyển Trúc Cơ đan giảm xuống, cũng đủ cho hắn hoàn thành quá trình tăng trưởng căn cốt bản thân.

Về phần giai đoạn Tôi Thể sau Bồi Nguyên, tự nhiên là do bản thân sinh ra đại lượng nguyên lực làm căn cơ, cơ hồ chỉ là chuyện đương nhiên. Nếu đem tiêu chuẩn hạ xuống một chút, như vậy chỉ trong ba tháng liền có thể hoàn thành. Mà cho dù dựa theo từng bước, thân thể luyện đến Linh Hư cảnh đỉnh phong, như vậy cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Sau đó tiến vào cảnh giới sau Linh Hư Tích Cốc kỳ, cũng không phải là không có khả năng.

Đối với hắn mà nói, chỗ khó duy nhất là tích lũy chân khí phát lực bên trong cơ thể, người khác hao tốn mấy chục thậm chí trên trăm năm thời gian để hoàn thành quá trình tăng lên Trúc Cơ đỉnh phong, hắn trực tiếp nhảy lên ba cấp, cho nên vẫn không có thời gian ổn định lại gia tăng Đại Hỗn Nguyên chân khí bên trong cơ thể của mình.

Mà ngày sau tiến vào Linh Hư cảnh giới, chỉ sợ còn phải dùng thêm thời gian vài năm mới có thể làm pháp lực trong cơ thể tăng tiến đến trình độ bình thường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui