Quân Lâm Thiên Hạ


- Ta lấy vật này của ngươi làm gì?

Khóe môi Nhạc Vũ nhếch lên, phất tay áo đem Bất Diệt Hoàng Hỏa Đỉnh đưa trở về. Ngay sau đó lại đem giới chỉ của đệ tử Vân Mộng Tông cùng Thái Huyền Tông chiêu tới trong tay.

Nếu không phải vật của hắn, Nhạc Vũ tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện cướp đoạt của đồng môn. Nếu là của hắn, như vậy Nhạc Vũ cũng sẽ không khách khí.

Vẻ mặt Phong Hàn chợt ngây ra, sau đó lộ ra vài phần cảm kích. Mà lúc này Nhạc Vũ còn đang kiểm kê thu hoạch lần này của mình.

Hắn thu được tám pháp khí lục thất phẩm, cũng không cần nhìn toàn bộ quét vào trong giới chỉ của mình. Sau đó cầm lấy ba pháp bảo tam phẩm, một là mặt kính tròn, tên là Ngũ Hành Ba Quang Kính, một là cây quạt, tên là Thấu Cốt Hoàng Phong Phiến, cuối cùng là một thanh huyền binh tam phẩm, trên chuôi kiếm khắc chữ triện thượng cổ, tên Cực Quang kiếm.

- Đã có tên là Cực Quang, nói vậy tốc độ hẳn là cực nhanh.

Nhạc Vũ phân tích sơ lược, sau đó trong nội tâm hiện lên vẻ kinh ngạc. Chỉ thấy bên trong thân kiếm lại có được một đoàn quang mang cơ hồ thực chất hóa đang lưu chuyển tuần hoàn bên trong. Mấy đạo pháp trên phi kiếm hơn phân nửa là dùng giam cầm đoàn quang mang kia, không cho thoát ra.

- Thì ra là như vậy, dùng cực quang làm động năng khiến cho tốc độ thanh kiếm vượt ngoài phi kiếm cùng giai gấp bốn năm lần. Nhưng chỉ tiếc bản thân có chút yếu ớt, chỉ sợ không cách nào đánh ra được Quảng Lăng Tuyệt Kiếm. Hình như chỉ luyện chế để ngự kiếm phi hành!

Nhạc Vũ thu hồi toàn bộ, chờ về sau giao cho tông môn. Có những vật này cộng thêm dược liệu, đã xem như hoàn thành nhiệm vụ vượt mức. Nhưng sau đó hắn lại nhớ tới tu sĩ Nguyên Anh của Vân Mộng Tông đột nhiên rời đi. Hắn trầm ngâm một thoáng, lại đem Ngũ Hành Ba Quang Kính lưu lại trong giới chỉ của mình, chuẩn bị luyện hóa.


Lấy tu vi Linh Hư cảnh đỉnh phong hiện tại của hắn, thật ra còn chưa đủ phát huy ra hai thành uy lực của pháp bảo tam phẩm. Bất quá Ngũ Hành Ba Quang Kính dùng cho phòng ngự, hơn nữa Ngũ Hành tương quan, cộng thêm sự hiểu biết của Nhạc Vũ về ngũ hành, được Hỗn Nguyên chân khí thúc giục, hắn tự tin có thể phát huy được bốn thành. Mặc dù thật sự gặp phải Nguyên Anh tu sĩ đột kích, cũng còn khả năng bảo vệ tính mạng chút ít.

Sau khi đem toàn bộ chiến lợi phẩm thu thập, trong nội tâm Nhạc Vũ lại có chút kỳ quái.

- Pháp bảo tam phẩm trở xuống lại không có. Nhưng cũng khó trách, cũng chỉ có bảo vật cấp bậc này mới có thể đối kháng sự ăn mòn của thời gian. Vấn đề là bên trong những Đan thất kia, vì sao không có thi thể của Nguyên Anh tu sĩ, tất cả đều là đạo đồng? Chẳng lẽ khi đó họ lại có chuyện gì đột biến nên rời đi trước khi tâm ma xâm nhập? Lúc ấy hồng hoang đại loạn, những người này rời khỏi Tử Vân tiên phủ đi trừ ma cũng chưa chắc là không có khả năng, nhưng nếu nói như vậy, Tử Vân đạo nhân hơn phân nửa vẫn chưa vẫn lạc.

Hắn thu hồi những ý niệm này, quay đầu nhìn Phong Hàn hỏi:

- Mấy người các ngươi rốt cục vào bằng cách nào?

Tâm thần Phong Hàn cực kỳ mệt mỏi, giờ phút này tuy liên tục phục dụng mấy viên đan dược, nhưng thương thế cũng không chuyển biến tốt đẹp, chỉ đành miễn cưỡng gượng đáp:

- Là sư phụ ta ban cho mười Đại Diễn Phá Cấm Thần Phù. Ta cùng hai vị sư huynh cảm thấy bên trong Đan thất nhiều ít phải có đồ tốt hơn, liền đi vào xem một chút. Lại thật không ngờ gặp phải người của Vân Mộng Tông cùng Thái Huyền Tông ở đây. Nguồn: https://truyenfull.vn

Nói tới đây, vẻ mặt Phong Hàn ngưng trọng lại:


- Sư đệ cần cẩn thận! Hai tông này vừa bắt đầu đã mang sát ý với chúng ta. Chỉ là ban đầu chưa nắm chắc nên chưa động thủ. Cho đến khi ba người chúng ta tìm được Bất Diệt Hoàng Hỏa Đỉnh lại gặp Vân đại công tử mới liên thủ đánh lén.

Thanh âm hắn ngày càng suy yếu, hiển nhiên thương thế đang chuyển biến xấu. Nhạc Vũ hơi cau mày, duỗi ngón tay bắn ra, lấy một đạo kình khí đánh xỉu hắn, sau đó gương mặt bất đắc dĩ đi qua. Hắn lấy ra ngân châm, đâm vào trong cơ thể ba người, trợ giúp hóa giải chân khí dị chủng còn sót lại bên trong cơ thể bọn họ.

Trong lúc đang chữa thương, Nhạc Vũ cũng lâm vào trầm tư.

Thiếu chút nữa hắn cũng quên mất còn có loại đồ vật như Đại Diễn Phá Cấm Thần Phù. Loại phù này cũng được xem là một trong những trân bảo đương thời. Phải có tu sĩ tu vi Đại Thừa cảnh trở lên chế luyện, mà kiến thức trận đạo bản thân phải đạt tới trình độ nhất định. Dù sao Đại Diễn Phá Cấm Thần Phù có thể nói là dung nhập toàn bộ tinh hoa trận đạo của người chế tác. Thành tựu trong trận đạo của người chế tác càng mạnh, hiệu quả phá trận của Đại Diễn Phá Cấm Thần Phù cũng càng mạnh.

Cũng có thể nói, chế luyện lại phù này cần rất nhiều tài liệu phức tạp cùng thời gian rất dài. Mà nếu thật dùng vật này, muốn phá vỡ linh trận bên ngoài Đan thất cũng không phải là chuyện lạ.

Trong lòng Nhạc Vũ chợt cười, trưởng bối của Phong Hàn ban thưởng loại bảo vật bậc này, trước đó không hề lộ ra chút phong thanh cho đồng môn, tính toán chân chính tất nhiên có thể tưởng tượng được. Bất quá mặc dù Đại Diễn Phá Cấm Thần Phù thật tốt, nhưng ước chừng chỉ có thể dùng được lần này, pháp trận do đích thân Tử Vân đạo nhân bố trí, lại có thể tầm thường?

Lời nói sau đó của Phong Hàn lại làm hắn hơi có chút chú ý. Vừa ban đầu còn chưa thu hoạch được gì, thì trong lòng đã mang sát ý. Hai tông này rốt cục đang đánh chủ ý quỷ quái gì? Những sư huynh đệ còn lại rốt cục có gặp nạn hay không?

Trong mắt Nhạc Vũ từ từ lộ ra vài phần nguy hiểm. Mãi cho đến một lúc sau, hắn dùng tay đặt lên trên thân thể của Phong Hàn, bắt đầu phân tích.


Những cơ nhân tế bào trong thân thể Phong Hàn, khi bắt đầu hình thành hình ảnh kết cấu phân tích hiện ra trong đầu Nhạc Vũ, trong lòng hắn chợt vui vẻ.

- Hắc! Thì ra là như vậy! Thì ra là như vậy! Tế bào trong cơ thể người này mang theo phù văn hỏa hệ, lại còn mạnh hơn người bình thường gấp năm lần, không trách được linh lực tương tác hỏa chủng lại cường đại như thế. Phàm là sử dụng hỏa hệ đạo pháp cũng tăng thêm ba thành so với người khác. Còn có cốt tủy nguyên lực, lượng sản sinh cũng vượt xa người thường, chẳng qua trời sinh mang theo tính liệt hỏa, chỉ có thể tu luyện pháp lực hỏa hệ.

- Thể chất Hỏa Linh này, tuy tốc độ tu luyện nhanh vô cùng, nhưng ngũ hành bản thân lại hoàn toàn không cân bằng. Sợ là sống không được bao lâu. Không lạ người có thể chất thế này, phải nhanh chóng đột phá, một mặt tăng trưởng thọ nguyên, một mặt sau khi thân thể tiến hóa tăng cường, trạng huống ngũ hành mất cân đối trong thân thể mới có chút yếu bớt, cũng có thể dung nạp càng nhiều hỏa linh lực! Hơn nữa người như vậy, nếu muốn đột phá Đại Thừa cảnh giới thì càng thêm khó. Tuyệt đại đa số kết quả đều phải chịu vẫn lạc.

Nhạc Vũ chỉ cảm thấy Diễn Thiên Châu sau gáy bắt đầu dị biến lần nữa. Những phù văn trong cơ thể Phong Hàn có rất nhiều hắn chưa từng nhìn qua. Đoán chừng Diễn Thiên Châu cũng thông qua tiếp xúc liên lạc cùng sắp hàng, đạt tới việc thôi diễn ra tác dụng cùng hình thành những phù triện kia.

Mà làm Nhạc Vũ càng thêm ngoài ý muốn chính là hai phù trận tiểu hình thủy hỏa bên trong đan điền, chính là phù trận hỏa hệ lại hiện ra thêm hai mươi mấy phù triện, viêm lực đại trướng.

Nhạc Vũ thoáng nội thị một phen, lại không còn để ý. Hắn mới bắt đầu tu luyện Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, nặng nhất chính là thăng bằng thủy hỏa. Nếu không cẩn thận sẽ gặp họa lớn. Nhưng chút vấn đề kia cũng không có gì, huống chi trong cơ thể hắn còn có Ngũ Hành Phù Trận, thời thời khắc khắc có thể chuyển hóa ngũ hành, vẫn duy trì thăng bằng, khiến cho sức thừa nhận của Nhạc Vũ cũng mạnh hơn người khác.

Khách quan mà nói so với việc giải quyết vấn đề của Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, hôm nay Nhạc Vũ càng thêm để ý tới mấy người Nhạc Băng Thiến.

- Vốn đã dự tính muốn đem bọn họ cũng thay đổi thành ngũ hành linh thể. Như thế chỉ cần dùng trăm năm thời gian là họ có thể tiến vào Nguyên Anh cảnh giới. Nhưng lấy tình hình hôm nay mà xem, còn cần làm việc thận trọng. Tuy ta có thể nắm chắc giúp họ tu luyện tới Nguyên Anh cảnh đỉnh phong, trợ giúp họ đột phá cảnh giới, chứng đạo trường sinh. Thậm chí sau Nguyên Anh, bản thân cũng có được bốn trăm năm thọ nguyên. Nhưng chuyện này còn phải hỏi ý kiến bản thân họ một chút mới được.

Nhạc Vũ chợt nghĩ tới, bên trong biển xương gặp được nữ tử hắc y kia.

- Cũng không biết nữ tử kia có phải là Thủy Linh Thể hay không? Băng Phách Thần Quang kia còn kém hơn Chân Viêm Thần Quang một bậc, mặc dù có một kiếm kia ngăn trở, cũng không phải là đối thủ của Chân Viêm Thần Quang. Nếu nàng này thật sự có Thủy Linh Thể, như vậy bên trong tiên phủ này chỉ còn thiếu lại Mộc Linh Thể, nếu có thể khiến cho ngũ linh hội tụ, không biết sẽ có tình hình như thế nào?


Hắn nghĩ tới đây, lại đem thương thế ba người giải quyết xong, nhất thời mặc dù còn chưa hoàn toàn lành lại, nhưng không còn gì đáng ngại, chỉ cần nghỉ ngơi điều dưỡng một chút là có thể khôi phục được như thường.

Sau đó Nhạc Vũ ngẩng đầu nhìn Vân Nhạc Thần đang len lén chạy ra cửa, cười nói:

- Vân công tử muốn đi đâu? Sao không ở lại thêm một lát?

Trên mặt Vân Nhạc Thần nhất thời tràn đầy mồ hội lạnh, trong lòng định mắng lại một câu, nhưng lại nghĩ tới hậu quả của mười mấy ngày trước, cuối cùng hắn lại không có can đảm. Mắt thấy nụ cười trên mặt Nhạc Vũ càng ngày càng nguy hiểm, chỉ đành bực tức quay lại chỗ cũ ngồi xuống. Sau đó trợn mắt nhìn chằm chằm Nhạc Vũ, thầm nghĩ rốt cục người muốn giết muốn chém thì phiền ngươi cứ nói thẳng một câu đi!

Thấy ba người quay trở lại, Nhạc Vũ hài lòng gật đầu, sau đó lấy ra Ngũ Hành Ba Quang Kính bắt đầu tế luyện. Nhờ vào Diễn Thiên Châu tiến hóa, không bao lâu Nhạc Vũ đã phân tích được hơn phân nửa phù văn bên trong. Nhưng chỉ tiếc thời gian cấp bách, lại thêm pháp lực hồn thức không đủ, lúc này Nhạc Vũ căn bản không thể hoàn toàn tế luyện, chỉ đành chọn lấy một bộ phận chủ yếu, bên trong Hồn Ngọc tăng thêm hồn lực ấn ký của mình, sau đó dùng pháp lực rót vào, kích thích linh trận đối ứng.

Làm Nhạc Vũ vui mừng chính là cuối cùng Ngũ Hành Ba Quang Kính lại biến ra Ngũ Hành Quang Ba Chướng, đạo pháp, năng lực phòng ngự đều tăng lên kinh người!

- Lần này nhặt được bảo bối tốt! Vật này hợp với Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí của ta càng tăng thêm sức mạnh. Dù là Ngũ Hành Thần Quang của ta cũng có thể ngăn cản. Nếu lại có thể phát huy ra được mười thành uy lực, dù một kích toàn lực của sư phụ cũng không sợ hãi!

Đem vật này tế luyện đến mức độ tương đối, hắn đợi thêm một canh giờ mới thấy Phong Hàn tỉnh lại. Lúc này Nhạc Vũ đứng lên, nhìn Vân Nhạc Thần nói:

- Ba sư huynh đệ của ta nhờ công tử trông chừng một phen.

Nói xong Nhạc Vũ hóa thành một đoàn quang mang lao nhanh ra cửa, mà Vân Nhạc Thần lại lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận