Quân Lâm Thiên Hạ


Thanh âm nhịp tim đập thật nhanh có thể nghe được rõ ràng, hương thơm như hoa lan kích thích tâm thần Nhạc Vũ, vẻ mặt hắn đột nhiên hoảng hốt, chỉ thoáng chốc mới nhớ lại bản thân còn đang ở trong hiểm cảnh.

Cũng may thần hồn Chiến Tuyết được Thất Sát U Minh Thảo gia trì, có thể chịu đựng được nhiệt độ của Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa, có được vu lực bảo vệ, ta có thể miễn cưỡng chống đỡ. Nhưng quả thật…

Nhớ tới tình hình vừa rồi, trong lòng Nhạc Vũ cảm thấy sợ hãi. Kế tiếp hắn càng thêm cẩn thận dò xét không còn hung hiểm gì khác, mới xông tới gần Ngũ Sắc Thần Thạch.

Ngay sau đó sắc mặt Nhạc Vũ lại biến đổi, hắn cảm giác Hỗn Nguyên Ngũ Hành Phù Trận bên trong cơ thể mình rung chuyển, tựa hồ bị thứ gì đó hấp dẫn, sau một lát mới dần dần bình ổn trở lại.

Kỳ quái! Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch cùng Tiên Thiên Tức Nhưỡng, Hỗn Nguyên Như Ý Thần Sa đều là bảo bối thổ hệ kiêm không gian dị lực, làm sao lại sinh ra phản ứng với Ngũ Sắc Thần Quang mà ta tu luyện?

Ý niệm chỉ lướt qua trong đầu Nhạc Vũ, lúc này hắn đang nhích tới gần Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa, hỏa lực đã gia tăng lên mấy vạn độ, Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn có thể chống đỡ, nhưng vấn đề là với pháp lực của Nhạc Vũ, có chút không chống đỡ nổi, huống chi vật này còn có cách khác sử dụng.

Không còn kịp suy tư về chuyện này, trong tay Nhạc Vũ kết thành ấn quyết, sau đó đem hết toàn lực ném Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn ra ngoài. Đợi đến khi nó rơi xuống đất, liền thúc giục nó biến lớn tới phương viên vài mẫu, lại đánh tiếp ấn quyết, khởi động toàn bộ linh trận bên trong. Ngay lập tức bên dưới Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn liền xuất hiện một khoảng trống khổng lồ.

Ngọc Hoàng Tông muốn tiếp tục thu nạp Vẫn Trầm Tinh Thạch để hoàn thiện bảo vật này, không ngờ đến cuối cùng lại tiện nghi cho ta!


Ngay khi khoảng trống kia tăng lớn, Nhạc Vũ trực tiếp chỉ huy Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn bay lên bao bọc lấy Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch cùng Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa toàn bộ thu vào. Tại

Với pháp thuật của hắn hiện tại, muốn đi thu hai đồ vật này cũng không cần nghĩ tới. Nhưng không ngăn được hắn dùng một đồ vật khác trực tiếp bọc lấy hai món đồ vật kia.

Kế tiếp bên trong Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, Ngũ Sắc Thần Thạch không hề có chút phản ứng gì, đoàn bạch sắc hỏa diễm lại bỗng nhiên bắt đầu cuồng bạo như muốn đem Vẫn Trầm Tinh Thạch luyện hóa thành nham tương. Chẳng qua bị Ngũ Sắc Thần Thạch áp chế, trong khoảnh khắc không thể đốt cháy Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, chẳng qua mười đại trận bố trí bên trong đều bị dao động.

Nhưng hiện tại Nhạc Vũ chẳng những không kinh sợ mà còn cảm thấy mừng rỡ! Hắn ngồi xếp bằng trước mặt Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, tinh mang trong mắt lóe lên.

Chiến Tuyết! Việc hoàn thiện linh trận có thể tạm dừng, tới giúp ta một tay trước đã.

Chiến Tuyết liền hiểu, lấy một đạo thần niệm liên lạc thần hồn Nhạc Vũ.

Một bộ phận khác nàng lại tiếp tục khống chế linh trận còn chưa hoàn thành bên trong thần quốc của nàng.


Vào lúc này Nhạc Vũ liền tìm được cảm giác lúc hắn sử dụng quang não của kiếp trước. Mỗi khi gặp phải vấn đề giải toán thật lớn, hắn trực tiếp ném cho Chiến Tuyết, sau đó không bao lâu liền có kết quả.

Ước chừng khoảng nửa ngày thời gian, tất cả linh trận mấu chốt bên trong Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn đã bị hắn hoàn toàn hiểu rõ.

Kể từ khi lấy được vật này tới tay, hắn từng cẩn thận nghiên cứu qua, ít nhất đã lĩnh hội hơn phân nửa chức năng cùng nguyên lý của linh trận bên trong. Vào lúc này lại có sự giúp đỡ của Chiến Tuyết, ngay cả bộ phận còn chưa rõ ràng còn lại cũng liền nhanh chóng thông suốt. Linh trận bên trong đã được người của Ngọc Hoàng Tông bỏ ra một phen tâm huyết, rốt cục lại không đến nỗi phức tạp như Càn Khôn Hoàn Tỏa Tinh Thông Trận, vì thế trong vòng vài ngày ngắn ngủi đã có thể hoàn thành việc phân tích.

Hắc! Không trách được có tên là Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn. Sau khi hấp thu năm mươi vạn thạch Vẫn Trầm Tinh Thạch, còn thu chân long mười một cấp làm khí linh mới hoàn toàn luyện thành! Thu nhập hồn phách chân long càng tốt, phẩm chất bảo vật lại càng tốt. Nếu đạt tới thập tam giai, thậm chí có thể đột phá siêu giai.

Trong lòng Nhạc Vũ cười nhẹ một tiếng, sau đó nhanh chóng tính toán theo công thức, thời gian dần qua trong đầu hắn lần lượt xuất hiện từng hình ảnh trận đồ mới.

Vật này đã được hắn xem như đồ vật dung nạp cất giữ hai món đồ vật hi thế trân bảo, nếu vẫn dùng trận đồ lúc trước tự nhiên có chút ít không thích hợp. Lại nói có Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch, vượt xa mười mấy vạn Vẫn Trầm Tinh Thạch. Nếu không nghĩ biện pháp mượn lực lượng của nó, chẳng phải thật đáng tiếc.

Nhớ tới trận pháp giam cầm long hồn, bên trong Tử Vân tiên phủ còn có hai long hồn cấp bậc yêu tiên. Nhưng nếu dùng linh trận của Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn chứa đựng, hơn phân nửa sẽ bị tan vỡ.

Khoảng chừng hai mươi ngày sau, Nhạc Vũ rốt cục mở mắt. Hai tay hắn diễn biến thành Thủy Hỏa Chư Thiên Âm Dương Luân Ấn, bắt đầu sửa đổi linh trận bên trong. Vẫn Trầm Tinh Thạch vốn chịu nhiệt, ngay cả Ngọc Hoàng Tông cũng không cách nào đem luyện hóa. Khi Nhạc Vũ cố ý đi thăm dò chân tướng món bảo vật này, hắn mới biết được phương pháp xử lý của Ngọc Hoàng Tông đối với bảo vật này thật ra chỉ là thô thiển, lúc ấy bọn họ chiếm được một viên Vẫn Trầm Tinh Thạch cực lớn nhưng hao tốn công phu thật nhiều năm mò mẫm, trút ra toàn bộ linh thạch tồn trữ bố trí linh trận bên trong sau đó từng bước chế thành bảo vật trước mắt.


Nhạc Vũ cũng chỉ bất đắc dĩ tạm thời sử dụng. Giờ khắc này bên trong còn có Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa tồn tại, tuy thiếu chút nữa đã hòa tan được Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, nhưng cũng giúp cho hắn cơ hội tinh luyện bảo vật này.

Dựa theo đồ hình cấu tạo bên trong đầu hắn, Nhạc Vũ tiến hành sửa đổi đại trận bên trong từng chút một. Vừa khiến cho đại trận không bị hỏng mất, lại cần phải sửa đổi lại tác dụng, tăng cường linh lực. Gần đây những linh thạch phẩm chất cao Nhạc Vũ lấy được điên cuồng trút hết vào bên trong, thậm chí cả năm viên nhất phẩm linh thạch Nhạc Vũ cũng thoáng cải tạo, lấy hết tạp chất, khắc vào mười pháp trận trọng yếu, đặt bên cạnh Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch.

Năm viên nhất phẩm linh thạch vốn có thể sử dụng thật tốt, có thêm đầy đủ linh tài thượng hạng, dù pháp bảo nhất phẩm cũng có thể chế tạo ra. Giờ phút này lại đem ra làm vật giam cầm Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa, bản thân năm viên nhất phẩm linh thạch không có loại năng lực này, nhưng có thể rút ra lực lượng của Ngũ Sắc Thần Thạch áp chế bạch sắc hỏa diễm, thậm chí có thể dẫn xuất ra một phần lực lượng rót vào linh trận khác, khiến cho uy năng của Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn tăng thêm rất nhiều.

Đợi đến khi đại trận hoàn toàn hoàn thành, nhiệt độ mặt ngoài Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn bắt đầu từ từ tiêu tán, khôi phục lại vẻ lạnh băng lúc đầu. Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa bên trong mặc dù vẫn đang thiêu đốt hừng hực, nhưng chỉ giới hạn ở bộ phận trọng yếu nhất của pháp bảo trước mắt.

Nhạc Vũ thi triển pháp quyết, đem pháp bảo co rút lại, thoáng do dự mới đưa tay nắm lấy. Ngay lập tức sắc mặt hắn xanh tím, không hề nhấc lên được nửa tấc, ngược lại cả người hắn bị rớt luôn xuống đất.

Buông Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, ngay lúc này pháp bảo liền rơi vào bên trong tầng sâu nham tương, suốt năm ngàn trượng bên dưới. Cũng may nơi này cùng địa tâm ngăn cách, phía dưới là một tầng nham thạch thật dày.

Đợi đến khi Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa bị thu giữ, nham tương dần dần biến thành lạnh cứng, độ nóng hơn ngàn độ với thể chất của Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết vẫn còn có thể chống đỡ nổi.

Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch chỉ rộng chừng hai mươi trượng mà thôi, vì sao lại nặng đến như thế? Ta đã bỏ vào mấy trăm viên tam tứ phẩm linh thạch, tăng thêm phẩm cấp linh trận, đoán chừng ít nhất phải giảm bớt bốn mươi vạn thạch lực, nhưng không ngờ vẫn không cầm lên nổi.

Nhạc Vũ buông tay ra, sau đó trợn mắt nhìn pháp bảo trước mặt, trong lòng mờ mịt. Hắn thiên tính vạn tính, cũng không nghĩ tới sức nặng của Ngũ Sắc Thần Thạch lại biến thái đến như thế. Hơn nữa hắn còn có loại dự cảm, cho dù hắn trang bị thêm đại trận giảm bớt sức nặng chỉ sợ cũng không nhấc lên nổi.


Nghĩ tới đây Nhạc Vũ cảm thấy buồn cười, mặc dù hắn có thể tính toán đem hai bảo vật kia đồng thời thu về thì thế nào? Đừng nói không cách nào cầm lên, dĩ nhiên sẽ không cách nào mang đi, càng không khả năng đặt vào bên trong giới chỉ. Chỉ sợ cho dù không gian vững chắc thế nào, vẫn không cách nào dung nạp được nó.

Ta đã quên mất, lúc trước linh lực của Ngũ Sắc Thần Thạch nội liễm, vì thế Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa mới có thể nâng đỡ nó. Lúc này ta rút thổ linh lực ra ngoài, tuy chế trụ được hỏa lực, nhưng cũng khiến cho lực lượng của Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn tăng thêm mấy lần. Đây chính xác là tiền mất tật mang, tịch thu không được Ngũ Sắc Thần Thạch, ngược lại còn mất luôn pháp bảo hộ thân. Chẳng lẽ bắt buộc phải đặt nó ở đây hay sao? Vật này quá nặng, chỉ sợ không bao lâu sẽ chìm vào trong địa tâm mất thôi.

Nhạc Vũ vạn phần không cam tâm, lại đem hồn thức thăm dò vào bên trong. Hắn cố gắng nghĩ biện pháp còn có cách nào thu lại nữa hay không. Cuối cùng thật sự bất đắc dĩ, dứt khoát phát động năng lực phân tích cố gắng phân tích kết cấu của Ngũ Sắc Thần Thạch.

Bảo vật thổ hệ này được sinh ra lúc hỗn độn sơ khai! Nhất định phải hàm chứa huyền bí vũ trụ, cho dù có thể phân tích được một phần ngàn bên trong, hoặc một phần vạn, đối với Diễn Thiên Châu nhất định sẽ giúp ích thật lớn! Thử xem một lần không có gì thiệt hại.

Ngay khi hồn thức cùng Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực của Nhạc Vũ vừa chạm tới Ngũ Sắc Thần Thạch, sắc mặt hắn liền biến thành cực kỳ đặc sắc. Năng lực của hắn hoàn toàn không làm gì được nó, nhưng lại hiện lên một đoàn năng lượng lưu năm màu, còn có một đoàn mây tím nghịch lưu tràn tới, chui vào trong cơ thể hắn, sau đó xông thẳng vào đan điền.

Đây là vật gì?

Nhạc Vũ hơi cau mày, chẳng qua theo bản năng cảm giác thân thể chợt nhẹ hơn, vội vàng nội thị đan điền, phát giác đoàn mây tím đang chui vào bộ phận trọng yếu nhất bên trong Ngũ Hành Phù Trận. Hắn dùng hồn thức tìm tòi, liền cảm thấy hoảng sợ, một cỗ khí tức cùng năng lượng bàng bạc nội liễm cực điểm đang mãnh liệt tràn ngập bên trong, hơn nữa còn tràn đầy sinh cơ bừng bừng, cho Nhạc Vũ cảm giác như là bổn nguyên của vạn vật.

Nhạc Vũ lắc đầu bỏ qua ý nghĩ buồn cười này, sau đó bắt đầu quan sát năng lượng ngũ sắc quang mang kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận