Quân Lâm Thiên Hạ


Chu Húc vừa đấm vừa xoa, rốt cục hoàn toàn không thực hiện được ý nguyện, chỉ đành mắng to vù vù rời đi. Thế cho nên khi Đoan Mộc Hàn quay trở về Tiểu Quan Phong, đôi mắt đã cười đến nỗi trở thành một vầng trăng non.

- Lần này cuối cùng trút ra được một ngụm ác khí! Nhớ được mấy năm trước khi ta hỏi hắn xin một con linh sủng, hắn chê cười thì thôi, lại càng hẹp hòi muốn chết. Một mực không cho cấp thần thú trở lên. Thật vất vả xin được hai con linh thú, lại ngày ngày chạy tới chỗ ta dặn dò nên nuôi thế nào thế nào, chỗ nào không đúng không nên, thật phiền chết người.

Khóe mắt Nhạc Vũ co quắp lại, cuối cùng đành trầm mặc. Hắn nghĩ thầm thì ra không phải ngươi không xin được yêu thú, mà là ngại người ta phiền.

- Ngươi đang cho rằng sư phụ ngươi không biết tốt xấu?

Phảng phất như hiểu rõ tâm tư của Nhạc Vũ, Đoan Mộc Hàn chợt quay đầu lại, lạnh lùng nhìn vẻ mặt làm ra vẻ vô tội của Nhạc Vũ hồi lâu mới buồn bực hừ một tiếng.

Bất quá ngay sau đó trên mặt nàng lại hiện lên nụ cười có vẻ hả hê:

- Tóm lại tính cách của Chu sư thúc tổ của ngươi, ngày sau ngươi sẽ biết được. Ngươi có Ngũ Sắc Kim Hoàng Tước này trong tay, chắc chắn từ nay về sau không còn được an bình, sớm muốn có một ngày sẽ bị hắn phiền chết. Nếu ngươi có thể chống đỡ được một năm mà ngươi còn không ảo não hận hắn, ta sẽ phục ngươi.

Trên mặt Nhạc Vũ mặc dù không chút dao động, nhưng trong lòng cũng "lộp bộp" một tiếng, có chút thấp thỏm.

Nếu như Chu Húc thật lấy ra "phong phạm" hôm nay đi tới quấn quýt hắn, đó thật đúng làm người đau đầu.

Thời gian kế tiếp cả Quảng Lăng sơn hoàn toàn khôi phục vẻ bình tĩnh. Chỉ trừ việc mười ngày sau chưởng giáo chân nhân Nông Dịch Sơn mang theo một đám tu sĩ Kim Đan trở về tông môn, mới đưa tới một mảnh xôn xao.

Trên người mười mấy người kia đều sát khí lẫm lẫm. Lệ khí máu tanh vô luận như thế nào cũng không che giấu được. Truyền thuyết nghe nói trước đó không lâu ở phía nam có một môn phái nhỏ mở miệng khiêu khích bất kính với Quảng Lăng Tông, vì thế cả nhà trên dưới toàn bộ bị giết tuyệt! Nhưng rốt cục là chuyện gì xảy ra, Nhạc Vũ cũng không biết rõ ràng. Hắn chỉ nghe kể lại từ miệng Thượng Ngạn và Trầm Như Tân thường xuyên đến bái phỏng hắn nói ra mà thôi. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Trong những ngày qua, Nhạc Vũ đem toàn bộ lực chú ý tập trung trong việc luyện đan học nghệ.

Không chỉ là Tam Chuyển Trúc Cơ đan, còn có Tam Chuyển Huyền Ý đan chuyên dùng cho linh sủng, khách quan mà nói chút ít đan được hắn thường cho Sơ Tam sử dụng trước kia, nếu dùng chung thì càng thêm thỏa đáng.

Vừa có thể tăng lên yêu lực của Sơ Tam, rèn luyện thân thể xương cốt, còn có thể trợ giúp nó tăng cường lực khống chế đối với yêu lực, làm yếu bớt yêu lực bạo ngược ảnh hưởng tới thần trí. Phối hợp với thuật châm viêm của Nhạc Vũ, vừa lúc càng tăng thêm sức mạnh.

Suốt một tháng, Nhạc Vũ đem toàn bộ hạn ngạch dành cho hắn một năm đều dùng hết. Tổng cộng hắn luyện chế ra bốn ngàn viên Tam Chuyển Trúc Cơ đan, đủ cho hắn sử dụng trong ba năm. Mà Tam Chuyển Huyền Ý đan cũng luyện chế ra không ít. Nhưng chỉ tiếc thời gian sử dụng địa hỏa có chút không đủ, nhưng đan dược luyện ra cũng đủ cho Sơ Tam dùng trong một năm.

Ỷ vào tài sản dồi dào, tài liệu đầy đủ, Nhạc Vũ cũng thử luyện chế Tứ Chuyển Trúc Cơ đan, nhưng tổng cộng thử bốn lò đều bị thất bại.

- Phẩm cấp chỉ bất quá ở thất phẩm thượng vị linh đan đã khó luyện chế đến như thế. Vậy linh đan nhị phẩm tam phẩm khó khăn liền có thể nghĩ! Cũng được, dù sao đã không còn hạn ngạch sử dụng địa hỏa, Tứ Chuyển Trúc Cơ đan đợi sang năm khi tu vi gia tăng thì thử lại một chút.

Trong lòng Nhạc Vũ nặng nề, đem chuyện luyện đan tạm thời bỏ sang bên. Mấy lần thất bại này tuy là vì chân khí chưa đầy, áp chế không nổi linh lực bạo loạn, nhưng so sánh với lò Tam Chuyển Trúc Cơ đan đầu tiên, hôm nay hắn đã có thể sử dụng linh thức phụ trợ. Ưu thế nhờ vậy gia tăng không ít, nhưng vẫn thất bại, thật sự làm người ảo não.

Thật ra bản thân Nhạc Vũ cũng không gấp gáp, hắn chỉ lo lắng cho Xương Băng Hồng. Huyền Hạo đan cùng Diên Thọ đan kia, cuối cùng hắn vẫn sẽ có một ngày có thể luyện chế ra. Nhưng vấn đề là thời gian, nếu đợi đến khi Xương Băng Hồng đã vẫn lạc, mặc dù hắn có luyện chế ra Huyền Hạo đan cùng Diên Thọ đan thì có giúp ích được gì?

Chuyện luyện đan căn bản đặt vào xế chiều, mà buổi sáng Nhạc Vũ bỏ hết mọi việc theo Đoan Mộc Hàn học kiếm.

- Đồ nhi ngươi ngũ hành kiêm tu, ta cũng không dạy được ngươi cái gì. Dù là mấy trưởng bối trong tông môn cũng bảo chính bản thân mình nên tự tìm hiểu. Đi qua tìm hiểu những ngũ hành công pháp bên trong Kinh Sóc Các, cứ mặc cho ngươi nghiên cứu. Nếu có chỗ nào không hiểu, có thể trực tiếp tìm ta hoặc chưởng giáo chân nhân bọn họ giúp ngươi chỉ dẫn. Ta làm sư phụ cũng chỉ có thể dạy ngươi kiếm thuật mà thôi.

Trên thực tế cho dù là kiếm thuật, Đoan Mộc Hàn cũng không dự định dùng phương pháp bình thường chỉ dạy. Sau khi tùy ý ném cho Nhạc Vũ một quyển điển tịch kiếm thuật trân quý của Tiểu Quan Phong, lại cho chính hắn đi tìm hiểu, nàng liền trực tiếp dùng Chu Lệ kiếm chém tới.

Áp chế pháp lực, chỉ dùng tiên thiên Dẫn Khí kỳ đánh với hắn. Cho đến khi cảm giác hài lòng mới đem thực lực từ từ thăng lên tới Ngưng Khí kỳ, từ đó ngày càng đề cao. Nhiều chiêu đều là sát thủ không chút lưu tình. Mỗi ngày thường thường nàng đều hành Nhạc Vũ mệt mỏi đến gần chết, sau đó mới chịu dừng lại, còn nói là "không có cách chỉ dạy nào càng đáng ghi khắc hơn kinh nghiệm tôi luyện trong thực chiến".

Trong lòng hắn vô cùng bất đắc dĩ, nhưng cứ một phen rèn luyện như vậy, kiếm thuật của Nhạc Vũ đúng thật mỗi ngày đều đang tiến bộ.

Dù sao Nhạc Vũ có ưu thế xuyên việt, nhưng Đoan Mộc Hàn cũng là Nguyên Anh chuyển thế thân. Thành tựu ở phương diện này tự nhiên hắn không thể so sánh.

Mãi sau đó, Nhạc Vũ dứt khoát phong tỏa chức năng của hệ thống phụ trợ, chỉ dùng kiếm thuật bản thân đối chiến với Đoan Mộc Hàn, xem như giảm bớt sự lệ thuộc của hắn đối với hệ thống trí năng này.

Sau đó chỉ dùng thời gian một năm đã có thể làm cho Đoan Mộc Hàn phải dùng tu vi ngang hàng với hắn mới có thể thỉnh thoảng miễn cưỡng áp chế hắn. Nhưng càng nhiều hơn chính là lực lượng ngang nhau, thậm chí hắn càng có ưu thế chiếm cứ ngược lại. Ngay tiếp theo khi trong đầu hắn đang diễn luyện bộ kiếm pháp mới, cũng đã có tiến triển trong phạm vi lớn, mắt thấy đã sắp đạt tới trạng thái gần hoàn thành thật nhanh.

Làm cho Nhạc Vũ càng thêm an lòng chính là Đoan Mộc Hàn đối với chuyện này không giận mà ngược lại còn vui mừng. Khi nàng chỉ dạy hắn càng dốc sức lực, có đôi khi còn chia ra những chiêu thức trọng yếu, làm cho Nhạc Vũ hiểu thêm rất nhiều. Đồ đệ đang tiến bộ, làm sư phụ như nàng ở trên cơ sở kiếm thuật càng tiến thêm một bước.

Đến buổi tối là tới thời gian Nhạc Vũ đến Minh Trụ Phong học tập Trận Phù thuật. Khách quan mà nói ngày nay lực áp bách mà Xương Băng Hồng gây ra với hắn càng thêm cường đại. Cảm ứng linh giác càng thêm hùng hồn mênh mông. Nhưng ngược lại không có được vẻ thông thuận như lúc trước, mà sắc mặt Xương Băng Hồng cũng thường thường tái nhợt, mãi cho tới một năm sau mới từ từ khôi phục.

Chỉ có một điều biến hóa chính là tốc độ giảng dạy Trận Phù thuật của Xương Băng Hồng càng tăng nhanh hơn không ít so với ban đầu.

Điều này làm nội tâm Nhạc Vũ càng thêm lo âu, chẳng lẽ Xương Băng Hồng cảm giác được ngày tháng không còn bao lâu, nên mới vội vã muốn đem sở học của mình toàn bộ chỉ dạy cho hắn?

Vẻ bề ngoài của Xương Băng Hồng thật lạnh lùng làm Nhạc Vũ cũng không dám hỏi nhiều. Chẳng qua vẻ mặt Tào Vấn vẫn luôn sầm tối, tựa hồ đã chứng minh suy đoán của hắn.

Có một lần hắn tìm một cơ hội hỏi Tào Vấn, lúc ấy vì sao người mạnh mẽ chiêu dẫn thiên kiếp lại phải là Xương Băng Hồng mà không phải những người khác bên trong Quảng Lăng Tông. Cuối cùng chỉ nghe Tào Vấn cười khổ một tiếng.

- Bên trong Quảng Lăng Tông lại có ai được như Xương sư thúc, có thể vừa chủ trì hộ sơn đại trận, vừa có thể sử dụng Quảng Lăng Tuyệt Kiếm? Mượn linh lực để tăng cường uy lực kiếm trận, nếu không phải sư thúc thì không thể làm được. Thật ra nguyên nhân cũng không hoàn toàn là như thế, nhưng chúng ta thiên tính vạn tính thật sự không ngờ lần này Yêu tộc xâm phạm lại do ba ngọn núi liên thủ. Có người nói Lệ Bi Hồi kia chính là nhân vật kiêu hùng vạn năm hiếm thấy, những lời nói này thật không phải là nói suông!

Tiếp theo sau đó, Tào Vấn lại thoáng do dự, sau đó vẻ mặt vô cùng thương cảm:

- Nhưng truy cứu nguyên nhân chủ yếu, là do mấy chục năm trước sư thúc tổ của ngươi bởi vì một biến cố mà một lòng muốn chết!

Nghe đáp án này, Nhạc Vũ trầm mặc thật lâu. Thấy bộ dạng Tào Vấn giống như không muốn nhắc lại chuyện này, hắn cũng không tiếp tục hỏi. Chẳng qua trong lòng đối với chuyện xảy ra mấy chục năm trước càng thêm hiếu kỳ, không chỉ có Thượng Ngạn, ngay cả Trầm Như Tân cũng giữ kín chuyện kia như bưng.

Bất quá vô luận năm đó đã phát sinh qua chuyện gì, hắn đều không thể khoanh tay ngồi nhìn Xương Băng Hồng cứ vẫn lạc như thế.

Đáng giá nhắc tới chính là hơn một năm thời gian Nhạc Vũ nhiều lần nghe Trầm Như Tân oán trách, nói là kể từ sau hôm đó, lượng giao dịch bên ngoài Quảng Lăng thị trấn đã giảm hơn không ít. Ngay tiếp theo La Trân Điện hàng năm thu thập đan dược cùng tài liệu luyện khí cũng khó khăn hơn năm trước rất nhiều.

Điều này cũng không phải hoàn toàn do nguyên nhân bởi thú triều. Kể từ khi Quảng Lăng Tông đánh lui Yêu tộc xâm phạm ngày đó, sau đó hỏi tội ba núi, mạnh mẽ yêu cầu một số tiến cống lớn, danh vọng của Quảng Lăng Tông tại cả phạm vi Bắc Hoang càng thêm cao hơn, tu sĩ tới đây giao dịch càng nhiều hơn mấy lần.

Chẳng qua giao dịch gần đây vẫn còn do các môn phái chiếm phần lớn hơn.

- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng! Vốn theo ý tứ chưởng giáo chân nhân, là muốn mời chư phái liên thủ hoàn toàn tiêu diệt ba ngọn núi kia. Nhưng trong phạm vi Phượng Hà sơn mạch chỉ có vài môn phái ủng hộ mà thôi…

Nói tới đây, Trầm Như Tân thở dài một tiếng:

- Chưa trừ diệt hậu hoạn, cuối cùng sẽ bị những Yêu tộc kia gây khó khăn. Lần này cho Lệ Bi Hồi có cơ hội thở dốc, sợ sau này càng thêm khó ứng phó!

Nhìn thấy vẻ buồn giận trên mặt Trầm Như Tân, Nhạc Vũ khẽ mỉm cười. Thật ra mặc dù Trầm Như Tân không nói, hắn cũng cảm giác được có mưa gió sắp đến. Phượng Hà sơn mạch có nhiều môn phái, sở dĩ không hưởng ứng hiệu triệu, sợ là trong lòng đều ôm tâm tư. Nếu không có ba ngọn núi thuộc Yêu tộc kiềm chế, kế tiếp mũi kiếm của Quảng Lăng Tông chỉ vào phương nào, sợ là chuyện mà rất nhiều người muốn biết.

Nhưng hết thảy những chuyện này tạm thời không liên quan với hắn. Làm Nhạc Vũ vô cùng mừng rỡ chính là sau một năm dài tiềm tu, Bồi Nguyên Tôi Cốt của hắn đã đạt tới giai đoạn gần thành công!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui